Coi như là Lôi Động trước khi xem thường Minh Thần, không thể không thừa nhận, thằng này đúng thật là một chuyên gia nghiên cứu sinh vật chính cống a? Bất quá, Lôi Động đối với những vật này không có hứng thú, hắn hiện giờ chính là cần có được U Minh pháp tắc nhất.
Ở bên ngoài Lôi Động, đang ngồi xếp bằng trong hư không, tựa như đang hấp thu một truyền thừa vĩ đại thần bí nào đó.
Một đám cao thủ Thái Minh và Điệp Hoàng, đồng thời khi giúp trợ Lôi Động hộ pháp thì thần sắc nguyên một đám cũng có chút phức tạp, trước kia nghe Tổ Thần vĩ đại nói, tựa hồ sau khi nhận được Tổ Thần truyền thừa thì Lôi Động này chính là người đứng đầu mới của bọn hắn rồi.
Cái này khiến trong nội tâm bọn hắn thấp thỏm, sớm đã quen với sự tồn tại của Tổ Thần, một khi Tổ Thần vẫn lạc, vậy thì sẽ là một chuyện đáng sợ đến mức nào chứ?
Nhưng lời Tổ Thần bọn hắn lại không thể không nghe, trong lòng mỗi người cũng chờ mong, người đứng đầu mới sẽ mang đến cho bọn hắn những gì.
Không hiểu thấu nhất có thể kể đến Thống Khổ Nữ Vương và Thương Lan Tiên Tử, biến hóa hí kịch liên tiếp khiến các nàng hai mặt nhìn nhau. Bất quá, trong lúc nói chuyện trước kia có thể biết được, chuyện này đối với Lôi Động hẳn là cực kỳ có lợi.
Tà thuật cũng tốt, tình cảm bản thân cũng thế, đều được nhị nữ đứng trên góc độ của Lôi Động mà suy nghĩ. Bọn họ liền vừa kiên nhẫn tu luyện, vừa chờ đợi Lôi Động tỉnh lại.
Lúc trước thu hoạch phong phú ở thánh địa Tinh Cổ Tộc, Lôi Động cũng đã phân cho các nàng rất nhiều Hỗn Độn Kết Tinh, khiến tốc độ tu luyện của các nàng được nâng cao. Bởi vậy, Hỗn Độn Kết Tinh được ăn như hài tử ăn kẹo vậy, từng viên từng viên được nuốt vào bụng, tiến hành luyện hóa, rèn luyện bản thân.
Tràng cảnh này khiến Minh cực nhân và Điệp nhân thèm thuồng không thôi. Bởi vì áp chế Tam Giới liên quân nên lãnh địa hoạt động của Man tộc đã co rút trên phạm vi lớn, các loại tài nguyên đương nhiên cũng dần trở nên thiếu thốn rồi.
Hỗn Độn Kết Tinh vốn là một loại tài nguyên tương đối thiếu thốn trong thiên nhiên, dù là những Minh cự nhân thực lực cường đại thì cũng có rất ít.
Nếu không phải hai nữ nhân Tiên Ma tộc này là nữ bộc của chủ nhân tương lai, nói không chừng Thái Minh có cảnh giới Á Thánh đã không nhịn được muốn động thủ rồi.
Cũng may trong một phương tiểu thiên địa này, Hỗn Độn linh khí có vẻ những vẫn còn rất dồi dào, những người nghèo kia chỉ đành tham lam hút thêm mấy hơi Hỗn Độn linh khí, chậm rãi tu luyện thôi.. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thời gian trôi qua rất nhanh, mấy tháng đã vội vàng trôi qua. Lôi Động cuối cùng cũng chậm rãi tỉnh lại từ trạng thái nhập định. Mấy tháng bế quan này, tu vị mặc dù không tiến thêm, nhưng trong đôi mắt kia lại tràn đầy quan huy bình tĩnh nhu hòa, mà nội liễm.
Từ trong ý thức của Minh Thần, Lôi Động đã thu hoạch được rất lớn. Ngoại trừ những bí mật trong Thiên địa vũ trụ ít người biết đến ra. Thu hoạch lớn nhất chính là thể ngộ và trải nghiệm đối với các loại pháp tắc.
Minh Thần am hiểu nhất ba loại pháp tắc, phân biệt là U Minh pháp tắc, Yên diệt pháp tắc cùng với Bất diệt pháp tắc. Trong đó cảm ngộ đối với U Minh pháp tắc của hắn cơ hồ đã đến cực hạn, ít nhất, trong Thiên địa vũ trụ mênh mông, đã không còn có ai hơn được hắn ở phương diện này nữa. Cho dù là Tam Giới Chí Tôn, cũng không được.
Mà Yên diệt và Bất diệt hai loại pháp tắc, vốn là hắn đoạt được sau khi nhân truyền thừa Tinh Cổ Tộc, về sau dùng phương thức truyền thừa để lại cho Minh Vương. Mà Minh Vương tiếp tục phát dương quang đại đến trong tay Ma Đế trong tay, Ma Đế, tiếp tục truyền thừa cho Lôi Động.
Ma Đế cũng coi như là thế hệ kinh tài tuyệt diễm, cũng có lý giải rất sâu đậm đối với hai loại pháp tắc. Nhưng vì hạn chế trong một ít phương thức nên bọn hắn không cách nào truyền tất cả cảm ngộ cho Lôi Động được, chỉ có thể truyền thừa một ít lý giải cho hắn.
Bởi vậy, Lôi Động tuy rằng miễn cưỡng có thể cho rằng nhập môn đối với hai loại pháp tắc này, nhưng muốn chính thức nắm giữ thì chỉ sợ còn một đoạn đường rất dài phải đi. Đừng nói vạn năm, coi như là trăm vạn năm, ngàn vạn năm, Lôi Động cũng không nhất định có thể thông suốt được.
Nhưng dựa vào cảm ngộ trong ý thức của Minh Thần, Lôi Động liền có hi vọng, trong thời gian ngắn, nắm giữ hai loại pháp tắc có độ khó cao kia.
Đương nhiên, coi như hấp thu kinh nghiệm và cảm ngộ của người ta cũng không thể nào hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn được. Lôi Động, bất quá chỉ tạm thời sửa sang phân loại lại những thứ kia, trữ tồn trong thần hồn của mình thôi, chỉ cần hơi rãnh rỗi liền có thể phán đoán và cảm ngộ được.
Chỉ hao tốn không ít thời gian cảm ngộ U Minh pháp tắc một chút. Tuy rằng thời gian rất ngắn, nhưng Lôi Động lại thu hoạch được rất nhiều, lý giải đối với U Minh pháp tắc lại sâu thêm một cấp độ, chỉ sợ, đã có thể miễn cưỡng có thể bắt đầu sửa chữa Minh Vương Phiên rồi.
Sở dĩ sau khi làm xong những công tác phân loại chỉ lướt qua một chút hắn liền tỉnh lại. Đó là bởi vì trong trí nhớ của Minh Thần hắn đã phát hiện ra một thứ mà mình cực kỳ hứng thú khác, đó chính là Động thiên phúc địa. Những năm gần mỗi lần sử dụng Động thiên phúc địa, Lôi Động đều hơi có chút cảm xúc. Đồ vật lợi hại như Động thiên phúc địa, đến cùng là do ai chế ra? Thời gian pháp tắc, chính là một trong những pháp tắc phi thường vĩ đại.
Nguyên lai Lôi Động cho rằng một ít cường giả Hợp Thể kỳ về cơ bản đã có thể bắt đầu nắm giữ thời gian pháp tắc, tạo nên trận pháp. Nhưng theo tu vị cấp độ của mình dần đi lên, tầm mắt đặc biệt khoáng đạt thì mới biết được nắm giữ thời gian pháp tắc cũng không phải đơn giản như vậy.
Bình thường mà nói, chỉ có các loại pháp thuật như Dự Ngôn thuật mới có thể miễn cưỡng khu động thời gian pháp tắc, tạm thời cho mình sử dụng. Trước mắt mà nói, cho dù là kể cả Tam Giới Chí Tôn, Tiên Tôn, Ma Tôn, cùng với Vạn Linh Chi Mẫu được xưng là Yêu Tôn kia, nắm giữ đối với thời gian pháp tắc cũng chỉ dừng lại ở giai đoạn sơ giai thôi.
Vạn Linh Chi Mẫu là lợi hại nhất trong đó, có thể bố trí một loại trận pháp thời gian pháp tắc, khiến thời gian trong một khu vực bất động lâu dài. Cũng có thể thi triển ra chiêu số uy lực cự đại như thời gian phong ấn. Nhưng đáng tiếc chính là, chiêu số thời gian phong ấn phải tiêu hao thật lợi, thời gian cũng không dài. Trừ phi mượn nhờ pháp trận, nhưng đối với người cấp độ Tôn Cấp giao chiến thì ai lại ngốc mà chui vào trận pháp của người khác chứ? Cùng lắm thì, lão tử chạy trốn, đổi một chiến trường, khác là được.
Cũng là bởi vậy có thể chứng minh vị đại năng luyện chế Động thiên phúc địa khẳng định không phải là loại bình thường. Quả nhiên, Lôi Động đã đọc đương tư liệu tương quan trong trí nhớ của Minh Thần.
Có thể nhẹ nhõm tìm ra tư liệu như thế, tự nhiên là vì ngay cả Minh Thần cũng rất để ý chuyện này. Bởi vì lai lịch của Động thiên phúc địa chính là do Minh Thần lúc tuổi trẻ vì bởi gặp kỳ ngộ, tìm được hai khỏa bảo bối bị người Tinh Cổ Tộc coi là "Thời gian chuyển hoán châu" trong di tích của Tinh Cổ Tộc.