Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 129: Hải sinh minh nguyệt (Trung)

Sau đó, sắc mặt Tinh Hồn nghiêm túc trở lại, đôi mắt huyết ngọc nhìn về phía xa, hỏi:

- Khi nào thì mới tới chỗ ngươi nói?

- Tầm một khắc nữa sẽ tới nơi. Nhưng ngươi có chắc là có thể đánh bại được Cực băng thiềm thừ* không? Nó là Đại yêu chủ sơ kỳ đỉnh phong đấy, Đại băng nguyên này chưa từng có kẻ nào khuất phục được.

Thiên tuyết miêu lo lắng nói. Hiện tại chỗ mà Thiên tuyết miêu đang muốn tới, chính là Truyền tống trận để đi lên tầng thứ tư Luyện kim ngục. Bởi vì Thiên tuyết miêu đã sinh sống ở tầng thứ ba Hàn băng ngục này đã lâu, nên sau khi thu phục nó Tinh Hồn liền dò hỏi chuyện Truyền tống trận.

Qua những gì mà Thiên tuyết miêu kể, Tinh Hồn có thể xác định, chỗ mà Cực băng thiềm thừ đang tọa trấn, rất có thể tồn tại một Truyền tống trận. Lại nhớ đến lúc trước khi tiến vào tầng thứ ba Hàn băng ngục này, quỷ mị Tà Phong đã nói với Tinh Hồn, Trịnh Thần Không đã lên đến tầng thứ năm Vô lôi ngục. Mỗi tầng đều có độ khó riêng, thế nhưng Trịnh Thần Không tốc độ vượt tầng nhanh đến như vậy, cho dù rất hận hắn, nhưng Tinh Hồn không thể không công nhận, Trịnh Thần Không quả thực là một thiên tài yêu nghiệt.

Không biết Trịnh Thần Không có phải đã giết chết Cực băng thiềm thừ hay không. Nếu như vậy, Tinh Hồn buộc phải tìm một cái Truyền tống trận khác nếu muốn tiến lên tầng thứ tư Luyện kim ngục. Bởi vì, mỗi một cái Truyền tống trận chỉ có thể sử dụng một lần. Mà không gian mỗi tầng của Địa ngục tháp lại rất rộng, muốn tìm một cái Truyền tống trận cứ như mò kim đáy bể vậy. Giống như lúc mà Tinh Hồn ở tầng thứ nhất Tử thi ngục vậy, nếu không phải cứu Tàng Tử Đan, vô tình tìm thấy Truyền tống trận, thì có lẽ bây giờ hắn đang ở tầng thứ hai Minh hỏa ngục mò đường rồi.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!

Tầng thứ năm, Vô lôi ngục.

Nghe qua cái tên Vô lôi ngục, thoạt tưởng như ở một nơi như thế này sẽ không có lực lượng lôi điện. Bầu trời lại quang đãng, trong xanh không một gợn mây, so với mấy tầng khác thì đúng là một nơi tuyệt đẹp.

Bỗng nhiên, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, chỉ thấy phía trên một đỉnh núi, khói sương xuất hiện, đất đá văng tung tóe khắp nơi, từng đoàn phong nhận phá không bay tán loạn, những khe nứt không gian bị bẻ cong, nhìn vô cùng kinh dị.


Khi khói sương vơi đi, một cảnh tượng kinh khủng hiện ra. Đỉnh núi vừa rồi đã bị sang thành bình địa, chính giữa lại xuất hiện một cái hố sâu chừng mười mấy mét, rộng tầm sáu, bảy mét. Vô lôi ngục sao? Xem ra chính là có người đã có người đã cố tình đổi tên của nó để khiến cho người khác chủ quan.

Bỗng từ dưới đống đổ nát, một đạo ảnh từ phía dưới bay lên. Chỉ thấy bên ngoài đạo nhân ảnh này có một cái đỉnh, có lẽ nhờ cái đỉnh này bảo vệ nên hắn mới không bị thiên lôi oanh kích. Người này thân mặc tử y có thêu hình kim long, mái tóc đen dài bay phất phơ trong gió, đầu đội kim ngọc tử quan, lưng quấn đai bạch ngọc, chân xuyên trường ngoa. Khuôn mặt anh tuấn tiêu sái, vừa nhìn đã biết không phải người thường.

Nam tử anh tuấn trẻ tuổi này, dĩ nhiên chính là đệ nhất thiên tài, đương kim thái tử Thiên Phong quốc Trịnh Thần Không. Đúng như những gì mà quỷ mị Tà Phong nói, Trịnh Thần Không hiện tại đang ở tầng thứ năm Vô lôi ngục. Xem ra hiện tại, hắn đang gặp khó khăn khi đi tìm Truyền tống trận để lên tầng thứ sáu Phệ hồn ngục.

Chỉ thấy nét mặt Trịnh Thần Không rất căng thẳng, mồ hôi lấm tấm trên trán, đã không còn bộ dạng kiêu ngạo xem thường chúng nhân. Trong các đại thuộc tính, lôi chính là lực lượng cuồng bạo nhất. Mỗi khi võ giả độ kiếp, phá vỡ mệnh cách, kèo dài tuổi thọ. Đây đã là đi ngược lại với quy tắc thiên địa, thế nên mới bị thiên đia đại đạo trừng phạt, giáng lôi kiếp để trừng phạt. Kẻ nào vượt qua thì tu vi thăng tiến, thọ mệnh kéo dài, còn kẻ thất bại thì linh hồn tiêu tán, hóa thành hư vô, vĩnh viễn không thể tiến vào lục đạo luân hồi.

Trở lại với tầng thứ năm Vô lôi ngục này, lực lượng lôi kiếp ở đây có độ mạnh yếu khác nhau. Lúc thì lôi phạt ứng với võ giả Thánh cấp, lại có lúc ứng với đại võ giả Thần hoàng cảnh. Đạo lôi phạt vừa rồi Trịnh Thần Không chống đỡ, chính là của võ giả Thần đế cảnh.

Từ khi tiến vào Tử vong chi địa này, Trịnh Thần Không gặp được không ít kỳ ngộ. Rồi lúc đi vào Địa ngục tháp, vượt qua bốn tầng Tử thi ngục, Minh hỏa ngục, Hàn băng ngục, Luyện kim ngục cũng thu được rất nhiều bảo vật, tu vi bây giờ đã là Thần vương cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn, chỉ một đoạn thời gian nữa sẽ đột phá Thần đế cảnh.

Có điều, đột phá ở đâu cũng được, nhưng tuyệt đối Trịnh Thần Không không muốn đột phá ở địa phương tồn tại lôi kiếp kinh khủng như ở Vô lôi ngục này. Việc ưu tiên bây giờ của Trịnh Thần Không chính là tìm thấy Truyền tống trận để tiến lên tầng thứ sau Phệ hồn ngục để có thể đột phá Thần đế cảnh.

Nhưng đã tốn một thời gian hơn một ngày rồi, Trịnh Thần Không vẫn chưa thể tìm được Truyền tống trận. Ở bốn tầng trước, chỉ cần tìm một đầu yêu thú thực lực mạnh mẽ, thì nơi đó rất có thể tìm thấy được Truyền tống trận. Trịnh Thần Không đã đi theo hướng đó, và quả nhiên đúng như hắn nghĩ, vì thế nên mới nhanh chóng tiến lên tầng thứ năm Vô lôi ngục này.

Chỉ là, Vô lôi ngục lại rất khác biệt so với bốn tầng trước. Trịnh Thần Không đã tìm kiếm khắp nơi, nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng của yêu thú sinh sống. Và kết quả là, Trịnh Thần Không cứ liên tục phải đối diện với lôi phạt. Tính tới bây giờ, đã có bốn lần hắn phải đối diện với lôi phạt cấp độ Thần đế cảnh, nếu không phải nhờ trước khi tới đây, mẫu hậu hắn đã đưa cho hắn Đế hồn đỉnh, chứ không thì đã mất mạng từ lâu rồi.


Vừa rồi bảo vệ Trịnh Thần Không, chính là nhờ Đế hồn đỉnh. Hóa giải xong một nguy cơ, Trịnh Thần Không lại thả ra thần thức, tiếp tục truy tìm Truyền tống trận. Còn ở lại đây phút giây nào thì nguy hiểm lúc đó. Hiện giờ Trịnh Thần Không mới nhận thức được, Địa ngục tháp này không đơn giản như hắn tưởng.

Phi hành khắp nơi, một giờ sau, tại một thung lũng, cuối cùng Trịnh Thần Không cũng tìm thấy Truyền tống trận. Khuôn mặt hắn không khỏi hiện lên một tia vui mừng, cuối cùng cũng có thể tìm thấy nơi để thoát khỏi chỗ này rồi.

Chỉ là, nét vui mừng ấy ngay lập tức biến mất. Không có bữa ăn nào là miễn phí cả. Truyền tống trận đã ở trước mặt, nhưng không có nghĩa là dễ dàng tiến vào đó. Chỉ thấy cứ vài giây lại phát ra tiếng kêu lách tách, màu đen tím chớp nhoáng nhá lên, mang đến cho người ta một cảm giác nguy cơ trí mạng.

Trịnh Thần Không đôi mắt nghiêm trọng. Thứ vừa rồi, Trịnh Thần Không đã từng đọc trong di thư cổ. Lôi điện màu đen tím vừa rồi, rất có thể chính là Tịch diệt thần lôi. Tịch diệt thần lôi, chính là một trong những loại lôi thuộc tính khủng bố nhất, nếu không phải tu vi Chủ thần trở lên, tuyệt đối không thể kháng lại. Mà thậm chí, các đại năng Chủ thần cảnh cũng bị hủy diệt trưới Tịch diệt thần lôi.

Như thế thôi cũng đủ biết sự đáng sợ của Tịch diệt thần lôi rồi. Trịnh Thần Không bây giờ không có nhiều sự lựa chọn, một là đối diện với Tịch diệt thần lôi, hai là vĩnh viễn ở lại Vô lôi ngục này. Đương nhiên, Trịnh Thần Không sẽ chọn cách thứ nhất.

Thiên kiêu chi tử như hắn, tuyệt đối không cho phép bản thân mình sợ hãi. Song thủ kết ấn, Đế hồn đỉnh xuất hiện. Chỉ thấy đế hồn đỉnh này vừa hiện, hắc khí nổi lên, hình thù rất kỳ quái. Bốn mặt đều có khắc hình một gương mặt quỷ vương tà ác nhìn rất chân thực, bốn cặp mắt của mục diện quỷ vương phát sáng cứ như lửa địa ngục bốc cháy, thân đỉnh màu đen màu đỏ cứ luân phiên thay đổi, văn án quỷ dị với đủ thứ loại ma quỷ, nhìn rất ghê rợn. Cái tên Đế hồn đỉnh, quả nhiên rất thích hợp.

Phẩm cấp của Đế hồn đỉnh này rất cao, chính là kiện pháp bảo phòng ngự cao cấp nhất tồn tại ở Huyền thiên giới. Tuy rằng không biết được tạo ra từ thứ kim loại gì, nhưng tuyệt đối đã chạm đến Bán thần khí, chính là tồn tại trong truyền thuyết chỉ đứng dưới Thần khí.

Thiên Phong quốc có thể sở hữu một kiến Bán thần khí này, xem ra quốc chủ Thiên Phong quốc không hề tầm thường. Không biết tu vi của y so với cung chủ Vô thượng thiên cung – người được tôn lên làm thiên hạ đệ nhất nhân – Chu Kiếm Minh liệu có thua kém không đây? Chuyện này, tương lai sẽ được biết.

Trở lại với Trịnh Thần Không, sau khi tế ra Bán thần khí Đế hồn đỉnh, nguyên lực liên tục vận chuyển để sử dụng Đế hồn đỉnh. Tu vi của hắn, mỗi lần xuất ra Đế hồn đỉnh đều tiêu tốn rất nhiều nguyên lực. May là trong Càn khôn trạc có rất nhiều đan dược phục hồi, thế nên Trịnh Thần Không không hề lo lắng nguyên lực sẽ cạn.

Đã chuẩn bị xong, Trịnh Thần Không bắt đầu tiến vào phạm vi mà Tịch diệt thần lôi xuất hiện chớp nhoáng. Khoảng cách đến Truyền tống trận chừng hai mươi mét, bình thường chỉ một cái nhún chân thì đã đứng ở đó rồi. Nhưng bây giờ, hai mươi mét này lại rất xa xôi.

Vừa bước vào phạm vi của Tịch diệt thần lôi, từ trên thiên không, bất ngờ ba đạo Tịch diệt thần lôi đột ngột giáng xuống, đánh thẳng vào Đế hồn đỉnh. Khói trắng xuất hiện, thế nhưng lại không hề tạo ra một tổn thương nào với Đế hồn đỉnh cả. Đế hồn đỉnh thì không sao, nhưng Trịnh Thần Không thì sắc mặt nhăn lại, hiển nhiên ba đạo Tịch diệt thần lôi vừa rồi đã khiến hắn ăn quả đắng rồi.

Mỗi bước chân đề rất nặng nề, chân hắn đã lún xuống dưới mặt đất năm tất rồi. Nguyên lực lại tiêu hao rất nhiều, lập tức lấy ra một bình Thuần nguyên đan. Phẩm cấp của Thuần nguyên đan so với Xuân thu đan cao cấp hơn rất nhiều, tốc độ phục hồi nguyên lực đương nhiên nhanh hơn Xuân thu đan rất nhiều. Ngay lập tức, nguyên lực lại tràn ngập trong thân thể Trịnh Thần Không.

Thiềm thừ: con cóc.