Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 70: Tái ngộ Ngô Tinh (Hạ)

Ngô Tinh chỉ cảm thấy cả người rét run, như bị nhốt trong hầm băng vậy. So với khi Huyền âm cổ độc phát tác còn lạnh hơn mấy phần. Không hiểu vì sao hắn lại có cảm giác, Tinh Hồn nói rằng có thể giết được hắn hoàn toàn là sự thật. Tuy rằng bản thân Ngô Tinh tu vị bị suy giảm mạnh, thế nhưng dù sao vẫn có tinh thần lực cường đại của cường giả Thần vương cảnh. Một tên nho nhỏ vừa mới bước chân vào Chân thần cảnh buông lời hù dọa lại cảm thấy kinh sợ, đúng là lạ thường. Ngô Tinh trong lòng chỉ nghĩ vậy thôi, cảm khái cười một tiếng, sau đó hỏi:

- Vậy ta phải xưng hô với ngươi như thế nào?

- Hiện giờ ta lấy danh xưng là Ma Quân, gọi ta là quân thượng. Có điều, hiện giờ ta vẫn còn chưa có thực lực cường đại, vậy nên ngươi gọi ta thế nào cũng được. Nhưng sẽ nhanh thôi, ngươi sẽ phải thay đổi cách xưng hô.

Tinh Hồn nắm chặt bàn tay lại, lời nói cứng rắn. Ý niệm của Tinh Hồn rất cao, hắn tự tin những câu nói bây giờ chắc chắn sẽ có thể thực hiện được. Sớm thôi, Tinh Hồn sẽ mạnh cường đại, mạnh mẽ hơn bất cứ một ai. Ngô Tinh thần sắc cũng nghiêm túc lại, hắn hoàn toàn tin tưởng vào Tinh Hồn. Trong vòng nửa năm từ Đế cấp trở thành cường giả Chân thần cảnh, tốc độ so với thời thịnh vượng nhất của Huyền Thiên giới là trăm vạn năm trước, sợ rằng không có bao nhiêu người biến thái bằng Tinh Hồn. Càng lúc Ngô Tinh càng cảm thấy, gã nam tử có khí tức long tộc này rất thần bí, đồng thời sinh ra một cảm giác tin tưởng mà chính bản thân hắn cũng không thể giải thích được.

Tinh Hồn áp chế tinh thần lại, trở về bộ dạng như trước. Sau đó mới nói tiếp:

- Bây giờ ta sẽ đưa cho ngươi một bộ võ kỹ, ngươi dựa vào đó mà tu luyện, có thể tạm thời làm chậm lại quá trình thoái hóa. Huyền âm cổ độc ta sẽ tìm dược liệu để chữa trị cho ngươi sao.

Nói xong, Tinh Hồn dùng tinh thần lực đem hắn và Ngô Tinh đi vào trong không gian Huyền tiên các. Ban đầu Ngô Tinh hết sức kinh ngạc, ánh mắt mở to, cái miệng thì há rộng, thiếu điều có thể nhét lọt một quả trứng vịt chứ chẳng chơi. Không gian có thể thu nạp được sinh vật sống, Ngô Tinh trước đây đã từng nghe qua, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy và kiểm nghiệm. Không ngờ bây giờ lại có thể trực tiếp trải nghiệm, và người mà hắn vừa nhận làm chủ lại sở hữu bảo vật này.

Sau khi được Tinh Hồn giải thích, Ngô Tinh mới biết được không gian này có tên là Huyền Tiên các. Tinh Hồn chỉ là tình cờ có được, làm cho Ngô Tinh hâm mộ mãi. Thiên tử trong lời tiên tri, quả nhiên là có đại vận khí. Huyền Tiên các bây giờ rộng gần năm trăm trượng, linh khí khá đậm đặc, có thể so với Nhị phẩm linh mạch. Chính giữa Huyền tiên các là một toàn cung điện lộng lẫy, được chia làm nhiều gian riêng biệt. Sở dĩ Tinh Hồn không ngần ngại tiết lộ cho Ngô Tinh là hắn có không gian riêng biệt này mà không sợ Ngô Tinh có ý niệm xấu xa, là bởi Phượng Cửu phân thân trong tay Tinh Hồn tùy thời có thể bóp chết được Ngô Tinh. Mà cho dù Ngô Tinh có báo cho những kẻ khác thì Tinh Hồn vẫn không sợ, có Tứ linh thần thú đứng sau, Tinh Hồn tuyệt đối không sợ bất cứ một kẻ nào.

Những thủ đoạn mà Tinh Hồn có trong tay, chỉ cần không phải là đại cường giả Thần vương cảnh hậu kỳ trở lên thì Tinh Hồn tuyệt đối có thể ứng phó được. Tinh Hồn dẫn Ngô Tinh đến không gian Tàng kinh các, nơi đây chứa tất cả những loại võ kỹ, tâm pháp, thần thông… mà Tinh Hồn thu được lúc ở Hắc ám động phủ. Ngoài ra còn có những bản ghi chép mà Tinh Hồn viết lại từ những thứ mà hắn học được ở Thiên lam thần điện và Lăng Vân tông. Tuy rằng không bằng những võ kỹ cao cấp trong Hắc ám động phủ, nhưng với tu vi hiện tại của Tinh Hồn thì rất có lợi, đồng thời bổ sung những khiếm khuyết cho tâm pháp mà Tinh Hồn tự sáng tạo ra là Hỗn nguyên thiên thần quyết.


Tinh Hồn để cho Ngô Tinh cùng tiến vào không gia Tàng kinh các. Vừa bước vào, so với lúc được Tinh Hồn thu vào Huyền Tiên các, thì bây giờ hắn còn kinh ngạc hơn gấp mấy lần nữa. Những quyển vũ kỹ kia, tùy tiện lấy một quyển cũng đủ tạo nên một trận phong ba ở Huyền Tiên giới. Toàn là vũ kỹ cao cấp, cao hơn tất cả những gì mà Ngô Tinh từng biết. Đương nhiên là ngoại trừ tâm pháp Lục đạo thiên thư ra. Có thể nhìn thấy được, trong đôi mắt Ngô Tinh có hơi lộ ra vẻ tham lam. Đây cũng không thể trách hắn được, võ giả truy cầu chiến lực vô thượng, vũ kỹ đóng góp một phần không nhỏ trên còn đường đó, nhìn thấy vũ kỹ cao cấp, làm sao mà không tham lam cho được. Chỉ là, Ngô Tinh vừa xem qua một quyển thì đã thấy đầu óc mơ hồ. Bởi vì những vũ kỹ này thật sự là quá… cao thâm. Ngộ tính của Ngô Tinh không tính là thấp, thế nhưng vẫn không thể nào chiêm nghiệm được sự huyền ảo trong đó. Cho dù là một sợi lông trâu cũng chẳng hiểu được, làm cho Ngô Tinh buồn bực trong lòng.

Thấy vậy, Tinh Hồn liền giải thích cho Ngô Tinh biết, hiện giờ hắn vẫn chưa đủ khả năng để tìm hiểu những thứ đó. Cái này càng làm cho hắn buồn bực hơn nữa. Trong lòng thầm chửi mắng “dù sao ta cũng là cường giả Thần hoàng cảnh đó, nói ta chưa đủ khả năng, vậy khi nào mới đủ khả năng.” Tinh Hồn cũng lười quan tâm đến hắn, mở ra thần thức tìm kiếm một quyển vũ kỹ thích hợp với Ngô Tinh, giúp hắn khôi phục được lại tu vi thời kỳ đỉnh phong.

Sau một lúc tìm kiếm, cuối cùng Tinh Hồn cũng chọn ra được một quyển. Vũ kỹ này có tên là Cửu chuyển huyền băng công. Ngô Tinh trúng phải Huyền âm cổ độc, trải qua một trăm vạn năm dài đằng đẵng, trong cơ thể vô tình xuất hiện Cực hàn âm khí, thế nên Tinh Hồn mới quyết định chọn Cửu chuyển huyền băng công cho Ngô Tinh tu luyện. Lợi dụng Cực hàn âm khí để tu luyện, không chỉ giúp yêu hạch khôi phục mà tu vi từ từ phát triển, thọ nguyên sẽ kéo dài. Tinh Hồn sau này giúp hắn giải Huyền âm cổ độc, sẽ càng đẩy nhanh tốc độ tu luyện của Ngô Tinh, sớm thôi Ngô Tinh sẽ lại một lần nữa chấn động Huyền Thiên giới.

Có điều, mục đích của Tinh Hồn không phải là như thế. Mục đích chân chính của hắn, sau này sẽ tiết lộ sau. Tinh Hồn ném Cửu chuyển huyền băng công cho Ngô Tinh, để cho hắn đọc qua một lần. Chỉ là, giống như mấy quyển trước, đọc qua một lần đã thấy mơ hồ đầu óc, nên làm gì có khả năng mà nhớ được. Làm cho Tinh Hồn chửi hắn một câu kém cỏi. Ngô Tinh thầm chửi mắng trong lòng: “Ngài quân thượng giỏi rồi, nên đừng chấp nhặt con rắn ngu ngốc này.”

Tinh Hồn đành phải đem tâm pháp khắc vào một tấm ngọc thạch rồi đưa cho Ngô Tinh, rồi từ từ giải thích cách thức tu luyện cho hắn biết. Hiện giờ cũng không gấp trở về Lăng Vân tông, Tinh Hồn để cho Ngô Tinh tham nghiệm một chút về Cửu chuyển huyền băng công. Tinh Hồn muốn đến Yến gia trang một chuyến, thế nhưng cuối cùng vẫn áp chế được ý niệm này. Sau đó quyết định ngày hôm sau sẽ trở về Lăng Vân tông.

Lần trước Uy lam thanh long và Phượng Cửu đưa cho Tinh Hồn gần một ngàn cái nhẫn trữ vật, lúc trước không có thời gian xem qua, hiện tại cũng nên dò xét rồi. Tinh Hồn tính toán nên đề thăng tu vi hơn, trong số mấy trăm cái nhẫn trữ vật này, toàn bộ đều là của những tinh anh đệ tử các phái, còn có không ít các trưởng lão và vương tôn công tử, hẳn là tài nguyên không hề ít.

Dùng thần thức dò xét hết đống nhẫn trữ vật này cũng mất gần một giờ đồng hồ, kim tệ và hoàng kim tệ có thể chất thành một ngọn núi, linh đan diệu dược rất nhiều, nhưng đa số là để trị thương và phục hồi nguyên lực, hầu như không có nhiều tác dụng.

Ngoài những thứ đó ra thì còn có rất nhiều nguyên liệu luyện khí, Tinh Hồn đang muốn sửa chữa cho Huyền Tiên các, tuy còn thiếu nhiều nguyên liệu nhưng những thứ trong đống trữ vật này cũng rất hữu ích, làm cho Tinh Hồn hài lòng không ít.


Khi Tinh Hồn dò đến nhẫn trữ vật của Ngũ hoàng tử Trịnh Dương Không, mục quang hắn bỗng sáng lên. Tiền bạc thì không còn phải nói rồi, quan trọng nhất là nó có chứa năm bình Kim ti ngọc dịch, mấy cái Hồng long quả, Lôi đình hoa, Ngọc tham tinh, Linh huyết hành và Băng tâm thảo.

Kim ti ngọc dịch giúp võ giả đề thăng thực lực, cải tạo bản thể, cải tạo thiên phú, tăng cường thần hồn… có tác dụng rất lớn đối với tu vi hiện tại của Tinh Hồn. Còn mấy cái linh thảo kia, như Hồng long quả chính là tài liệu luyện chế Hồng long đan; Lôi đình hoa, Ngọc linh tham, Linh huyết hành và Băng tâm thảo là tài liệu luyện chế Ngũ hoàng giới vương đan. Nếu có thêm Vương huyết thảo nữa là đầy đủ. Vương huyết thảo tuy rằng hiếm có, nhưng trong mấy cái thương hội không hẳn là không có. Sau khi về đến Lăng Vân tông, Tinh Hồn quyết định sẽ đến một cái thương hội nào đó để hỏi mua Vương huyết thảo.

Tinh Hồn lấy toàn bộ những thứ quan trọng ra, đem cất vào mấy cái không gian trong Huyền Tiên, còn lại thì đem vứt bỏ. Sau đó tiếp tục dò xét mấy cái nhẫn trữ vật khác. Mất hơn một canh giờ hắn mới sắp xếp xong đống nhẫn trữ vật này, những thứ thu thập được rất hữu ích.

Sau đó, Tinh Hồn bắt đầu phục dụng năm bình Kim ti ngọc dịch, năm bình này đủ để hắn đột phát Độ kiếp kỳ - Lôi kiếp đệ nhị trọng. Tinh Hồn đi vào không gian tu luyện, mở nắp bình Kim ti ngọc dịch ra, hương thơm ngào ngạt lan tỏa trong không gian. Đem Kim ti ngọc dịch cho vào miệng, Tinh Hồn lập tức vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết. Chỉ thấy một dòng linh khí khổng lồ tràn khắp kinh mạch, không ngừng cải tạo bản thể, tăng cường lực lượng linh hồn, kinh mạch mở rộng ra, vô cùng dẻo dai và rắn chắc. Cả thân thể hắn được bao phủ bởi một dòng khí màu trắng nhàn nhạt, ẩn hiện trong đó là tinh quang lấp lánh.

Linh như tràn ngập kinh mạch, sau đó như những dòng sông lớn đổ về đan điền, Tinh Hồn vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết không ngừng hấp thụ, vận chuyển mấy vòng chu thiên, tu vi liên tục đề thăng. Khoảng hai canh giờ sau, dược lực của bình Kim ti ngọc dịch đầu tiên mới hết. Tinh Hồn tiếp tục mở ra bình thứ hai, uống vào rồi lại vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết để hấp thụ linh khí. Tuy rằng lần này phục dụng không bằng lần trước, nhưng vẫn có tác dụng cực kỳ lớn. Mỗi lần sử dụng thì dược lực sẽ giảm đi, thế nhưng chừng này cũng đủ để đột phát bình cảnh, bước vào Độ kiếp đệ nhị trọng rồi.

Trải qua gần năm canh giờ, Tinh Hồn cảm thấy có dấu hiệu muốn đột phá. Hắn lập tức rời khỏi không gian Huyền Tiên các, về phần Ngô Tinh thì cứ để hắn lại bên trong để tham nghiệm Cửu chuyển huyền băng công.

Ở trong Huyền Tiên các nửa ngày, thế nhưng bên ngoài mới trôi qua hơn một canh giờ thôi. Tinh Hồn thi triển Ma ảnh bộ, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi thủy động. Trên bầu trời, lôi vân cuồn cuộn, ẩn hiện trong lòng mây đen kia, như có một con mắt đang nhìn xuống. Đó chính là lôi nhãn. Tinh Hồn lăng không bay lên bầu trời, ngồi xếp bằng lại, vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết để hấp thu hết dược lực của Kim ti ngọc dịch còn sót lại. Cuối cùng phá vỡ bình cảnh, cởi bỏ phong ấn, chỉ thấy thân thể hắn rực sáng lên. Đồng thời, từ chính giữa kiếp vân, một tia lôi điện ẩn chưa uy áp thiên địa từ trên đánh xuống, khí thế nhưng muốn hủy diệt sinh linh vạn vật. Ma thú sống vùng phụ cận Dạ sơn, cảm nhận được lực lượng uy áp của thiên địa quy tắc, lập tức thu mình vào hang ổ, không dám đặt chân ra ngoài.

Sức mạnh hủy diệt của thiên phạt, không phải ai cũng có thể vượt qua được. Võ giả sau khi trải qua độ kiếp, đó chính là thời gian hiểm yếu nhất. Nên vừa trải qua thiên phạt xong phải lập tức tìm một nơi bí mật nào đó để phục hồi sức lực, ổn định bình cảnh. Có điều đó là với người khác, Tinh Hồn là kẻ biến thái nắm trong tay không biết bao nhiêu thủ đoạn. Lôi kiếp đối với kẻ khác thì hung hiểm, nhưng với hắn thì chính là vật đại bổ.

Chỉ thấy song thủ hắn liên tục kết ấn, tử khí ẩn hiện, tạo thành một tầng kết giới bảo vệ hắn bên trong. Ở trên đỉnh đầu, một đồ án âm dương bát quái xuất hiện, khí thế như thiên quân nhất phá. Khi lôi kiếp đánh xuống, Tinh Hồn quát lớn một tiếng:

- Hỗn nguyên thiên thần quyết – Thôn phệ thuật.

Đạo lôi kiếp đánh xuống đồ án bát quái, cứ như vừa đánh vào một vũng bùn vậy, lấp lóe hào quang rồi tan biến. Lôi lực cực kỳ tinh thuần tiến nhập vào cơ thể Tinh Hồn, giúp hắn đề thăng tu vi. Đạo lôi kiếp thứ hai tiếp tục đánh xuống, rồi tới đạo thứ ba… lần sau mạnh hơn lần trước cơ hồ là gấp đôi, thế nhưng khi chạm vào đồ án vẫn như đánh vào hư vô, bị chuyển hóa thành lôi linh lực giúp Tinh Hồn tẩy kinh phạt mạch, cường hóa thần thể hắn. Sau khi đạo lôi điện thứ mười tám đánh xuống, được Tinh Hồn hấp thụ thì lôi vân tan ra, trời đất trở lại bình thường.