Cũng bởi vì tồn tại tu sĩ Hóa Thần kỳ mà các tông phái khác trong Đại Kiền Châu phải nhường nhịn Thái Thượng Tông. Dù sao đi chăng nữa tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng là tồn tại đỉnh phong trong thế giới này, là tuyệt thế cường giả làm cho tất cả mọi người đều phải ngưỡng vọng.
- Phiền Khúc Thanh, ngươi chú ý từ ngữ một chút. Nơi này là Khang Châu Âm Sát Tông, không phải Đại Kiền Châu Thái Thượng Tông của các ngươi. Các ngươi là khách, chúng ta đã tận tâm chiêu đãi rồi, nếu như là đến cửa khiêu khích thì mặc dù chúng ta chỉ là môn phái ở địa phương quê mùa như Khang Châu cũng có thể dễ dàng khi dễ như vậy sao?
Người vừa lên tiếng thanh âm băng lãnh mười phần, chính là Thiên Ma toàn thân hắc bào, hắc khí bao bọc toàn bộ cơ thể. Khí thế của Thiên Ma lúc này đang giằng co với Phiền Khúc Thanh cũng không rơi xuống hạ phong chút nào. Hiển nhiên là trong thời gian Lôi Động ly khai này, nàng quả nhiên đã khổ công tu luyện, dựa vào tài nguyên dồi dào tấn cấp lên Nguyên Anh trung kỳ rồi.
- Ta tưởng ai, hóa ra là Thiên Ma đại danh đỉnh đỉnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Phiền Khúc Thanh trong Thái Thượng Tông vẫn luôn được sủng ái, đã sớm trở thành một lão nương kiêu ngạo thiên hạ đệ nhất. Lúc này nàng tới Khang Châu cũng nhiều lần được nghe đến tên của Thiên Ma, nói cái gì mà kỳ tài ngút trời, tuổi còn trẻ đã là cường giả Nguyên Anh Kỳ... Đúng là ở địa phương quê mùa rồi tự biên tự diễn, Phiền Khúc Thanh cũng chỉ cười nhạt trong lòng, cười nhạo một phen rồi bỏ qua không thèm quan tâm.
Nhưng hết lần này tới lần khác, niên kỷ của Thiên Ma quả nhiên là nhỏ hơn nàng khoảng mười tuổi. Để cho nàng khó tiếp thu chính là lúc này thực lực của Thiên Ma còn ngang ngửa với nàng, đều là Nguyên Anh trung kỳ. Phải biết rằng một đời nữ trung hào kiệt như Phiền Khúc Thanh cũng chỉ mới tấn chức Nguyên Anh trung kỳ không được vài năm, kể từ giờ chẳng phải là nàng sẽ không thể so sánh được với Thiên Ma hay sao?
Phiền Khúc Thanh đã sớm hạ quyết tâm, mặc dù Thiên Ma không nói lời nào thì Phiền Khúc Thanh cũng sẽ tìm cách gây chuyện với Thiên Ma, muốn cho nha đầu quê mùa này kiến thức một chút, thế nào mới là cường giả Nguyên Anh trung kỳ chính thức. Lúc này Phiền Khúc Thanh thể hiện ra thần sắc khinh thường, khiêu khích nhìn Thiên Ma nói:
- Quả nhiên cũng tự biết thân biết phận, đã biết mình là người quê mùa, ha ha ha... Biết tông phái mình chỉ ở vùng quê mùa rồi thì câm miệng của ngươi lại. Cái gì mà bát đại đỉnh cấp tông phái, theo ta thấy thì chỉ là tám cái góc phòng ở chỗ quê mùa tự cho là đúng, chiếm lấy một đỉnh núi xưng vương xưng bá như dế nhũi mà thôi.
Phiền Khúc Thanh này nói cũng lợi hại, hé miệng một lần là quơ cả tám đại tông phái vào, không sợ gì mà đắc tội hết tất cả. Phải biết rằng lấy sự cáo già như Âm Sát Ma Tôn thì làm sao không có khả năng ghi lại tràng cảnh lúc này?
Thiên Ma tuy rằng từng có xung đột kịch liệt cùng với Huyết Ma, nhưng dù sao thì nàng cũng là đệ tử lớn lên từ nhỏ trong Âm Sát Tông, đối với Âm Sát Tông có tình cảm rất sâu. Thấy Phiền Khúc Thanh làm nhục môn phái nhà mình, nàng không khỏi giận dữ nở một nụ cười lạnh:
- Phiền Khúc Thanh, ngươi ở đại địa phương, đại tông phái, nói vậy thực lực chắc hẳn sẽ viễn siêu tu sĩ ở nơi quê mùa chúng ta sao? Bản tôn cũng muốn kiến thức một chút sự lợi hại của tu sĩ nơi đại địa phương như các ngươi.
Lời này vừa nói ra tất nhiên là khiêu chiến rồi. Thiên Ma khiêu chiến Phiền Khúc Thanh nhìn qua thì giống như giận dữ vì đối phương làm nhục sư môn. Nhưng trên thực tế thì đó là che dấu dự định trước đó của nàng. Dù sao thì Lý Diệu chết như thế nào thì Thiên Ma nàng là người biết rõ ràng nhất. Nếu như có ngày điều tra cẩn thận, tỉ mỉ thì khẳng định sẽ lộ ra điều gì đó.
Dựa theo phong cách hành sự của Thái Thượng Tông thì chẳng lẽ tông phái giao ra hung thủ thì bọn hắn sẽ dừng tay sao? Huyền Chân Tử bất quá cũng chỉ thể hiện bộ dáng bên ngoài như vậy mà thôi, sợ rằng hắn đã suy tính được từ trước rồi. Người có năng lực giết được Lý Diệu, nếu như quả thật là người của Âm Sát Tông làm thì chắc chắn cũng phải là Thái thượng trưởng lão hoặc người thập phần trọng yếu trong Âm Sát Tông, chắc chắn Âm Sát Tông sẽ không chịu giao người. Vì vậy Huyền Chân Tử thể hiện ra bộ dáng kiệt ngạo cũng chỉ là để thử mà thôi, dù sao thì Thái Thượng Tông bọn họ cũng không thể nào vô duyên vô cớ khai chiến cùng với Âm Sát Tông. Một phần cũng là vì khu vực này quá xa xôi, một phần là vì nếu như khai chiến không có lý do thì sẽ bức bách chính tà hai đạo toàn bộ Khang Châu đứng lên liên kết chống đỡ kẻ thù bên ngoài.
Tuy rằng Thái Thượng Tông cường đại nhưng cũng không có khả năng điều động lực lượng tới Khang Châu như ở Đại Kiền Châu, Thái Thượng Tông cũng không thể lấy thúng úp voi được, bọn họ ở trong môn phái cũng có cường địch lúc nào cũng phải đề phòng.
Đối với Huyền Chân Tử mà nói, kết quả tốt nhất chính là toàn bộ hung thủ liên quan đến cái chết của Lý Diệu bị tử hình, gìn giữ được uy nghiêm của Thái Thượng Tông. Đương nhiên lời sư tôn nói trữ vật hạp kia phải lấy về, ngoài ra còn muốn dùng phương thức uy bức, lợi dụ để kiếm được một chút tài phú từ trong Âm Sát Tông.
Tuy rằng Khang Châu là nơi biên thùy nhưng mặc kệ thế nào đi chăng nữa, Âm Sát Tông cũng là một trong tám môn phái lớn nơi này, chắc chắn sẽ thu hoạch được rất nhiều.
Mà Thái Thượng Tông mặc dù ở Đại Kiền Châu đất rộng của nhiều, tài nguyên phong phú, nhưng đồng dạng ác lang cũng nhiều. Nếu như cùng là Nguyên Anh Kỳ tu sĩ thì luận về tài phú có khi còn không bằng thổ hoàng đế như Nguyên Anh Kỳ tu sĩ nơi Khang Châu.
Lăng Tiêu Bát Tử này mới đến Khang Châu hai năm mà đã thèm nhỏ rãi của cải tài phú của bát đại tông phái nơi này. Đương nhiên nếu muốn nuốt lấy toàn bộ thì bọn họ cũng không thể, nhưng nếu muốn bức ép một tông phái thì vấn đề cũng không lớn. Thực sự nếu như tránh không được thì chuyện tình giết gà dọa khỉ sợ rằng cũng không tránh được. Cũng bởi vì như vậy nên Lăng Tiêu Bát Tử quyết định bày ra một ít thực lực, muốn cho đất Khang Châu này có thể kiến thức được thực lực của tu sĩ đất Đại Kiền Châu.
Nhưng mà nếu như do Huyền Chân Tử khiêu chiến Nguyên Anh trung kỳ Âm Sát Ma Tôn thì rõ ràng là lấy mạnh hiếp yếu, thắng thì cũng không được gì, người ta cũng không phục mình. Thế nhưng nếu như Phiền Khúc Thanh và Thiên Ma chiến đấu, hai người đều là nữ tử, cảnh giới là tương đồng nhau, mà Thiên Ma lại mới tấn cấp Nguyên Anh trung kỳ, đúng là lúc đang có thực lực Nguyên Anh trung kỳ yếu nhất. Thu được sự ám chỉ của Huyền Chân Tử, Phiền Khúc Thanh thể hiện khí phách cao ngạo, ứng tiếng nói:
- Tốt, cho lũ dế nhũi Khang Châu các ngươi kiến thức sự lợi hại của tu sĩ Đại Kiền Châu chúng ta một chút. Chỉ có điều trong lúc quyết chiến có việc gì nảy sinh khó khống chế, đến lúc đó nếu như Thiên Ma bị chết, Âm Sát Tông các ngươi cũng đừng trách Thái Thượng Tông chúng ta lấy lớn hiếp nhỏ.