Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 53: Tài Chủ lôi đài (Trung)

Trong ba mươi vị tài chủ lôi đài, Võ đạo tài chủ là chiếm phần đông, có tới mười sáu người làm tài chủ bên đó. Ngay cả bên Ảnh Nguyệt sơn trang cũng có một vị, hiển nhiên là đệ nhất cao thủ Cố Độc Hành. Luyện đan tài chủ có sáu người, tỷ như Ngạo Kiếm thần điện Hoa Tam Trúc, Đan Thần tông Mạnh Nguyên Đan vương, Tây Hàn đế quốc Liêu Nguyên đại sư, Viêm Dương đế quốc Ngọc Kình vương... Luyện khí tài chủ có bốn người: Tứ Hải vương triều Diệp Phi tôn giả, Luyện Khí công hội Diệp Dương đại sư, Viêm Dương đế quốc Trương Diệu và một cao thủ tán tu, tên là Lục Phất và Phong Chi Thu. Trận pháp tài chủ cũng có ba người: Thương Minh u cốc Vô Dương Tử và Tử Dương phong Địa Minh tôn giả. Và cuối cùng là Vô Đạo, người đồng thời chiếm lĩnh cả hai lĩnh vực tài chủ luyện đan và tài chủ luyện khí. 

Vô Đạo đối với am hiểu trận pháp cũng cực kỳ tinh thông, thế nhưng cuối cùng hắn chỉ chọn làm tài chủ hai lĩnh vực mà thôi. Bởi vì số lượng tài chủ võ đạo chiếm nhiều nhất, thế nên giá cho mỗi lần hỏi thấp hơn so với ba lĩnh vực còn lại. 

Đa số tán tu đều lựa chọn cao thủ tán tu để đặt vấn đề. Bởi vì đối với thế lực tông môn mà nói, giới tán tu không ưa thích lắm. Bọn này lúc nào cũng cao cao tại thượng, ỷ có thế lực chống lưng phía sau, thế nên luôn coi tán tu không khác gì con sâu con kiến, thế nên mới ủng hộ cao thủ tán tu nhiều hơn. Đương nhiên, bởi vì có rất nhiều người, mà phải giải đáp cho từng người một, tốn cũng kha khá thời gian, bởi vì vậy nên những cao thủ tông môn cũng kiếm lợi được không ít. Người nào trả lời càng nhanh và chính xác thì kiếm được rất nhiều tài nguyên. 

Tại Long Hổ đại hội này không dùng kim tệ để giao thương, mà là dùng linh thạch để trao đổi. Tán tu trong người có rất ít tiền bạc, mà giá cho mỗi lần đặt nghi vấn không hề thấp, thế nên không thể dùng kim tệ để giao thương được. Bởi vì vậy trước đó, Lang Gia thành mới công bố cho giới tán tu biết, trong đại hội lần này phải dùng linh thạch. Linh thạch thì không quá khó kiếm, trừ linh thạch thượng phẩm và cực phẩm ra, còn linh thạch hạ phẩm và linh thạch trung phẩm là tài nguyên tu luyện phổ thông nhất. Thế nên việc dùng linh thạch để giao thương là cực kỳ hợp lí. Vả lại, dùng linh thạch để trao đổi đối với thế lực mới nổi như Lang Gia thành cực kỳ hữu ích. Bởi vì trong khoảng thời gian này, Lang Gia thành và Ảnh Nguyệt sơn trang cần bồi dưỡng ra thiên tài đệ tử, cần rất nhiều tài nguyên, và đại hội lần này chính là cơ hội tốt để thu thập thêm tài nguyên. 

Phía bên Lang Gia thành có đến ba người, chiếm lĩnh đến ba trong số bốn lĩnh vực, ngoài ra còn thu lại thêm hai thành thủ bút của hai mươi bảy người khác, trong vòng tám ngày, tuyệt đối kiếm được một con số trên trời. 

Trên một tòa phụ đệ cao lớn, từ chỗ này có thể quan sát được toàn bộ tình hình Lang Gia thành. Địa phương này cực kỳ trọng yếu, cơ hồ chỉ kém hơn tổng bộ Ảnh Nguyệt sơn trang là Kỳ Nguyệt cung mà thôi. Những người được tiến vào phủ đệ này lộng lẫy này tuyệt đối có thân phận bất phàm. 

Chỉ thấy trong giang phòng rộng lớn này được trang trí khá tỉ mỉ, hoa cỏ tương liên, khí cho tâm tình rất thoải mái. Đứng canh cửa sổ ban công, gã nam tử hắc y đeo mặt nạ ánh mắt hướng nhìn ra bên ngoài, nơi diễn ra Long Hổ đại hội. Gã hắc y này dĩ nhiên chính là Tinh Hồn thật sự. Ngoại trừ hắn và Vô Đạo ra, không có bất kỳ một người nào biết hắn và Vô Đạo đã tráo đổi thân phận cho nhau cả. 

Tinh Hồn đứng ở chỗ này quan sát, tất cả đều lọt vào tầm mắt của hắn cả. Cao thủ tán tu chính là thứ mà hắn tập trung nhất. Hiện tại mặc dù thực lực của Ảnh Nguyệt sơn trang nhìn không tệ, thế nhưng muốn tiến lên trở thành một thế lực siêu cấp thì cần phải có không dưới năm cường giả Thượng Thần cảnh tọa trấn. Mà hiện tại, Ảnh Nguyệt sơn trang chỉ mới có một cường giả Thượng Thần cảnh, đó là Cố Độc Hành mà thôi. 

Nhìn bề ngoài, Ảnh Nguyệt sơn trang tuyệt đối có thể liệt vào hàng thứ nhất trong số các thế lực nhất phẩm đỉnh tiêm, nhưng bên trong thì không có êm ả như vậy. Nhớ lại trước đó, Vô Đạo và những tên bằng mặt không bằng lòng đó giao ước với nhau, sau khi đại hội tán tu này kết thúc, Vô Đạo và bọn họ đấu với nhau ba trận. Nếu như bọn chúng thua, trong vòng năm mươi năm phải nghe hiệu lệnh của Ảnh Nguyệt sơn trang. Còn nếu như Vô Đạo thu, một nửa tài sản mà Ảnh Nguyệt sơn trang thu lại từ Long Hổ đại hội này sẽ thuộc về bọn chúng, đồng thời trong vòng mười năm sẽ phải cống nạp đan dược cao cấp vô điều kiện. 


Cuộc giao ước này, không bên nào muốn thua cả, đặc biệt nhất là Tinh Hồn. Hắn buộc phải thắng, nếu không, kế hoạch của hắn sẽ thụt lùi, không biết khi nào mới trùng sinh trở lại. 

Tổ chức Long Hổ đại hội lần này, đầu tiên là kết minh hão hữu với một số thế lực nhất phẩm ra, quan trọng nhất là phải chiêu mộ tán tu. Tinh Hồn nắm trong tay các loại đan dược khủng bố như khu trừ tâm ma, tăng cảnh giới vô điều kiện… khiến cho giới tán tu thèm nhỏ dãi. Cũng giống như đám Tam Thập Lục Hộ Pháp kia, dùng số đan dược này để khiến cho bọn họ phục vụ cho hắn mấy năm. Và đương nhiên, một khi dính vào là không thể thoát ra được, đây mới chính là kế hoạch thực sự của Tinh Hồn lần này. 

Tán tu có rất nhiều người nổi bật, thậm chí có người thực lực không thua kém gì chủ nhân của các siêu cấp thế lực cả. Vốn những người này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, bởi vì sự hấp dẫn của đại hội lần này cho nên mới lộ diện, bằng không có mơ cũng không gặp được họ. 

- Không ngờ có nhiều nhân vật đao to búa lớn như vậy. Xem ra lần này không đơn giản là dùng số đan dược kia rồi. 

Tinh Hồn ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống, lẩm bẩm tự nói. Dường như trong đầu nảy ra một ý định nào đó, trên tay xuất hiện một khối tinh thần ngọc thạch, đem ý niệm của mình truyền vào bên trong. 

- Người đâu, đem thứ này đưa đến Ngọc Hoa điện, bảo bọn họ chuẩn bị số tài liệu đầy đủ rồi đem về đây cho ta. 

Hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên từ phía sau lưng, một bóng ảnh màu đen xuất hiện như quỷ mỵ. Kẻ này diện một bộ y phục màu đỏ, trên mặt lại đeo một chiếc mặt nạ quỷ dạ xoa, chỉ thông qua đôi mắt lạnh lùng vô cảm kia cũng cảm thấy rợn cả người. Quỷ diện nhân này, đích thực là một trong số những ám thế lực mà Ảnh Nguyệt sơn trang bồi tài, tên gọi là Huyết Nguyệt sát, có thể nói là đội quân sát thủ tinh anh nhất. 

Quỷ diện nhân nhận lấy tấm tinh thần ngọc thạch, giọng nói lạnh lẽo như từ chốn cửu u thổi lên:

- Tuân lệnh đại nhân. 


Dương như quỷ diện nhân này cũng không biết thân phận thật sự của Tinh Hồn là gì, chỉ biết rằng, kẻ này là một nhân vật cực kỳ quan trọng, có khả năng điều động Huyết Nguyệt sát. Trong Ảnh Nguyệt sơn trang, chỉ có bốn người mới có khả năng điều động Huyết Nguyệt sát, người thứ nhất là người đứng đầu Ảnh Nguyệt sơn trang – Ma Quân. Chỉ là cho đến hiện tại, vẫn có ít người biết được khuôn mặt thật của kẻ tự xưng Ma Quân này. Người thứ hai là phó trang chủ Diệp Nhất Phàm, người thứ ba là người đứng đầu Huyết Nguyệt sát – Hầu Quân Lâu, và người cuối cùng, thân phận cũng thần bí không kém gì Ma Quân, nghe đồn là một trong Thập Nhị Sứ Giả. 

Quỷ diện nhân này, tuy rằng muốn biết được, hắc bào nam tử kia rốt cuộc là vị Ma Quân nọ hay là người thần bí Thập Nhị Sứ Giả. Chỉ là địa vị của hắn không cho phép hắn nghi vấn điều này, chỉ có một việc duy nhất là phải làm theo mà thôi. Nhận lấy tinh thần ngọc thạch, hắn hành lễ một cái rồi lại giống như một bóng ma, biến mất không để lại chút dấu tích nào. 

Trở lại bên dưới Long Hổ đại hội. Mặc dù đại hội chủ yếu nhằm vào giới tán tu, thế nhưng cũng không ít thế lực muốn nhân cơ hội này để tìm thấy phá rối. Kẻ đầu tiên bị nhắm vào chính là hai người Viêm Dương đế quốc – Ngọc Kình vương và Trương Diệu. 

Ngọc Kình vương là một trong sáu người làm tài chủ đan đạo. Mặc dù tu vi Ngọc Kình vương không tệ, nhưng muốn đứng vào hàng ngũ cao thủ làm tài chủ võ đạo thì vẫn còn xa xa chưa đủ trình. Ngọc Kình vương thiên phú võ đạo không tệ, đan đạo cũng có chút thành tựu, vì vậy nên hắn liền chọn khu đan đạo này. 

Không ngờ chỉ mới bắt đầu được nửa ngày, vậy mà rắc rối đã ập lên đầu. 

Chỉ thấy Ngọc Kình vương trên tay cầm một tờ tấm da thú cũ kỹ, bên trên có viết những ký tự kỳ lạ. Đứng đối diện hắn là một gã trung niên hàm râu xuề xòa, ăn mặc lôi thôi, đôi mắt gian manh, vừa nhìn đã biết là côn đồ đầu đường xó chợ. Và xung quanh cũng không có ít kẻ, thái độ quỷ quái không kém gì trung niên lôi thôi này. 

- Thế nào, Ngọc Kình vương, ngài có thể giúp ta xem xét đan phương này không? 

- Còn đan phương của ta nữa. Cách đây không lâu vô tình tìm thấy trong một bảo địa, đáng tiếc không thể hiểu được. Hy vọng Ngọc Kình vương giúp ta chữa trị bổ sung. 

- Ngọc Kình vương, ngươi dám làm tài chủ đan đạo, đừng nói là không biết mấy cái đan phương này chứ?

- Hắc hắc, nhìn mặt hắn kìa, có lẽ không biết thật rồi. Vậy mà cũng mặt dày đi làm tài chủ. 

- Viêm Dương đế quốc phen này mất mặt rồi. 

Ngọc Kình vương khuôn mặt lạnh băng, sát ý trong ánh mắt nổi lên ập vào người mấy tên phá đám kia. Chỉ là, dù kinh sợ, thế nhưng phía sau lại có cường giả bảo hộ, bọn hắn không tin Ngọc Kình vương thực sự dám ra tay với bọn họ.