Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 73: Thánh cảnh Đông Ly (Thượng)

Không lâu sau liền có mấy chục nhân vật chủ chốt long tộc xuất hiện cùng với Ngao Tô. Đặc biệt là người đi chính giữa, gương mặt chữ điền vuông vức, hai hàng lông mày rậm, ánh mắt bén như hai lưỡi kiếm, hiện ra một cỗ uy thế bất phàm. Thân thể cường tráng to lớn, so với Khổng Lân tựa hồ không hề thua kém. Trên người vận bộ kim bào nổi bật so với những người còn lại. Tinh Hồn thầm nghĩ, trung niên này có lẽ chính là vị Long hoàng hiện tại của long tộc. 

Tuy rằng vị Long hoàng này không phát ra uy thế của mình, nhưng Tinh Hồn vẫn có thể cảm giác được, tu vi của y chỉ sợ so với Diệp Hoàng còn mạnh hơn một bậc. Long tộc vị thế bây giờ không bằng so với thời toàn thịnh, thế nhưng thực lực ẩn tàng vẫn không thể xem thường được. Có thể long tộc không thể bì được với bát đại thế lực ở đại lục, nhưng có lẽ vẫn thừa sức hùng bá một phương. 

Những người còn lại tu vi cũng thâm sâu khó lường, trong số đó có đến hai mươi người tu vi đã vượt qua Đấu thần kỳ, số còn lại thì thấp nhất cũng là Thần hoàng cảnh trung kỳ. Đây chỉ sợ vẫn chưa phải là toàn bộ thực lực của Long tộc, có lẽ một số vị thái thượng trưởng lão vẫn còn đang bế quan. 

Ngao Tô dẫn Long hoàng cùng với những người còn lại, đồng thời lệnh cho mấy người khác mở ra kết giới trận pháp để đi ra ngoài nói chuyện với Tinh Hồn. Thiên Long giới là một kiện trọng bảo của Long tộc, có thể giúp Long tộc vượt qua mối nguy hiểm diệt tộc. Kể từ sau khi Thần ma chiến kết thúc, Long hoàng vẫn luôn cho người trở lại đại lục để tìm kiếm Thiên Long giới, nhưng tất cả đều không có tin tức gì. 

Cứ tưởng rằng Thiên Long giới đã chôn cùng với Long hoàng Ngao Chí, nhưng không ngờ bây giờ lại có người nhận được ủy thác trao trả Thiên Long giới, đối với Long tộc mà nói là một đại sự phi thường quan trọng. Vậy nên Long hoàng mới quyết định đích thân hiện diện để đón tiếp nhân vật được Long hoàng Ngao Chí ủy thác. 

Khi nghe Ngao Chí nói rằng kẻ nhận ủy thác là một nhận loại, thoáng chốc Long hoàng và các vị thái thượng trưởng lão ngạc nhiên. Vốn Nhân tộc và Long tộc là kẻ thù của nhau, thật không ngờ Long hoàng Ngao Chí lại có thể để cho một nhân loại cất giữ Thiên Long giới. May mắn người này coi trọng chữ tín, gặp kẻ khác, nếu như biết được Thiên Long giới là một báu vật, chỉ sợ đã nổi lòng tham mà biển thủ luôn rồi. 

Vì thế vừa gặp mặt Tinh Hồn, Long hoàng liền dùng thái độ thập phần ôn hòa, hoàn toàn không tỏ ra uy thế của Long hoàng:

- Tinh Hồn các hạ, ta tên Ngao Bắc Hành, là Long hoàng hiện tại của long tộc. Nghe Ngao Tô báo rằng, ngươi đang giữ tín vật Thiên Long giới của bản long tộc và muốn hoàn lại cho khổ chủ, không biết có thật hay không?

Tinh Hồn gật đầu, đáp:

- Đích xác là thật. Vài năm trước đây, ta lịch lãm tại Ma thú sơn mạch vô tình gặp được Long hoàng Ngao Chí, Thiên Long giới chính là được ông ấy nhờ ta hoàn trả lại cho long tộc. Đây là Thiên Long giới, mời Long hoàng các hạ kiểm tra. 

Lơ lửng giữa bàn tay Tinh Hồn là một chiếc nhẫn hoàng kim có khắc hình ngũ trảo kim long rất chân thật, tựa hồ là một đầu kim long chân chính vậy, long uy hiển hiện uy thế vô cùng. Tinh Hồn vận chuyển nguyên lực, chỉ thấy Thiên Long giới hóa thành một đoàn lưu tinh màu vàng bay về phía Ngao Bắc Hành. 


Khi bay gần đến chỗ Ngao Bắc Hành thì đột ngôt dừng lại, để cho Ngao Bắc Hành tùy tiện bắt lấy. Chỉ thấy Ngao Bắc Hành dùng niệm lực, lập tức thu Thiên Long giới trước mặt về tay. Sau đó hắn thả tinh thần lực vào Thiên Long giới để dò xét. Từ bên trong Thiên Long giới truyền vào thân thể Ngao Bắc Hành một cỗ long khí quen thuộc, đích thực chính là trọng bảo của long tộc, đồng thời cũng chính là tín vật của mỗi đời Long hoàng. 

Nhìn nét mặt vui mừng khôn tả của Ngao Bắc Hành, những người khác không cần nghĩ cũng biết, chiếc nhẫn hoàng kim đó đích thị chính là Thiên Long giới, hoàn toàn không phải đồ giả. Lúc này ánh mắt của bọn họ nhìn Tinh Hồn càng thêm thay đổi, giống như cách nhìn của một người đồng tộc vậy. 

Ngao Bắc Hành áp chế sự vui mừng trong lòng mình lại, đối với Tinh Hồn phi thường đáp lễ:

- Thay mặt toàn thể long tộc, ta chân thành đa tạ Tinh Hồn công tử. Sau này nếu có việc cần giúp, long tộc nhất định sẽ không từ nan mà báo đáp phần ân tình này. 

- Là việc nên làm, Long hoàng các hạ không cần phải đa lễ như vậy. Mục đích ta đến Bàn Long đảo này, thứ nhất là muốn hoàn trả Thiên Long giới, thứ hai là muốn nhờ long tộc các vị một chuyện. 

Tinh Hồn không chần chừ, nói thẳng vào vấn đề.

- Thỉnh nói.

- Nghe nói long tộc có tồn tại một địa phương gọi là Đông Ly thánh cảnh. Mạn phép xin Long hoàng các hạ có thể cho ta vào đó một chuyến. 

Nghe Tinh Hồn nói đến Đông Ly thánh cảnh, nhất thời toàn thể long tộc không khỏi kinh ngạc. Đông Ly thánh cảnh là địa phương long tộc chỉ mới phát hiện ra sau một thời gian ẩn cư ở Bàn Long đảo. Nơi này linh khí thập phần tinh thuần, hơn nữa đối với long tộc thập phần quen thuộc, tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh. Khiến cho bọn họ ngạc nhiên là, chỉ có những người có địa vị cao mới biết được sự tồn tại của Đông Ly thánh cảnh, ngoại nhân không thể nào biết được. 

- Đúng là ở Bàn Long đảo có tồn tại Đông Ly thánh cảnh. Thế nhưng đó là nơi dành cho long tộc đệ tử rèn luyện, muốn tiến vào đó thì phải thông qua một kỳ khảo hạch mới được. Tinh Hồn công tử đối với long tộc có ân, chỉ là việc này cần phải hỏi ý kiến của một số thái thượng trưởng lão. Tạm thời mời công tử lưu lại Bàn Long đảo vài ngày, sau đó ta sẽ cho công tử một câu trả lời. 


- Như vậy cũng được. 

Tuy rằng nóng lòng muốn vào Đông Ly thánh cảnh, thế nhưng dù sao đây cũng là địa bàn của long tộc, bản thân không thể lỗ mãng được. Đành tạm thời nghe theo sắp xếp của bọn họ mà thôi. Sau đó Ngao Bắc Hành dẫn đầu đưa Tinh Hồn tiến vào Bàn Long đảo, phân phó cho trưởng lão long tộc sắp xếp nơi nghỉ ngơi cho bốn người Tinh Hồn, còn hắn cùng với những thái thượng trưởng lão khác thì trở về phòng nghị sự để họp bàn xem xét có nên để cho Tinh Hồn tham gia khảo hạch tiến vào Đông Ly thánh cảnh hay không. 

********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********

Nơi sinh sống của long tộc so với cuộc sống của nhân loại quả thực rất khác xa. Long tộc sống hòa hợp với thiên nhiên, long tộc đệ tử hầu như đều sinh hoạt ở dạng nhân loại. Chỗ ở của bọn họ, hoặc là ở trong hang động, hoặc là trong những gốc cây đại thụ lớn, hoặc là những căn nhà nhỏ được dựng trên những nhánh cây đại thụ khổng lồ. 

Cuộc sống quả thực bình yên khiến cho người ta không khỏi hâm mộ. Bốn người Tinh Hồn được sắp xếp ở trên bốn căn nhà nhỏ được dựng trên một nhánh đại thụ lớn. Từ đây có thể quan sát được tình hình xung quanh, nếu nhìn bằng mắt thường thì một phần của Bàn Long đảo đều thu vào tầm mắt cả. 

Hiện tại không có việc gì làm, Tinh Hồn bèn để cho ba người Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An muốn làm gì thì làm. Như Phượng Cửu, có lẽ vì đã sắp gặp lại Mặc Uyên bằng xương bằng thịt, tâm tình vô cùng thư sướng nên muốn đi dạo khắp Bàn Long đảo một vòng. Cơ Dung thì đưa Cơ Vô Dạ sinh hoạt cùng với đám long nhi cùng tuổi. Kiều An thì lúc nào cũng than già, hơn nữa cũng rất thích Cơ Vô Dạ nên đi cùng với Cơ Dung để theo dõi sự phát triển của nó. 

Còn Tinh Hồn muốn tìm hiểu tập tục sinh hoạt của Long tộc. Không hiểu sao, mỗi lần tiếp xúc với long tộc, trong lòng hắn đều xuất hiện cảm giác thân quen vô cùng. Cảm giác này so với khi tiếp xúc với nhân loại đều quent huộc hơn nhiều. Tựa hồ long tộc mới chân chính là đồng tộc của hắn vậy. Cái cảm giác này hắn cũng không biết phải giải thích như thế nào. 

Thứ hai, tâm tình của hắn hiện tại cũng không tốt nên muốn hít thở không khí để giải khuây. Nhớ lại cảm giác hụt hẫn khi đó, bất giác trong lòng lại nao nao một cảm giác khôn tả. Tựa hồ là mất đi một thứ gì đó rất quan trọng. Nhưng bản thân lại không biết đó là gì. Tinh Hồn vừa đi vừa thả hồn, ánh mắt nhìn lên bầu trời, mái tóc trắng xóa không gió mà tự bay bổng phiêu dật, trên môi nở một nụ cười nhạt. 

Long tộc cũng giống với nhân loại, rất thích uống rượu và trò chuyện với nhau. Thế nên tùy tiện có thể nhìn thấy những nơi náo nhiệt với đủ chủng loại long tộc ngồi tám chuyện. Xem ra tâm tình không tốt thì tìm đến rượu là tốt nhất. Tinh Hồn đi vào một quán rượu khá sang trọng, đang định để cho tiểu nhị sắp xếp cho mình một chỗ yên tĩnh thì bỗng bên tai vang lên một giọng nói. 

- Ân nhân, chúng ta lại gặp nhau rồi. Không ngờ ân nhân lại ở Bàn Long đảo này. 

Tinh Hồn xoay người lại, chỉ thấy đứng trước mặt mình là một nam tử trẻ tuổi, gương mặt đĩnh đạc trưởng thành, tuổi chừng hai lăm hai sáu. 

- Ngươi là…

- Tại hạ là Ngao Lữ. Lần trước chúng ta gặp nhau tại Băng Đà sơn Tử Vong chi địa, khi ấy ân nhân đã cứu chúng ta một mạng. 

Thoáng chốc trong đầu Tinh Hồn nhớ đến quãng thời gian đó. Một lúc sau thì liền nhớ ra Ngao Lữ này. Khi ấy hắn cũng với lữ đoàn long tộc tiến vào Tử Vong chi địa gặp phải cưởng giả nhân tộc Trịnh gia, nếu không phải Tinh Hồn kịp xuất thủ thì bọn họ đã chết dưới kiếm của đám người đó rồi.