Ma Đế tựa hồ thiết lập một cái điều kiện, cái kia chính là linh hồn phải được không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc... Một ít cao cấp pháp tắc tẩy lễ thì mới có hiệu quả. Bằng không thì Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp cũng không có khả năng đến phiên Lôi Động đến nhặt tiện nghi.
Chẳng lẽ nói, đây hết thảy là do sâu trong hỗn độn đã an bài cho hắn sao? Trong khoảng thời gian ngắn trong khoảng thời gian ngắn Lôi Động có chút bàng hoàng. Tại sao mình lại mang theo trí nhớ mà xuyên việt? Mà đời trước của hắn chỉ là một người bình thường có hồn phách yếu ớt, làm sao có thể thoăn thoắt như thoi đưa tới Cửu châu này? Hết thảy theo Lôi Động càng tu luyện thì càng cảm thấy không thể tưởng tượng. Bởi vì dựa theo lý giải của Lôi Động bây giờ đối với vũ trụ pháp tắc đó là chuyện tình tuyệt khó thực hiện. Nếu quả thật chính là sâu trong hỗn độn đã an bài thì việc an bài như thế có mục đích gì không?
Hết thảy những điều này khiến cho Lôi Động có cảm giác thật lànhức đầu. Cuối cùng, cũng đành phải dựa vào ý chí lực xuất sắc của hắn loại bỏ những cảm xúc phức tạp xuống. Những chuyện này quá mức cao xa, không phải bằng thực lực bây giờ của hắn là có thể suy nghĩ.
Hiện tại việc cần phải làm nhất chính là giải trừ khốn cảnh trước mắt, cũng có thể thu hoạch một ít chỗ tốt đến tăng cường thực lực bản thân, vì chuẩn bị kế tiếp đi tới Quang Minh Vực một chuyết cướp lấy sinh mệnh chi thủy cứu Thiên Ma tỉnh lại. Lập tức Lôi Động liền nín hơi ngưng thần cung kính nói:
- Tiền bối quá lời, tư chất của vãn bối không đưuọc tốt, có thể có được như ngày hôm nay, toàn bộ nhờ Minh Vương tiền bối di trạch. Có lẽ, đây quả thật là duyên phận, sự tình của hỗn độn đãan bài.
Lôi Động bất động thanh sắc tiếp tục kéo gần lại quan hệ của song phương, dù là không chiếm được chỗ tốt gì, cũng sẽ có chỗ trợ giúp đối với thoát ly khốn cảnh trước mắt.
- Hỗn Độn chí bảo của Minh vương điện hạ đã bị ngươi aláy được, mà hôm nay Minh Vương Điện Hạ lại tung tích không rõ, lành ít dữ nhiều. Vì thế, thủ vệ Minh vương điện chúng ta nhất tríhi vọng do ngươi tới đảm nhiệm chức người thừa kế Minh Vương Điện Hạ, tạm thi hành Minh vương chi trách, cho đến Minh Vương Điện Hạ trở về, hoặc xác nhận tin tức ngài đã vẫn lạc, lúc đó ngươi sẽ trở thành Minh vương là chân chính.
- Cái gì?
Dù là Lôi Động đã lăn lộn trên thế giới này nhiều năm, đủ loại mưa gió không sợ, nhưng khi nghe thấy việc này cũng bị chấn động không thôi. Lại hi vọng chính mình đảm nhiệm người kếnhiệm Minh vương? Trong lòng Lôi Động không khỏi đấu tranh, trong đầu không ngừng tính toán chỗ tốt khi làm người kếnhiệm. Nếu mình làm người kế nhiệm thì toàn bộ những gì trong Minh vương điện và thủ vệ sẽ do mình chỉ huy chứ?
Còn có Minh vương thân là cường giả Chí Tôn một đời, người như vậy xuất thân sẽ là một thiên văn sổ tự, tùy tiện nhổ một cái lông ra cũng lợi hai hơn cả mình. Đủ mọi loại chỗ tốt được đưa ra, cho dù là Lôi Động Lôi Động kém chút bị xông váng đầu não. Nhưng rất nhanh, hắn liền bình tĩnh lại suy nghĩ đủ những điều lợi và hại trong đó.
Quả thật nếu là có thể trở thành người kế nhiệm Minh vương, chỗ tốt tự nhiên hưởng dụng vô cùng. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại thì chỗ không tốt cũng không ít. Ít nhất một khi trở thành người kế nhiệm Minh vương tất phải đem những gì trong quá khứ của hắn kế thừa, tỷ như hữu, huynh đệ, còn có địch nhân. Bằng hữu của Minh vương Lôi Động chưa từng nghe qua, nhưng địch nhân của hắn thì lại như sét đánh bên tai. , đây chính là đường đường Tam Giới Chí Tôn, có thể nói đạt trình độ cao nhất toàn thế giới này.
Đem Tam Giới Chí Tôn trở thành địch nhân, đây cũng không phải là chuyện tình có thể đùa giỡn. Bằng thực lực bây giờ của Lôi động hắn, Tam đại Chí Tôn tùy tiện duỗi đầu ngón tay ra cũng có thể làm mình chết cả ngàn lần. Chớ nói chi là người ta muốn đối phó chính mình, cả ngón tay đầu đều không cần động, chỉcần ánh mắt có thể khiến cho có vô số cường giả cao thủ bán mạng cho họ.
Cho dù Lôi Động một trăm cái, một ngàn cái cũng không muốn là địch của Tam đại Chí Tôn, nhưng sự tình như thế này không phải do hắn có thể lựa chọn. Chỉ cần thân phận truyền nhân Minh vương hắn bạo lộ đi ra ngoài, không thể nói trước ngày hôm sau Tam Giới Chí Tôn phái người giết đến tận cửa để tiễu sát dư nghiệt. Hơn nữa cây to đón gió lớn hoàn toàn không phùhợp với hành vi và tác phong của Lôi Động, hắn ngược lại tình nguyện vụng trộm tích góp từng tí một thực lực, hắn thờ phụng chính là chiến lược quảng tích lương thực trì hoãn xưng vương.
Nhưng mà, quy đầu suy nghĩ lại thì cảm thấy Ma Đế tựa hồ cùng Tam đại Chí Tôn cũng có thù oán rất lớn. Mà chính mình kế thừa y bát của Ma Đế, từ một ý nào đó mà nói thì đã có quan hệ với Tam Giới Chí Tôn kiếp trước. Một chuyện cũng giết mà hai chuyện cũng sát thì nơm nớp lo sợ mất đầu, còn không bằng thừa cơ kiếm nhiều tiện nghi hơn.
Nghĩ đến đây, Lôi Động trên cơ bản đã xác nhận mình có thểchấp nhận thân phận người kế thừa rồi, trong lòng cũng có cảm giác đồng ý. Nhưng trên mặt Lôi Động vẫn hiện ra bộ dạng cực kỳ khó xử không tình nguyện nói:
- Tiền bối, vãn bối chỉ là Nguyên Anh kỳ tu vi mà thôi, nếu làm người kế nhiệm Minh vương sợ là không đủ tư cách a?
- Tu vi tạm thời thấp thì không sợ.
Ngân sắc Khôi Lỗi một ngụm bác bỏ lí do của Lôi Động nói:
- Trước đó ta xem xét ngươi tu luyện Minh Vương Thối ThểQuyết tuổi tác còn chưa tới một trăm, hay là nói chưa tới trăm tuổi đã có tu vi Nguyên Anh trung kỳ quả nhiên có thể nói làtuyệt thế thiên tài, cho dù là so với Minh Vương Điện Hạ lúc trước cũng muốn nhanh hơn nửa phần.
Chưa đủ trăm tuổi? Lời vừa nói ra đã khiến cho ánh mắt của mấy Khôi Lỗi đại biến, họ nhìn về phía Lôi Động không còn thần sắc kiêu ngạo nữa. Ngay cả Tà Phượng, trong đôi mắt cũng hiện lên một tia dị sắc. Tà Phượng nàng dược gọi là tuyệt thế tuyệt thếthiên tài Minh Phượng nhất tộc có huyết mạch Viễn Cổ thuần khiết hùng hậu, nhưng mà so với Lôi Động thì dường như còn kém một khoảng lớn.
Trước kia Tà Phượng cùng Lôi Động ở chung, bất luận mặt ngoài như thế nào, nhưng trong lòng lúc nào cũng có cảm giác ưu việt hơn. Thân phận, địa vị, tu vi, thiên tư, Linh Bảo vân vân nàng đều rất tự phụ. Nhưng hôm nay, ưu thế Lôi Động đã lộ ra trước mặt nàng, luậ thân phận địa vị, Lôi Động chính là truyền nhân của Chí Tôn Ma Đế, luận tu vi cùng thiên tư, Lôi Động tuy rằng sinh sau đẻ muộn, nhưng lấy tuổi của hắn cùng Ma Đế truyền thừa, sớm muộn có một ngày có thể đuổi theo Tà Phượng nàng. Về phần Linh Bảo, tuy nói Tà Phượng tự nhận là Phượng Vũ Cửu Thiên của nàng chính là Linh Bảo cường đại bên trong sáu vực Cửu Châu. Nhưng nếu so với Linh bảo mà Minh vương tự mình luyện chế thì còn kém xa, dù là hiện tại nàng chưa biết công dụng của Hỗn đọn chí bảo là gì.
Tu vi cùng thực lực chính là căn bản để con người ở chung với nhau, không có quan hệ gì với việc có nịnh bợ hay không, đó là luật rừng nguyên thủy. Hiện tại tuy không phải loạn thế, nhưng vẫn là thế giới của nhược nhục cường thục, chân lý từ cổ chí kim không bao giờ thay đổi. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Chỉ là Lôi Động trả lời mơ hồ như thế khiến cho sắc Khôi Lỗi không hài lòng, hắn đành trực tiếp làm rõ một chút:
- Vãn bối có ý tứ là nói vãn bối trở thành người kế nhiệm Minh vương cần gánh trách nhiệm gì?
- Trách nhiệm? Tự nhiên là cần kế thừa nguyện vọng của Minh vương, lớn mạnh quỷ tộc dùng quỷ tộc xưng bá Tam Giới sáu vực Cửu Châu rồi.
Ngân sắc Khôi Lỗi hơi trầm ngâm nói:
- Bất quá bây giờ còn phải nhiều hơn một cái, đó chính là hi vọng ngươi có thể tìm được nguyên nhân mất tích của Minh Vương Điện Hạ lúc trước, nếu như Minh Vương Điện Hạ có cái gìngoài ý muốn thì ngươi phải đi báo thù cho ngài.
Lôi Động trì trệ một lúc, bản thể của ngân sắc Khôi Lỗi này hẳn là quỷ đế nếu không thì sao có thể không hiểu hết ý nghĩa của mình? Lôi Động lại vừa định làm rõ một chút thì Tà Phượng đột nhiên nở nụ cười lạnh nói:
- Minh vương điện các ngươi lúc nào cũng tự cho là đúng? Lên tiếng ngậm miệng đều là trách nhiệm, đều là nguyện vọng. Bản thân ta là muốn hỏi một chút, nếu là kế thừa Minh vương điện phải gánh vác trách nhiệm này có chỗ tốt gì không? Nếu không có thì ai đi làm cho ngươi?
Rất hiển nhiên, nàng là nhìn ra Lôi Động muốn tìm được chỗ tốt, nhưng lại không dám lên tiếng sợ mất lòng mấy tên khôi lỗi này. Hôm nay bất tri bất giác, một lòng Tà Phượng đều đặt trên người Lôi Động, nếu hắn muốn làm người tốt thì đương nhiên là nàng phải gánh cái danh ác nhân rồi.
- Chỗ tốt?
Ngân sắc Khôi Lỗi sững sờ, hắn ngược lại đích xác không có nghĩ qua sẽ đưa cho người kế nhiệm chỗ tốt gì, bởi thời gian ngủ say quá lâu linh trí sẽ trở nên trì độn. Hơn nữa hắn lại bị luyện chếthành Khôi Lỗi thì linh tính đã bị hao tổn. Trong ý thức của hắn thì người kế nhiệm Minh vương đã là vinh quang vô cùng to lớn rồi, làm gì còn có chỗ tốt nào nữa.
Tà Phượng tính giúp Lôi Động cho nên trực tiếp mở miêgnj hỏi:
- Ngươi không phải là ngay cả nửa điểm chỗ tốt đều không có a? Loại công việc khổ cực như vậy, nếu không có chỗ tốt thì ai đi làm?
Tà Phượng vô cùng phối hợp tiếp tục nói:
- Theo ta thấy, đã thân là người kế nhiệm Minh vương thì cả cái Minh vương điện tự nhiên là thuộc về Lôi Động rồi, đến lúc đó thiên tài địa bảo trong điện linh đan diệu dược cùng trận pháp, thị vệ vân vân, Lôi Động đều có thể sử dụng chứ?
- Không được, bảo tọa của Minh vương điện chỉ do Minh Vương Điện Hạ ngồi, người kế nhiệm không có quyền điều động bất luận tài nguyên gì trong đó.
Ngân sắc Khôi Lỗi lắc đầu không ngừng nói:
- Trừ phi Lôi công tử hoàn thành trách nhiệm của mình, truy ra hành tung Minh Vương Điện Hạ, cuối cùng chính thức đảm nhiệm Minh vương thì mới có tư cách sử dụng tài nguyên.
Lôi Động cùng Tà Phượng hai mặt nhìn nhau, tuy nói sớm biết sự tình sẽ không đơn giản như vậy, nhưng không ngờ mấy tên khôi lỗi này lại keo kiệt như thế, thật là ngoài ý định của người ta.. Đạo lý rất đơn giản, mặc dù nói thời điểm Minh vương luyện chế những Khôi Lỗi thị Vệ dùng đều là cường giả quỷ tộc. Nhưng mà Minh vương cũng không phải đồ ngốc, nhất định sẽ động tay động chân vào lúc luyện chế Khôi Lỗi, tỷ như thừa cơ xuyên tạc một chút thần hồn kí ức của Khôi Lỗi, trình độ trung thành.... Phải toàn tâm toàn ý dùng lợi ích chủ nhân là chuẩn tắc cho hành động...
Coi như là Lôi Động là người chưa từng luyện chế khôi lỗi cũng có thể phỏng đoán được tính tất yếu của nó, dùng trí tuệ của Minh vương lại làm sao cân nhắc không đến điều quan trọng cơ bản nhất khi luyện chế khôi lỗi Nếu không vất vất vả vả hao phímột đại giá luyện chế một khôi lỗi tự có linh trí không thuộc vềmình thì không thể nói trước lỡ có một ngày Khôi Lỗi khó chịu rồi, đem chủ nhân bán đi cũng khả năng đấy.
Đã phải dùng mạng sống con người cùng lợi ích của chủ nhân làm chuẩn tắc cho hành động thì tự nhiên không có khả năng không cách nào xác định chủ nhân đang ở tình trạng sinh hay tửđã đem hết tài sản tánh mạng chủ nhân đưa cho người khác sở dụng.
Ngân sắc Khôi Lỗi tự chủ mời Lôi Động đảm nhiệm người thừa kế, chỉ sợ cũng là ôm lợi dụng Lôi Động một chút xem có khảnăng tìm được nơi hạ lạc của Minh vương hay không mà thôi. .Đương nhiên, cũng chưa hẳn nếu là lão chủ nhân mất, vậy thìhắn sẽ có nguyện vọng giúp đỡ Lôi Động làm tân chủ nhân. Dù sao Lôi Động thoạt nhìn rất có tiền đồ, mà quan hệ cùng Minh Vương Điện Hạ dường như rất sâu.
- Vậy thì tốt, đã như vầy, ta liền phải hỏi cho rõ ràng.
Tà Phượng bắt đầu vì Lôi Động mà giành lại quyền lợi, nàng trừng lớn mỹ mâu cũng không quan tâm đối diện là bốn cường đại Hóa Thần Khôi Lỗi, theo lý cố gắng nói:
- Lôi Động hiện tại chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, dùng tu vi hiện tại của hắn, như thế nào giúp các ngươi đuổi theo tra tung tích của Minh vương? Đồ ngốc cũng biết nếu là tồn tại có năng lực tổn thương hoặc vây khốn Minh Vương Điện Hạ thì tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản. Loại chuyện tình này nếu như mạo hiểm mà bị Tam Giới Chí Tôn phát hiện mà diệt trừ thi ngươi nói xem có ai chịu đi làm?
Tà Phượng tại thời khắc này, phảng phất đã trở thành người phát ngôn của Lôi Động. Có lẽ tại một ít đạo lí đối nhân xử thế nàng không hiểu thấu bằng Lôi Động từ tầng dưới chót đi ra, nhưng đảm nhiệm nhất tộc thủ lĩnh lâu rồi, tham dự đàm phán lớn nhỏ không ít, đương nhiên phải làm thế nào mới có thể tranh thủ lợiích lớn nhất thì ngược lại là sở trường của Tà Phượng nàng.
Ngân sắc Khôi Lỗi trầm ngâm một chút, thần niệm hướng ra phía ngoài mơ hồ có chút sóng động, không tới một khắc, hắn bắt đầu đáp lời nói:
- Đã như vầy, chúng ta có thể dự đoán trả tiền cho Lôi công tửmột đám thiên tài địa bảo, trợ giúp hắn tăng tu vi lên. . Bất quá, bởi vì quyền hạn vấn đề, chúng ta không cách nào điều động số lượng quá nhiều.
Kỳ thật Lôi Động trước đó, đã suy đoán ra bảo tọa Minh vương điện khẳng định còn có một trí não y hệt chúa tể khống chế hết thảy. Như là những chuyện giữ gìn bổ sung trận pháp, như làtỉnh lại hộ vệ đến phòng hộ... Nếu không, những người thị Vệnhư thế nào biết được có người xâm lấn? Nhất thời không cách nào bắt người xâm nhập lại xuất động thủ vệ mạnh hơn?
Đạo lý rất đơn giản, đó chính là Minh vương điện có một loại tồn tại giống như khí linh tạm thời thay thế Minh vương hành sử mộtít sách lược phòng vệ. Đây không phải là sự tình hiếm có mà là lẽ thường.
Tà Phượng cùng Lôi Động đều song song thở dài một hơi, khílinh núp trong bóng tối Minh vương điện tựa hồ có chút buông lỏng rồi, đã có chỗ buông lỏng thì chuyện này cũng dễ làm hơn. Chỉ sợ đối phương liều chết ngạnh kháng không hiểu nửa điểm biến báo vậy thì phiền toái.