Đại La Thiên Tôn

Quyển 2 - Chương 82: Ma thú sơn mạch

Ma thú sơn mạch nằm giữa hai đại lục Thiên Lam và Thiên Dương. Dài sáu ngàn dặm, bắt đầu từ Di tích thiên kiếp kéo dài đến U Minh cốc. Thường thì người từ Thiên Lam qua Thiên Dương hoặc ngược lại đi bằng đường biển, khoảng một tuần là tới nơi. Còn có con đường thứ hai là đi qua bằng ải Chi Liên. Tuy nhiên gần đây mâu thuẫn giữa hai đế quốc ngày càng lớn, nên nơi này đã trở thành chiến sự của cả hai bên. 

Hiện giờ Tinh Hồn đang đứng trước Ma thú sơn mạch hùng dũng. Thu hồi lại Tiểu bằng vào Quần tiên các, rồi dặn dò Tiểu Điệp và Hân Nhi một số điều rồi bắt đầu tiến vào trong sơn mạch. Ở ngoài rìa không có gì nguy hiểm, chỉ có một số ít ma thú tam cấp hoặc tứ cấp tồn tại. Nhưng càng vào sâu thì càng xuất hiện nhiều ma thú cao cấp. Nghe nói các thợ săn yêu hạch thường xuyên ra vào nơi này. Bởi lẽ giá thành của yêu hạch ma thú rất cao. Chỉ là yêu hạch của ngũ cấp ma thú thôi cũng có giá hai vạn kim tệ.

Độc hoa hạc vương mà Tinh Hồn đang tìm kiếm mà một Địa cấp tam tinh ma thú, sức mạnh tầm với võ giả Đế cấp nhị tinh. Nhưng giáp của nó rất cứng, muốn giết chết để lấy sừng không phải chuyện dễ dàng gì, bởi lẽ sức phòng thủ của ma thú rất cao. Muốn hạ gục Độc hoa hạc vương chí ít cũng phải là Đế cấp lục tinh mới được. 

Tinh Hồn vừa mới tấn cấp Phân thần kỳ, cũng dư giã để hạ gục nó. Ngặt một nỗi là Độc hoa hạc vương rất khó tìm. Chỉ những nơi nào chứa độc khí hoặc có Tử tinh hoa thì nó mới sống. Ở trong khu rừng này, Tinh Hồn không dám mở rộng thần thức để tìm kiếm. Chẳng may lại động đến một con Địa cấp thất tinh trở lên thì khó mà thoát được. Chỉ còn cách thận trọng tìm kiếm mà thôi.

Tiến vào trong rừng cũng được khoảng trăm thước, càng vào trong thì càng tối, ánh mặt trời chiếu vào rất mập mờ. Tiểu Hắc đối với khu rừng này rất thích thú, cứ leo trèo mãi trên cây. Có điều nó cũng biết sợ, chỉ dám chạy nhảy ở những cây gần chỗ của Tinh Hồn, không dám đi xa. 

- Đi lâu như vậy vẫn chưa thấy Độc hoa hạc vương. Chân muội muốn gãy rồi nè. – Tô Hân Nhi than vãn.

- Suỵt, nói nhỏ một chút. Hả, đây là…

Tinh Hồn bỗng ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng, chính là mùi của Tử tinh hoa. Nhìn phía trước thì thấy có một màng sương nhẹ. Tinh Hồn liền đưa cho hai nàng hai cái khăn có tẩm thảo dược. Độc của Tử tinh hoa không có tác dụng với Tinh Hồn, nhưng tu vi của hai nàng còn rất kém nên kháng độc rất yếu. Sau đó bảo hai nàng tìm một chỗ núp an toàn. Tiểu Hắc cũng được hai nàng ôm đi luôn.


Sau đó Tinh Hồn mới thận trọng nhảy lên một cành cây cao, tiến lại phía màn sương mờ kia. Quả nhiên nơi này có khá nhiều Tử tinh hoa. Ở phía khu đất trống chính giữa, có hai con Độc hoa hạc vương đang nằm ngủ. Hai con này khá lớn, cao cũng gần một thước rưỡi, lân giáp nhìn rất cứng cáp. Dường như hai con này cũng phải tầm Địa cấp tứ tinh. Một con còn dễ, nhưng hai con thì hơi khó một chút. Nếu như cấp độ của nó thấp khoảng hai ba cấp thì Tinh Hồn có thể sử dụng thuật Thông Linh để khống chế. Nhưng e là không thể rồi. 

Chỉ còn một cách đó là giam chúng vào Quần tiên các rồi dùng đại trận với hỏa phù để giết chết. Tuy là hơi tiếc hỏa phù một chút nhưng không sao. Sau này tu hành cho tốt, nâng cao Vô thượng chi hỏa lên là được. Thầm quyết định, Tinh Hồn tiếp tục đến gần hai con Độc hoa hạc vương thêm một chút nữa, để nắm chắc tỉ lệ thành công cao.

Trực giác của yêu thú rất cao. Dù Tinh Hồn có cẩn thận cũng không thể đánh lừa được chúng. Một con Độc hoa hạc vương mở mắt ra, nhìn thấy Tinh Hồn đang đến gần thì rống lên một tiếng kinh thiên động địa. Thế là con bên cạnh cũng thức dậy. Tuy nhiên đã quá trễ. Lúc này Tinh Hồn đã triệu ra Quần tiên các, khống chế nó bay phía trên đỉnh đầu của hai con Độc hạc, quát lớn:

- Khốn thiên thằng.

Quần tiên các lúc đầu nhỏ bé bỗng hóa lớn lên, mập mờ hiện ra một toàn tiên các nằm trong một kết giới. Sau đó có những cái dây phóng ra cột chặt lấy hai con Độc hạc. Hai bọn chúng cố gắng chống đỡ nhưng Quần tiên các đâu phải tầm thường, chỉ chưa đến một phút đã kéo Độc hạc vào bên trong tiên các. Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi đứng phía ngoài quan sát cực kỳ bất ngờ. 

Cả hai như bị hoa mắt. Một tòa tiên các hiện ra rồi làm cho hai con Độc hoa hạc vương biến mất. Cứ như là ảo thuật vậy. Rồi ngay sau đó, cả Tinh Hồn cũng biến mất. Tuy vậy, hai nàng không hề lo lắng. Bởi cả hai đều tin tưởng Tinh Hồn, tin rằng hắn sẽ nhanh chóng hạ gục hai con Độc hạc. 

Bên trong tiên các, Tinh Hồn tọa trên lưng Tiểu bằng. Còn ở phía dưới là hai con Độc hoa hạc vương đang cố gắng vùng vẫy trong kết giới. Tinh Hồn kết thủ ấn sử dụng Phần thiên hỏa thiêu đốt hai con độc hạc, tuy nhiên không có khả quan lắm. Hai bọn nó liên tục dùng càng đập vào kết giới, rồi kẹp lấy mấy sợ dây quấn quanh nó cố gắng cắt đứt. 


Tinh Hồn lập tức lấy ra một cái hỏa phù, ném vào trong kết giới. Bỗng một con hỏa long từ tấm phù hiện ra, rống lên một tiếng rồi lao thẳng về phía hai con độc hạc. Hỏa diễm của hai tấm phù rất mạnh, kể cả là độc hạc có lân giáp rất cứng cũng không thể chịu nổi. Sau một khắc, cuối cùng cũng ngã gục xuống. Tinh Hồn thở phào nhẹ nhõm, lau đi mồ hôi trên mặt. 

Rồi lệnh cho Tiểu bằng hạ xuống dưới. Hắn sử dụng Tử lôi thiên đao cắt đi một cái sừng của độc hạc. Có thứ này thì sẽ trở thành đệ tử tinh anh. Ngày báo thù Sở gia lại tiến thêm một bước nữa. Còn những thứ còn lại của độc hạc cũng rất đáng giá. Tỉ như lân giáp của nó dùng để luyện chế ra giáp thì phẩm chất không hề thấp đâu, rồi cả nội đan và đuôi độc của nó nữa. Cả thân thể của độc hạc không chỗ nào không đáng giá. Lần này bắt được hai con, sau này luyện ra khải giáp đem đi bán cũng có được một khoảng lớn. Tinh Hồn đem xác hai con độc hạc vào không gian chứa đồ rồi trở ra ngoài lại. 

Thấy Tinh Hồn trở ra, Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi ra khỏi chỗ núp, đi đến hỏi hắn:

- Lấy được sừng của nó chưa? 

Tinh Hồn lấy ra cái sừng cứng cáp của độc hạc nói:

- Lấy được rồi. Xem này.

- Huynh lợi hại thật. Độc hạc mạnh đến thế mà cũng dễ dàng hạ sát. Mà xác của hai bọn nó đâu rồi? – Tô Hân Nhi hỏi.

- Ta để nó trong không gian trữ vật rồi. Giờ chúng ta nghỉ ngơi một lát, rồi sau đó trở về thần điện. 

Hai nàng gật đầu đồng ý. Tiểu Hắc từ trên tay Tiểu Điệp nhảy phốc lên vai Tinh Hồn, cái đuôi vẫy qua vẫy lại, mồm không ngừng kêu khẹc khẹc khoái chí. Nhưng bỗng nhiên Tiểu Hắc rùng mình một cái, ánh mắt dường như rất sợ hãi. Tinh Hồn chưa kịp ngạc nhiên thì từ phía sâu phát ra một tiếng rống.