Đại Ma Đầu

Chương 366: Dạ Xoa (thượng)


Tuy rằng không có cánh của Tu La Vương. Nhưng mà bọn họ dùng một cái giá khá lớn để mua lại cánh của Dực Thần Vương thuộc Dực Thần Tộc. Cho dù là phải tiêu phí nhiều hơn nữa thì cũng không thể để cho một mình Lôi Động của Âm Sát Tông tung hoành ngang dọc được?

Lôi Động không hề biết ở trong chuyện này còn có ẩn tình như vậy. Nhưng mà hắn cũng biết Đạm Đài Băng Vân tuyệt không phải dễ đối phó, nhất là vào lúc này, Lôi Động không hề muốn xung đột chính diện cùng nàng. Hắn tiếp tục lại chớp động đôi cánh một cái, cả người liền bắn về phía trước mà Đạm Đài Băng Vân giương đôi cánh chim lên, hóa thành một đạo bạch quang mà truy đuổi phía sau.

Nguyên bản, Lôi Động đang hướng về phía căn cứ gần nhất của Âm Sát Tông mà đi, nhưng mà vừa mới lóe lên được hai cái thì rõ ràng có thể nhìn thấy hai chiếc Bạch Bích chiến hạm kia đã buông tha cho việc truy đuổi U Minh chiến hạm mà đứng ở phía trước ngăn cản hắn chạy trốn. Không những thế, còn có một con thuyền dài chừng mười trượng, hình thể vô cùng khổng lồ, cái đầu khủng bố giống như là một con chim từ thời hồng hoang, không biết là đã xuất hiện từ khi nào.

Hành tung của Lôi Động dường như không có cách nào thoát được sự tuy tung của cái thuyền chiến cỡ lớn có tên là Thiên Nữ chiếm hạm kia. Nó vừa xuất hiện liền có một đạo quang mang màu trắng bay thẳng về phía mình. Hơn nữa còn là một gã nam tu sĩ Kim đan kỳ khí thế phi phàm đang đánh thẳng về phía Lôi Động.

Ta nhổ vào mặt bọn chúng.

Lôi Động điên cuồng mắng lên một câu trong lòng. Xem điệu bộ này, rõ ràng là hôm nay bọn họ bất chấp tất cả hoàn toàn chỉ nhằm vào một mình mình mà thôi. Chính mình thực sự trêu chọc cừu hận nhiều như vậy sao? Không chỉ có Đạm Đài Băng Vân liều mạng truy đuổi chính mình không tha mà còn có cả ba chiếc chiến hạm hai vừa một lớn đã xiết chặt vòng vây không để cho chính mình có cơ hội bỏ chạy về nhà. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Chính mình chẳng qua cũng chỉ là một tu sĩ Trúc cơ kỳ mà thôi. Điều động nhiều người như vậy không tránh khỏi có chút quá mức khoa trương chứ? Lôi Động không biết, không những là hắn đã trêu chọc khiến cho Thiên Âm Cung nổi giận mà còn một mình giải quyết tám gã đệ tử trung tâm của Thiên Âm Cung.

Lại còn dẫn động tiểu đội xử lý qua không biết bao nhiêu người, diệt môn không biết bao nhiêu gia tộc. Ngay cả tu sĩ Kim đan thì cũng không có khả năng chém giết nhiều như vậy. Dù sao thì tu sĩ Kim đan đều ở phía sau màn chỉ huy, nhiều lắm thì cũng chỉ áp tải trận chiến mà thôi. Dù sao thì tu sĩ Kim đan nhiều ít cũng sẽ có chút bận tâm đến thân phận.


Mà Lôi Động thì lại không có nhiều băn khoăn như vậy. Ở trong mắt hắn, chiến tranh chính là chiến tranh, không phải là đi chơi. Những chuyện tình diệt tộc nhất định phải làm, nếu không làm sao có thể khiến cho phản đồ kinh sợ? Làm sao mới khiến cho địch nhân sợ hãi?

Càng khiến cho Thiên Âm Cung không thể chịu đựng được chính là kẻ này trời sanh tính tình giảo hoạt, rất khó mắc mưu. Hơn nữa trên người hắn còn có Tu La Chi Dực, càng khiến cho hắn trơn như trạch, rất khó có thể giết chết được hắn. Loại cấp bậc này chính là phần tử khủng bố, hiện tại mới chỉ là Trúc cơ kỳ tầng thứ bảy mà đã tạo thành tổn thất lớn như vậy cho Thiên Âm Cung, cũng trở thành một viên hổ tướng của Âm Sát Tông.

Nếu chờ khi hắn trưởng thành, là một tu sĩ Kim đan kỳ, như vậy thì người khác còn đường sống sao? Bởi vậy ở trong mắt rất nhiều người của Thiên Âm Cung, Lôi Động đã trở thành cái gai trong mắt. Mà đã là cái gai thì nhổ sớm ngày nào sẽ càng thống khoái ngày đó.

Trong lúc đạo quang võng đó lao về phía mình, đồng thời thân thể Lôi Động liền lóe lên một cái rồi bay trở lại. Cùng lúc đó, tên tu sĩ Kim đan kia đột nhiên ra tay. Từ rất xa đã bắn ra một đạo quang điểm, tốc độ nhanh tới cực hạn. Lôi Động còn chưa kịp phản ứng thì nó đã bay tới trước mặt của hắn. Tu La Chi Dực khẽ vẫy một cái, đột nhiên cả người của hắn trầm xuống, hóa thành một đạo đen hồng chạy thoát ra khỏi chiến trường. Ngay sau đó tên tu sĩ Kim đan kỳ kia cũng đã bay tới trước mặt Đạm Đài Băng Vân, khẽ quát lên một tiếng.

- Tuyệt đối không để cho hắn tiếp tục chạy thoát…

Sau đó liền hướng về phía Lôi Động mà đuổi theo.

- Băng Vân, ta đã gieo xuống trên người hắn một con đom đóm. Chỉ cần khoảng cách không lớn hơn ngàn dặm, hắn tuyệt đối không thể chạy thoát khỏi sự cảm ứng của ta.


Tên tu sĩ Kim đan kia hơi có chút đắc ý nói.

- Chúng ta không cần phải nóng vội. Cứ tiết kiệm chân khí, làm hao sạch khí lực của hắn trước, hắn trốn không thoát đâu. Bây giờ cứ để cho chiến hạm đi theo phía sau, không cần đi quá nhanh, miễn cho tên tiểu tử đó cảnh giác.

- Đa tạ Tư Mã thúc thúc…

Đạm Đài Băng Vân lạnh lùng nói ra. Thu hồi đôi cánh chim trắng muốt đối với nàng cũng là một gánh nặng thật lớn. Đôi chân của nàng liền đặt ở trên một cái khăn trắng uốn ượn, liền tuy đuổi theo phương hướng mà Lôi Động đã bỏ chạy. Đạm Đài Băng Vân cũng hiểu được sử dụng đôi cánh này quá mức tiêu hao.

Tu La Chi Dực của Lôi động tuy rằng mạnh mẽ, đạt được tốc độ cực nhanh trong khoảng thời gian ngắn, tu sĩ Kim đan tầm thường có thúc ngựa cũng đuổi không kịp. Nhưng mà bởi vì tu vi bản thân của hắn không đủ, chút ít chân khí này, nhiều lắm chỉ có thể dùng mười mấy đến hai mươi lần là sẽ hoàn toàn tiêu hao hết, không thể dùng được nữa.

Bởi vậy chỉ cần hạ một con đom đóm ở trên người hắn, trước khi pháp thuật mất đi hiệu lực, chỉ sợ lôi Động có mọc cánh cũng khó có thể thoát được bọn họ.

Trên thực tế làm sao Lôi Động lại không biết cái điểm sáng vừa bắn lên trên người mình là cái thứ gì. Nhất định là bị người ta dùng pháp thuật theo dõi. Nhưng mà thần niệm của hắn đã lục soát tới lui ở trên người mình vài lần những mà vẫn không phát hiện ra có gì khác thường.

Lôi Động liền buông tha cho việc giải trừ pháp thuật này. Dù sao thì nếu pháp thuật truy tung mà có thể để mình phát hiện rồi giải trừ, vậy thì cái pháp thuật này cũng không cần phải tồn tại rồi.

Lôi Động biết, khẳng định là đối phương đang không nhanh không chậm đuổi theo phía sau. Hắn tự suy nghĩ một chút, nếu như mình ở vào vị trí của Đạm Đài Băng Vân bây giờ, cũng sẽ không suốt ruột, một khi mình có bất kỳ dấu hiệu muốn quay lại nào thì nàng hoàn toàn có thể đi tắt chặn đường chính mình. Cái Lôi Động sợ cũng không phải chỉ riêng Đạm Đài Băng Vân. Mà cái tên tu sĩ Kim đan kia lại càng thêm đáng sợ.

Hắn không dám tiêu hao toàn bộ chân khí của chính mình mà sau khi chớp động đôi cánh, kéo dãn khoảng cách ra thì liền dùng Ác Quỷ Chướng bay đi. Cùng lúc đó hắn liền nhét một viên Tiểu Uân Hoàn đan vào trong miệng. Bởi vì lần trước Lôi Động đã có một chút kinh nghiệm khi truy đuổi với Vương Lôi, đó là trên người phải chuẩn bị đầy đủ Tiểu Uân Hoàn đan. Bởi vậy, trong thời gian ba năm này, Lôi Động đã tích cóp được hơn một trăm viên Tiểu Uân Hoàn đan, còn có hơn mười viên Uân Hoàn đan.