Đại La Thiên Tôn

Quyển 2 - Chương 78: Mật lệnh ám sát. Thiếu niên thần bí

Thời gian nhanh chóng trôi qua. Trong bảy ngày (tính theo thời gian bên ngoài), bên trong Quần tiên các, dường như cả tòa tiên các khe khẽ rung chuyển. Kim quang chiếu sáng khắp tiên các, cùng với đó là những tiếng long ngâm vang vọng khắp nơi. Hắc thủy huyền xà Ngô Tinh hộ pháp bên ngoài dường như cũng cảm nhận được uy áp từ mật thất. Mà linh khí bên ngoài không ngừng tràn vào động, hướng đến chỗ mật thất mà tập trung lại. Bản thân y tuy là cường giả đỉnh cấp, nhưng đối với hiện tượng này cũng khá bất ngờ. Nhưng y thầm nghĩ, đã là “người đó” thì đây chỉ là điều hiển nhiên mà thôi. Nên y cứ tiếp tục công việc vừa hộ pháp vừa dưỡng thương. 

Đối với Ngô Tinh là vậy, nhưng với những người bên ngoài lại là một chuyện khác. Tuy chỉ là linh khí thiên địa từ tứ phương bát hướng tập trung lại, nhưng với một lượng linh khí khổng lồ như thế này cũng đủ để hù chết họ. Cả Đại tư tế là người có tu vi cao nhất ở đây mà cũng hoảng hồn thì nói chi là những người khác. 

Lại nói đến Sở gia. Sau khi Sở Hóa Long ra mật lệnh cho người ám sát Tinh Hồn. Mật thư được đưa đến một phân nhánh của Sở gia cách nơi này không xa. Phi ưng truyền tin bay vào bên trong một tòa nhà, bề ngoài trông giống như một tửu điếm hạng trung bình thường. Bỗng có một nam nhân mặc áo xám bắt lấy phi ưng, lấy ra từ bên dưới chân của nó một mẩu giấy nhỏ rồi thả phi ưng đi. 

Y vừa đọc xong, lập tức đưa ra hiệu lệnh cho hai người đứng ở phía sau. Hiểu lệnh, hai người này lập tức đi xuống bên dưới lầu. Tửu quán sau đó liền đóng kín cửa lại, không một khe hở. Có thể đoán đây là một phân nhánh của tổ chức ám sát của Sở gia gia tộc. Nam tử áo xám lúc nãy đi xuống, ngồi vào ghế thượng tọa. Hai bên bàn gồm có hai mươi người, mặt ai nấp đều rất nghiêm trang. Y mở lời nói:

- Công tử vừa chuyển mật thư đến, ra lệnh giết một người.

Một hán tử cao lớn phía bên tay phải ngạc nhiên hỏi:

- Là kẻ nào chọc đến đại công tử thế? 

- Không biết, trong mật thư bảo giết không tha. Còn nữa, đi cùng hắn còn có Tiểu Điệp tiểu thư và Hân Nhi tiểu thư. Nhất định phải đem nhị vị tiểu thư an toàn trở về. – Nam tử áo xám nói.

- Kế hoạch thế nào, ngươi nói ra đi. 

Ngay sau đó, trong không gian không một khe hở ấy. Một kế hoạch giết người hoàn hảo được đưa ra. Theo như kế hoạch của hắn, không chỉ có toàn bộ thích khách ở đây tham gia, mà còn có một cao thủ ở nhà chính tham gia nữa. Mọi người ở đây đều có chung một mục tiêu, đó là thể hiện thật tốt để Sở Hóa Long chú ý đến mà được đưa về nhà chính. Chỉ cần được đặt chân vào đó, tiền đồ sau này sẽ vô cùng xáng lạng. 

Những tưởng kế hoạch hoàn hảo ấy sẽ thành công, đáng tiếc lại có người nghe được. Đó là một nam tử hắc y rất trẻ tuổi, chỉ khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi. Khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, mày như kiếm, ánh mắt như sao, thần thái uy phong lẫm liệt. Còn tu vi thì không cách nào đoán ra được. Có lẽ, y còn mạnh hơn cả Hắc thủy huyền xà Ngô Tinh kia nữa. Bên cạnh y là một thiếu nữ hồng y. Nhìn nàng, không phải là một vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy như bao nữ nhân khác. Có thể nói là một vẻ đẹp của tuổi trẻ, lém lỉnh thông minh và rất nhẹ nhàng, khiến cho người ta không khỏi mê mẩn. 


Hai người lăng không mà đứng, cách chỗ phân nhánh của Sở gia không quá xa, nhưng toàn bộ câu chuyện cũng như kế hoạch của đám thích khách Sở gia đều bị nam tử hắc y trẻ tuổi ấy nghe thấu, mà cả nử tử xinh đẹp kia cũng nghe được. Y chỉ khẽ cười không nói gì. Chỉ thấy thiếu nữ chỉ tay về phía đằng xa, chính là hướng của Tinh Hồn cùng với Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi. Nam tử hắc y khẽ gật đầu, miệng nói một câu gì đó, rồi hai người liền theo hướng đó mà bay. 

………

Quay lại ngôi làng trong rừng. Dạ Sơn.

Sau bảy ngày, Tinh Hồn sau khi sử dụng Kim long pháp đan và Hư linh đan, chính kinh và ẩn mạch gần như đã khai thông toàn bộ, còn khiếu huyệt thì còn kích hoạt hơn hai phần ba. Tu vi của hắn cũng từ Xuất khiếu kỳ tiến thẳng lên Phân Thần kỳ. Nguyên anh trong đan điền giờ hoàn toàn có thể tự do rời khỏi cơ thể của hắn. 

Linh khí bên trong tiên các rất nhiều, Nguyên anh ngồi xếp bằng không ngừng thôn phệ linh khí, cơ thể theo đó mà tăng trưởng nhanh chóng. Nửa ngày sau, Nguyên anh lúc này đã lớn bằng Tinh Hồn và giống như hắn như đúc. 

Sau đó, Tinh Hồn thở ra một ngụm trọc khí thật dài. Nhìn nguyên anh trước mặt mình, Tinh Hồn khẽ gật đầu. Có nguyên anh này, về sau lại có thêm một mạng. Hắn đứng thẳng người dậy, chỉ thấy thân thể lúc này rất thoải mái. Nguyên anh được hắn thu lại vào trong cơ thể, rồi dùng thần thức rời khỏi Quần tiên các.

Ở bên ngoài mật thất, Ngô Tinh ở dưới thủy đàm cảm nhận được khí tức của Tinh Hồn, lập tức thu hồi bản thể huyền xà rồi phóng lên trên. Chỉ thấy tiểu tử đứng trước mặt mình so với mấy ngày trước như lột xác hoàn toàn. Nếu như bảy ngày trước chỉ là cường giả Đế cấp sơ kỳ, thì giờ nhảy lên một giai bước vào cấp Nguyên Thần Thánh cấp. Quả nhiên là kỳ tài ngàn năm khó gặp. Cứ đà này, cái ngày hoàng kim của yêu giới sắp trở lại rồi. Trong lòng Ngô Tinh không khỏi hân hoang.

Ngô Tinh vỗ vai Tinh Hồn, cười lớn:

- Tiểu tử, không ngờ chỉ mới bảy ngày mà có bước tiến lớn đến vậy. Ở ngũ hoang đại lục này, quái vật như ngươi đúng là có một không hai. 

- Ha ha, tiền bối quá khen rồi. – Tinh Hồn ngượng cười.

Lúc này, Ngô Tinh bỗng trở nên nghiêm túc, không còn bộ dạng cười đùa lúc nãy nữa. Y nghiêm giọng nói:


- Tiểu tử, nghe ta nói đây. Sau này, nếu có gì bất trắc hay cần người yểm trợ, cứ tìm đến Ngô Tinh này. Ta sẵn sàng giúp ngươi. 

Tinh Hồn cảm thấy khó hiểu. Không khỏi tự hỏi sao y lại trở nên trang trọng đến vậy. Tuy nhiên, nếu có cường giả đỉnh cấp này chống lưng không phải là một chuyện xấu. Nên Tinh Hồn liền cảm tạ:

- Vậy đa tạ tiền bối, sau này nhờ vả nhiều rồi. 

Ngô Tinh gật đầu, Tinh Hồn lại nói tiếp:

- Giờ thời gian không còn nhiều, ta phải nhanh chóng đi Ma thú sơn mạch để hoàn thành nhiệm vụ. Có lẽ ngày mai sẽ lên đường.

- Vậy chúc ngươi thượng lộ bình an.

- Đa tạ tiền tối!

Nói lời từ biệt, Tinh Hồn liền quay lưng rời khỏi thủy đàm. Nhìn theo bóng lưng của Tinh Hồn mà Ngô Tinh không khỏi lo lắng. Chuyến đi này, hẳn là lành ít dữ nhiều. Nó hoàn toàn giống như lời tiên tri của lão tổ tông năm xưa, nếu vượt qua được đại kiếp nạn này thì Tinh Hồn mới hoàn toàn thức tỉnh được sức mạnh để thống lĩnh được yêu giới. Tuy là biết như vậy, nhưng không ai có thể can thiệp được. Thiên mệnh thiên mệnh, đã là mệnh trời thì làm sao có thể can thiệp thay đổi được. Chỉ thầm cầu mong cho hắn thôi vậy.

………

Dạ Sơn vẫn luôn như vậy, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng xuống khu rừng. Những cây đại thụ vươn cao đón ánh nắng, gió nhẹ buổi sớm hòa quyện với mùi hương của hoa cỏ làm dịu mát tâm hồn con người. 

Từ bên trong hang động, Tinh Hồn từ từ bước ra. Vì ở trong bóng tối quá lâu, nên khi bước ra ngoài sáng hắn không có mở mắt ra, phải để cho mắt thích ứng với ánh sáng trước rồi mới từ từ mở ra, nếu không mắt sẽ bị tổn thương. 

Đại tư tế đã chờ sẵn ở đó từ trước. Nhìn trường bào bị bụi bẩn, hẳn là lão đã đợi ở đây đã được mấy hôm. Thấy Tinh Hồn xuất hiện, lão lập tức đứng dậy. Lão thầm đoán, đây là người mà Xà thần đại nhân coi trọng, thân phận chắc không có tầm thường chút nào. Vì thế nên lão thành kính bái kiến:

- Tham kiến công tử. 

- Lão làm gì thế, mời đứng dậy.

Thấy lão như vậy Tinh Hồn cũng biết là do nguyên nhân gì. Nhưng hắn không thích cảm giác này lắm, cứ thấy thế nào ấy. Lão đại tư tế đứng dậy, sau đó dẫn Tinh Hồn trở về lại làng. Tinh Hồn dự tính, nếu đi thẳng từ đây đến Kim Bích thành mất khoảng bảy ngày, rồi thêm ba ngày nữa là đến được Ma thú sơn mạch. Phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để được trở thành đệ tử Tinh anh mới được tiến vào Thánh cảnh của thần điện, nâng cao tu vi. Chỉ là hắn không biết, chuyến đi này sẽ thay đổi toàn bộ số phận của hắn.