Đại Ma Đầu

Chương 334: Thủ đoạn lôi đình (hạ)


Cả người Lôi Động cũng được bao bọc trong một đoàn hắc khí nồng đậm, lập tức hướng về hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ mà đuổi giết. Tuy rằng lúc này bọn hắn đã chạy được vài dặm, nhưng mà Ác Quỷ Chướng đã không còn như xưa nữa. Sau khi hấp thụ năm cái thú hồn Kim đan thì nó đã có được tốc độ phi hành tương đương với cực phẩm linh khí. Mà trái lại hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia chỉ sử dụng trung phẩm pháp khí để phi hành. Làm sao có thể chạy thoát khỏi Lôi Động được?

Chỉ hơn mười nhịp thở sau, khoảng cách của Lôi Động với hai người bọn họ chỉ còn có vài chục trượng. Hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia rất hoảng hốt, lại chia tách ra mà chạy. Lôi Động hừ lạnh một tiếng, triệu hồi ra hai con quỷ vệ, hai con quỷ về kia lập tức liền đuổi theo một người trong đó. Tuy rằng tốc độ của chúng nó chậm hơn Lôi Động một chút. Nhưng bản thân Quỷ Vệ vốn đã am hiểu tốc độ. Cho dù là tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ bình thường cũng không nhất định có thể chạy thoát được quỷ vệ cấp tám.

Mà hắn thì lại lượn vòng một cái rồi đuổi theo một người khác. Khoảng cách chẳng qua là hơn mười trượng, dưới tốc độ Ác Quỷ Chướng bây giờ của Lôi Động chẳng qua chỉ là mấy hơi thở. Thân hình của Lôi Động chợt lóe một cái liền xuất hiện ở trước mặt hắn. Sau khi triệu hồi ra một con U Linh quỷ vệ cuối cùng liền chắp tay sau lưng rồi đứng cười lạnh nhìn tên tu sĩ Trúc cơ kỳ trung niên sắc mặt trắng bệch kia.

- Chạy à, ngươi có thể tiếp tục chạy.

Tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia tu vi chỉ mới có trúc cơ tầng thứ ba, hắn không có lý do để không chạy. Bởi vì hắn là đệ tử của một đại tông phái, hơn nữa còn hơi có quan hệ với Thiên Âm Cung. Nếu như cứ chờ đợi ở trong Tiểu Châu thành mà không chạy, khẳng định ra sẽ bị Âm Sát Tông nhân cơ hội thanh tẩy.

Hắn thực hối hận, hối hận tại sao mình lại không đi trước một ngày. Là lòng tham, đều do hắn quá mức tham lam. Tất cả mọi người đều nghĩ Âm Sát Tông sẽ nhanh chóng đánh đến chỗ này, cả đám đều bắt đầu sôi nổi bán tháo của cải. Thế nhưng hắn lại ỷ vào bản thân có chút ít quan hệ, cho rằng dù Âm Sát Tông muốn phản công thì ít nhất cũng phải một tháng sau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.


Mà khi đó, hạm đội của Thiên Âm Cũng cũng sẽ đến đây rồi. Dù cho không thế thì cứ ở lại chỗ này thu mua của cải với giá cả vô cùng thấp, đến trước khi Âm Sát Tông đánh đến đây thì mình cứ chạy trước là được. Tổn thất cũng sẽ không quá lớn. Cái này gọi là phú quý hiểm trung cầu. Không thể không thừa nhận, rất nhiều tu sĩ cư trú ở trong thành này đều ôm loại tâm tư này.

- A.

Tu sĩ kia đối mặt với Lôi Động mặc chiến giáp của chiến tốt, uy phong lẫm lẫm sâu không lường được thì gần như sụp đổ. Thân hình chợt lóe liền lui nhanh về phía sau, đồng thời còn ném ra một cái tiểu tiễn màu lam. Đầu của tiểu tiễn sắc nhọn, hàn khí bức người, bắn về phía trước như một đạo lục mang, hiển nhiên là hơi có chút uy lực.

- Hừ chỉ là đom đóm mà cũng dám so với mặt trăng.

Lôi Động liền xuất thanh phi kiếm Xích Luyện ra, thanh kiếm hóa thành một đạo hỏa diễm màu hồng, trực tiếp bay ra tiếp đón. Hai thứ vũ khí giao kích với nhau, bạo liệt một trận băng hỏa đối kháng, lam hồng xen lẫn với nhau. Hoa thành sóng xung kích hướng về tứ phía xung quanh mà khuếch tán đi. Tiến thẳng về phía Lôi Động đang đứng cách đó bảy tám trượng, khiến cho quần áo bay phấp phới. Lôi Động cũng có chút kinh ngạc, uy lực của cái tiểu tiễn màu lam thật sự là không tệ. Có thể đối kháng với Xích Luyện của mình.

Nhưng mà tiểu tiễn này bạo phát xong cũng không còn gì nữa. Đây hẳn là đòn sát thủ bảo mệnh của người này. Tên tu sĩ trung niên kia thấy cái tiểu tiễn này không có nửa điểm tác dụng thì sắc mặt cại càng kinh hoảng, tốc độ lui về phía sau lại càng nhanh hơn vài phần. Nhưng mà lúc này U Minh quỷ vệ đã nhận được mệnh lệnh của Lôi Động, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh mờ nhạt, phát ra tiếng rít gào mà đuổi giết người kia.


Lôi Động cũng không cần xem kết quả. Người này tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của quỷ vệ cấp tám. Bộ dáng của hắn có chút uể oải nhìn quỷ vệ đuổi theo người nọ, hơn nữa còn dùng ẩn thân thuật lóe lên ở phía sau hắn, song đao tỏa ra một đạo hắc quang đâm tới. Hết thảy mọi chuyện như vậy là đã xong. Lôi Động dùng quỷ bộc đến tận bây giờ, cũng đã dần hiểu rõ nhược điểm và ưu thế của quỷ bộc.

Lại nói tiếp, đê giai tu sĩ muốn chơi trò trốn tìm ở trước mặt của mình cũng chỉ có thể ngậm oan mà chết. Lôi Động cũng cảm thấy được những thứ vật phẩm trên người của mình cũng không phải là những thứ bình thường. Truy đuổi chính là sở trường của chúng nó.

Sau khi cực kỳ thoải mái thu thập xong chiến lợi phẩm và sinh hồn của hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ mà chính mình đuổi giết, Lôi Động lại một lần nữa trở về Tiểu Châu thành. Lúc này Tiểu Châu thành là một mảnh hỗn độn, có chút hỗn loạn. Âu Dương Mật bình thường biểu lộ ra một cỗ phong độ trí thức và thời khắc này cũng biểu hiện ra sát phạt quyết đoán. Phái ra thủ hạ của mình tập trung toàn bộ tu sĩ ở bên trong quảng trường lớn. Nếu ai biểu hiện ra nửa điểm phản kháng, liền chém giết không thương tiếc.

Chỉ trong nửa canh giờ, toàn bộ mấy trăm tu sĩ ở bên trong thành đều bị tập trung vào bên trong cái quảng trường. Cả đám đều im lặng, không dám nói ra nửa lời. Cuối cùng đều để cho Hàn Vũ tiến lên thu nạp và tổ chức biên chế chỉnh hợp lại. Bất kể là ai, chỉ cần là người địa phương của quần đảo nam bảy mươi sáu.

Hoặc là tán tu không có thân phận đều phải gia nhập vào dưới trướng Hàn Vũ. Về phần những người có xuất thân tông phái, chỉ cần tông phái đó không quan hệ gì với Âm Sát Tông, lại qua lại rất gần với người của Thiên Âm Cung, thì trực tiếp chém giết. Còn lại những người tạm thời gia nhập dưới trướng của Hàn Vũ, chờ đến khi tràng chiến tranh này qua đi mới có thể rời đi.

Không phải là cần công hãm Tiểu Châu Thành này. Trong bảy mươi sáu đảo này, Âu Dương Mật không hề nghĩ việc thả cho bất kỳ người nào rời đi. Bốn cái chiến hạm, phân biệt xuất động, lấy thủ pháp lôi đình hung hăng càn quét toàn bộ khu vực trong phạm vi bảy mươi sáu đảo này. Trước tiên thi triển một chút vũ lực để khiến cho bọn chúng khuất phục phải gia nhập xuống dưới trướng của Hàn Vũ. Nếu không phục, thì trực tiếp để cho Âu Dương Mật chém giết.

Trong lúc nhất thời, có chút máu chảy thành sông. Hai ba ngàn tu sĩ bản địa cộng thêm với một đám tán tu, bọn họ đều chưa kịp rời khỏi phạm vi của bảy mươi sáu đảo. Chỉ trong công phu mấy ngày ngắn ngủi đã có hơn một ngàn ba trăm người bị giết chết. Trong đó tu sĩ Trúc cơ kỳ có hơn năm mươi người, tu sĩ Kim đan có một người. Mà Âm Sát Tông dường như cũng không tính toán áp chế mấy cái này, mà là trực tiếp tuyên dương những chiến tích của lần này ra bên ngoài.

Trong tu tiên giới, hình như đã rất lâu rồi không có tình huống đông đảo tu sĩ biết giết chết như vậy. Con số đẫm máu lập tức khiến thiên hạ cực kỳ hoảng sợ. Tất cả đều tập trung chú ý đến trận giết chóc lần này.