Muốn thu phục bọn hắn làm nô bộc, cái này không thể nghi ngờ gì không phải là chuyện dễ dàng. Tuy rằng hắn có chút không rõ, tiểu tử này có cấm chế cổ quái nào có thể khống chế được mình.
Lôi Động thấy uy lực đạo kim quang kia đã giảm mạnh, hắn lơ đễnh khẽ động đôi cánh một cái liền nhẹ nhàng tránh khỏi. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, nói:
- Phục Ma tiền bối, vãn bối biết ngươi tu luyện đến trình độ này, quả thực không dễ. Nếu chết như thế này thì thật là đáng tiếc. Tiền bối không nên từ chối rượu mời mà uống rượu phạt. Một trăm năm, chỉ cần tiền bối cống hiến một trăm năm thì vãn bối cam đoan lúc đó sẽ trả lại tự do cho tiền bối. Đến lúc đó, chỉ cần tiền bối hòa thuận, không đối nghịch với vãn bối thì vãn bối tuyệt đối dùng lễ đối đãi.
Một trăm năm, quả thực là một đoạn thời gian rất dài. Cho dù phóng lên người tu sĩ Nguyên Anh thì cũng không phải là một đoạn thời gian ngắn. Bất quá, so với tính mạng vô cùng trân quý của mình thì trăm năm cũng không coi vào đâu. Dù có lãng phí trăm năm thì cũng còn sống.
- Ha ha, một tên oắt con Ma Đạo Trúc Cơ Kỳ mà cũng muốn bản tôn cống hiến?
Phục Ma Tôn Giả nổi giận không ngớt, bắt đầu vận dụng những tia lực lượng cuối cùng, dốc sức liều mạng.
- Lôi Động, người Kim Cương Tự nổi danh cố chấp, đặc biệt chú trọng sự đối lập của chính ma. Tuy thiếp không biết chàng có thủ đoạn gì có thể khống chế được tu sĩ Nguyên Anh, nhưng chỉ sợ không thể dùng được trên người Phục Ma lão nhân.
Nghe Lôi Động chiêu hàng Phục Ma như vậy, Thiên Ma liền mở miệng khuyên bảo hắn.
- Các huynh đệ cự nhân, giết.
Lôi Động cũng không phải người ưa thích dông dài. Thấy không cách nào chiêu hàng, hắn liền trực tiếp ra lệnh giết chết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chúng cự nhân ầm ầm đồng ý, hiện tại bộ lạc Cự nhân này chẳng những xem Lôi Động là huynh đệ mà còn xem hắn như một người có thể dẫn dắt cự nhân nhất tộc đi đến sự huy hoàng. Ngay cả những cự nhân trọng thương cũng nhao nhao bò lên, đánh thẳng về phía Phục Ma Tôn Giả.
Đại thế đã định, không cách nào vãn hồi. Dù Phục Ma Tôn Giả có dốc sức liều mạng như thế nào thì cũng không thể chống lại đòn vây công cực kỳ cường hãn này. Thân thể hắn vỡ nát, văng tung tóe, mà Nguyên Anh cũng phá thể ra, vội vã bỏ chạy.
Không phải chỉ mới giao thủ với tu sĩ Nguyên Anh một hai lần, việc Nguyên Anh ly thể đã sớm nằm trong suy tính của Lôi Động. Dù hắn có chạy nhanh đi nữa, trong thời gian ngắn cũng không thể sánh bằng tốc độ Tu La Chi Dực xé rách không gian tiến hành thuấn di. Đã sớm phòng bị, Lôi Động đơn giản thực hiện liên tiếp hai cái thuấn di, vây chặn đánh, bắt lấy Nguyên Anh của Phục Ma Tôn Giả ấn nhập vào trong phong hồn cầu.
Sau khi xong hết thảy, Lôi Động liền cảm thấy trong lòng bạo thoải mái, đây chính là tiêu diệt một tu sĩ Nguyên Anh còn sống sờ sờ a. Không giống hai lần trước, chỉ cần mượn lực lượng của Lôi Long Hóa Thần cấp, thực hiện cực kỳ dễ dàng.
Nhưng lần này lại trải qua đủ loại bố cục, bố trí mai phục, nhiều lần phấn đấu mới đạt thành mục tiêu. Mà Phục Ma Tôn Giả dùng đủ loại thủ đoạn, làm mấy thổ cự nhân trọng thương, đã khiến Lôi Động có chút kinh hãi, không hổ danh là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thực lực rốt cuộc không phải loại mình có thể khinh thường.
Ngay sau đó, tu sĩ Kim Đan Hàn Siêu bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm từ Phục Ma Tôn Giả. Đợi đến lúc Lôi Động trở về, Hàn Siêu liền cung kính đưa cho Lôi Động. Trước kia Hàn Siêu bị Lôi Động uy hiếp, không thể không gia nhập dưới trướng Lôi Động, còn nói rõ thời hạn là hai mươi năm.
Nhưng bây giờ, trải qua sáu bảy năm này so với nửa đời trước của hắn cộng lại đặc sắc hơn nhiều. Không nói những cái Kim Đan kia, dù tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng đã diệt bốn tên rồi, trong đó Bạch Cốt Lão Ma là cúi đầu tự sát. Mà pháp bảo đan dược của Hàn Siêu cũng thuận theo đó mà đề thăng.
Lôi Động thần bí, cường thế, hào phóng. Không có mặt nào không làm Hàn Siêu khuất phục. Khiến cho hắn hầu như đã quyết định, đợi đến hết kỳ định hai mươi năm, về sau nhất định phải đi theo Lôi Động, đây chính là cơ ngộ cả đời của hắn. Dù đến lúc đó tiếp tục quỷ cổ gia thân cũng không tiếc. Thậm chí, còn có thể yêu cầu quỷ cổ gia thân, cái này và dưới trướng Bạch Cốt Ma Quân bị quỷ cổ khống chế hoàn toàn bất đồng. Một khi thân trúng quỷ cổ của Lôi Động, hắn sẽ được tín nhiệm hơn, được trọng dụng nhiều hơn.
Hàn Siêu đã có tâm tính như thế, cơ hồ đã xem Lôi Động là chủ nhân, cung kính vâng theo. Bắt đầu làm việc, cũng là tâm lực, không dám có chút lười biếng. Kỳ thật, nếu không phải là Hàn Siêu gắn bó với Hắc Thiết tháp trong đại hoang mạc, cách nghĩ cũng không tệ, thì đã sớm chân chính thần phục Lôi Động, sẵn sàng góp sức rồi.
Về phần một đám lão dưới trướng Lôi Động, Kim Đan Tiền La tự nhiên không cần nói đến, trọng nghĩa khí, đối với Lôi Động một mực trung thành, còn lại Thượng Quan Hồng, Thanh Nương Tử, các tu sĩ Trúc Cơ, cũng dành hầu hết thời gian để tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá, thành tựu Kim Đan, trở thành phụ tá đắc lực của Lôi Động.
Bọn hắn tin tưởng, một khi trở thành Kim Đan, hoàn toàn có khả năng suất lĩnh một đám người. Bọn hắn càng tin tưởng, Lôi Động sẽ đề thăng rất nhanh, về sau cũng sẽ không bạc đãi bọn hắn. Tính cách Lôi Động, mọi người ở chung lâu như vậy đã sớm rõ ràng, đối với hắn tốt, hắn hồi báo gấp bội.
- Mi Mi! Nguyên Anh Phục Ma Tôn Giả này giao cho ngươi, bức nguyên anh trốn trong Linh Bảo ra, ngươi giữ lại mà dùng.
Lôi Động toàn thân sảng khoái, trải qua thời gian dài, vì thế giới sinh tồn nguy hiểm này mà áp bách bên trong. Nhất là tu sĩ Nguyên Anh, một mực cho Lôi Động cảm giác cao không thể chạm, cường đại vô địch, hiện giờ, điều này thực sự cũng không phải tan vỡ, nhưng theo thực lực của mình càng cường đại, tu sĩ Nguyên Anh đối với chính mình sẽ không còn là uy hiếp.
Thấy thực lực và lực lượng của hắn ngang với Nguyên Anh, dù là Thiên Ma cũng nhịn không được mà rung động. Ánh mắt nhìn về phía Lôi Động, đã có chút không giống ngày xưa. Vốn cho là nàng hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, nhưng không ngờ rằng Lôi Động lại bố trí ra một nghịch chuyển kinh thiên, phản giết Phục Ma Tôn Giả.
Tu sĩ Kim Đan kia thì luôn mồm kêu chủ nhân, thần sắc cung kính không chút giả dối. Những thổ cự nhân kiệt ngao bất tuần kia, ánh mắt đối với Lôi Động như hữu hảo, tôn kính, thậm chí là cuồng nhiệt, không hề che giấu. Còn có mấy tu sĩ Trúc Cơ, thực lực cũng không tầm thường chút nào, rất có tiền đồ.
Đây hết thảy, hết thảy đều khiến Thiên Ma cảm giác được ái lang của mình đã thay đổi, đã không cần dựa vào mình nữa rồi, trong thế giới tàn khốc này, hắn không những đã có năng lực bảo hộ mình, mà còn thực lực bảo hộ Mộ Nghiên Mi nữa. Nàng thậm chí ẩn ẩn có chút dự cảm, ái lang của mình sớm muộn sẽ đi trên một con đường kinh thiên động địa!
Chứng kiến sự nghiệp Lôi Động thành công, nàng còn vui hơn nhiều so với tu vi mình đột phá.