Đại Ma Đầu

Chương 281: Hoàng Phủ Sách quyết đấu Lôi Động (thượng)


Vạn Quỷ vừa nói ra lời này, những người này yên tĩnh không ít, Vạn Quỷ lão tổ cũng không phải là người đơn giản, đã hơn ba mươi năm trước, hắn đã tấn thăng đến Kim Đan kỳ tầng bốn. Những năm này, nghe nói nhiều lần có chỗ đột phá, có không ít chỗ tốt, đổi lấy không ít kỳ trân dị bảo, tu vi tinh tiến thần tốc. Ngắn ngủn ba mươi năm, đã đến Kim Đan kỳ tầng sáu. Trọng yếu là, Vạn Quỷ lão tổ có một con Cực phẩm quỷ tướng, cũng không biết con quỷ kia, đã tới trình độ nào rồi?

Càng là cường giả, càng tiếc mạng, dù sao có thể hỗn đến ngày nay không dễ dàng, trừ phi là có nắm chắc rất lớn, nếu không rất khó ra tay liều mạng với người ta. Chỉ có Bạch Cốt, lại tiếp tục cười quái dị không ngừng, nói:

- Vạn Quỷ, ngươi đùa nghịch cái gì thế? Chẳng lẽ ngươi muốn vì việc này, xuất động trưởng lão tới sao? Lúc trước Lôi Động hướng Hoàng Phủ Sách ước chiến, mười mấy người chúng ta đều ở hiện trường nghe thấy, lại có Thiên Ma đại nhân, đều là nhân chứng. Ngươi muốn chơi xấu, chỉ sợ không dễ dàng.

- Lôi Động, ngươi làm đệ tử vô cùng bất hiếu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Quỷ Sát lão tổ lần này cũng không nhắm vào Vạn Quỷ lão tổ nữa, đầu mâu trực chỉ Lôi Động, cười lạnh liên tục nói:

- Ngươi muốn làm sư tôn của ngươi, lâm vào cảnh bị người thiên hạ cười nhạo sao, mang danh bội ước sao?

Quỷ Sát nhìn Lôi Động đã nhận ra hắn vô cùng tôn kính Vạn Quỷ, liền bắt đầu kích hắn.

Những người còn lại, cũng nhao nhao nói ra, vì lợi ích chính mình, cho nên tiến hành oanh tạc Lôi Động. Nói Lôi Động, sắc mặt tái nhợt,mồ hôi xuất hiện toàn thân.Tuy nhiên Vạn Quỷ lão tổ có chút kích động truyền âm như Lôi Động, nhưng Lôi Động cắn chặt hàm răng, trùng trùng điệp điệp quỳ xuống trước mặt Vạn Quỷ, cuống quít dập đầu, phi thường kích động, nói:

- Sư tôn, xin thứ cho đồ nhi bất hiếu. Lần này, đồ nhi muốn tự mình làm chủ, một trận chiến này, sẽ cử hành hôm nay.

- Vô liêm sỉ.

Vạn Quỷ lão tổ mặt mũi tràn đầy bi phẫn nhìn Lôi Động, tức giận mắng:

- Ngươi dám không nghe lời vi sư sao?

- Đồ nhi không dám, nhưng đồ nhi lần này, quyết định chiến một trận.


Trên mặt Lôi Động, lộ ra thần sắc quyết tuyệt, trong ánh mắt mang theo thần sắc không cam lòng, nói:

- Đồ nhi không muốn ném mặt mũi của Vạn Quỷ Quật, không muốn ném mặt mũi sư tôn, Còn nữa, đồ nhi là nam nhân, nam nhân cho dù chết trận, cũng không thể trốn tránh.

- Ngươi, ngươi, ngươi...

Vạn Quỷ lão tổ mặt mũi tràn đầy thất vọng, xoắn xuýt không thôi. Thật lâu sau mới đỡ hắn dậy, giống như hạ quyết tâm cái gì đó, nói:

- Nghĩ tới Vạn Quỷ ta, bao nhiêu năm nay, thật vất vả thu được hai đồ đệ kiệt xuất. Bỏ đi bỏ đi, ngươi nói đúng, chiến, liền chiến đi.

- Đa tạ sư tôn thành toàn!

Trên mặt của Lôi Động mang theo buồn vui lẫn lộn, tràn đầy bi tráng muốn lướt xuống đài. Vạn quỷ lão tổ nhưng lại bỗng nhiên quát to một tiếng:

- Chậm đã.

Dừng một cái, dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, âm thanh lạnh lùng nói:

- Lôi Động hôm nay sẽ ước chiến, nhưng không có nói vào giờ nào, nói cách khác, cho dù là quyết chiến vào đêm tối cũng có thể. Cho nên, bổn tọa yêu cầu Lôi Động nghỉ ngơi nửa ngày, ngồi xuống chữa thương. Động nhi, ngươi đến đây với vi sư.

Vạn Quỷ nói xong, hình như muốn mang Lôi Động tới nơi nào đó.

- Chậm đã.


Bạch Cốt lại đi ra, cũng cười quái dị, nói:

- Đúng vậy, trên lý luận mà nói buổi tối quyết chiến cũng được. Nhưng ngươi không được dẫn hắn đi, muốn chữa thương, nên chữa thương trên lôi đài đi.

Bạch Cốt cũng rất sợ Vạn Quỷ có bí pháp gì đó, có thể trong thời gian ngắn kích phát sức chiến đấu của Lôi Động, cho dù trả giá bằng tính mạng cũng làm.

- Bạch Cốt, ngươi...

Vạn Quỷ có chút tức giận hổn hển, muốn mắng chửi nhưng không nói được lời nào.

Những người còn lại cũng đều phụ họa, thứ nhất bọn họ đều đặt cược trên người Hoàng Phủ Sách, hôm nay nhìn thấy phần thắng biến thành lớn hơn, cũng không chịu vô duyên vô cớ sinh ra chút ít gợn sóng. Thứ hai, Vạn Quỷ nhất mạch, gần một hai chục năm, cũng đã quật khởi, ảnh hưởng đến tất cả động phủ. Có thể tiêu diệt Lôi Động, cũng là tốt.

Lôi Động cũng căm giận bất bình, giống như không chịu nổi sức ép, ngồi xếp bằng xuống, trực tiếp chữa thương. Mà Vạn Quỷ, cũng đành phải móc ra một hạt Cực phẩm đan dược chữa thương, giao cho Lôi Động ăn vào.

- Ta muốn sửa tỷ lệ đặt cược, Hoàng Phủ Sách một bồi một điểm ba, Lôi Động một bồi hai điểm năm.

Sắc mặt Diễm Ma tái nhợt hô lên, nhưng tiếng la của nàng, cũng không được người ta nhao nhao, bắt đầu đánh bạc, điên mua mưa Hoàng Phủ Sách thắng.

Nhưng cũng có mấy người ngoại lệ, tỷ như Thích Phỉ Phỉ. Nàng phát hiện Lôi Động là người tinh tế, chính cô ta cũng đã nói, Lôi Động có một thân Cực phẩm linh khí, cộng thêm những thứ tiêu hao phẩm khủng bố.

Không cẩn thận, tu sĩ Kim Đan cũng phải ôm hận, đừng nói tới tên Hoàng Phủ Sách này, nàng cũng là người thông minh, tâm tư linh hoạt nên biết rõ, Lôi Động là người ưa thích giả heo ăn thịt hổ, hiện giờ chơi cái bài này, nói rõ hắn đã muốn nâng tỷ lệ đặt cược của mình lên cao, thứ hai, hắn muốn đặt cược cho mình, một ván kiếm bộn.

Đông Phương Phức thì nhíu mày, nàng không nói mười phần hiểu rõ Lôi Động, nhưng bao nhiêu năm qua cũng hiểu biết ít nhiều tiểu tử này. Như bi phẫn gần chết a, các loại tình huống không chịu nổi sức ép, rất khó xuất hiện trên người hắn. Nếu như hắn không nắm chắc chiến thắng, khẳng định đã sớm động tâm tư. Quả quyết không có khả năng làm ra vẻ không chịu nổi một kích, chơi cái trò tự tìm đường chết.

Các nàng vẫn còn có chút nghi hoặc khó hiểu,nhưng Đinh Uyển Ngôn lại có chút lung lay sắp đổ, thầm nghĩ Lôi sư đệ cùng sư tôn của chính mình quả nhiên là người cùng một đường. Vừa mới gặp mặt, đã bắt đầu chơi các loại tiểu xiếc.

Nhất là Lôi Động hôm nay có những vẻ mặt kia, Đinh Uyển Ngôn rất quen thuộc, nói rõ là lừa người. Không gì hơn là lừa gạt, cũng khiến cho tâm thần bất định và không an lòng của Đinh Uyển Ngôn lúc trước, thoáng cái đã an định lại. Bởi vì hai sư đồ này, có thể cùng một chỗ diễn kịch lừa người, vậy khẳng định là trong lần thi đấu này có nắm chắc thắng lợi rất lớn.

Tuy Đinh Uyển Ngôn không biết Lôi sư đệ nhà mình, tin tưởng xuất phát từ đâu, nhưng nàng lại biết, từ trước tới nay hắn không bao giờ làm chuyện không nắm chắc. Chuyện người khác nắm chắc năm sáu thành là đã làm rồi, nhưng hắn phải bảy tám thành mới được. Nhất là chuyện liên quan tới vấn đề tính mạng của mình, Lôi sư đệ nhà mình, từ trước đến nay cực kỳ thận trọng.

Trừ các nàng ra, còn có hai người thập phần hiểu rõ Lôi Động. Đó chính là Trần Mâu cùng Vệ Hoa, vì không ảnh hưởng tới Lôi Động thi đấu. Cũng sợ bị người ta dây dưa hỏi lung tung. Hai người bọn họ, cộng thêm Tả Siêu. Bọn họ đều dùng áo choàng đen, che khuôn mặt lại. Liếc mắt nhìn nhau, biết rõ Lôi Động làm người từ trước tới nay tâm đen mặt tối, có thể xuất hiện tại đây, lại dám tiếp nhận sinh tử đấu, không có lý do gì thất bại cả.

Trần Mâu Vệ Hoa là hai mãnh nhân, đầu tiên là hảo hữu của Lôi Động, dính quang mang của Đinh Uyển Ngôn, cộng mấy tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, trong Vạn Quỷ Quật càng ngày càng nổi tiếng.