Đại Đường Đạo Soái

Chương 542: Long hổ tranh phong (2)

Nhẹ nhàng lui ba bước, Bàn Long kiếm trong tay Đỗ Hà giương lên.

- Đinh.

Tiếng binh khí giòn hưởng vang lên, một luồng cự lực vọt tới, Đỗ Hà không

đứng thẳng được, thân thể lung lay, Tiết Nhân Quý cũng không chịu nổi

lực, lui về phía sau một bước.

Bốn phía rất kinh ngạc, một kiếm kia của Đỗ Hà nhìn như vô lực, nhưng lại có thể bức lui một kích cương mãnh của Tiết Nhân Quý.

Hai vị lão tướng Tần Quỳnh và Úy Trì Kính Đức nhíu mày, trong tình huống

này, cũng chỉ có những lão tướng thân kinh bách chiến kiêm võ nghệ cao

cường như bọn họ mới nhìn ra huyền bí bên trong, lực lượng của Tiết Nhân Quý đúng là trên Đỗ Hà, đây là sự thực không phải tranh cãi.

Nhưng tốc độ công kích của Đỗ Hà lại trên Tiết Nhân Quý, đây cũng là sự thực không cần tranh cãi.

Chiêu này của Tiết Nhân Quý lấy lực tiến công, dự định lợi dụng nhược điểm

lực lượng của Đỗ Hà không bằng mình, đoạt cơ hội ra tay trước. Đỗ Hà

nhìn thấu dụng ý của đối phương, lợi dụng trường kiếm trong tay, phát

sau đến trước, mũi kiếm đâm vào chỗ tứ thốn của Phương Thiên Họa Kích.

Hắn sử xuất chiêu thức, xem ra rất bình thường, nhưng tốc độ cực nhanh,

cực chuẩn xác, cực hữu hiệu.

Tứ thốn của Phương Thiên Họa Kích

như tam thốn của rắn, tam thốn của rắn là tử huyệt của nó, còn tứ thốn

của Phương Thiên Họa Kích lại chính là chỗ lực lượng yếu ớt nhất của nó.

Một kích tận lực này của Tiết Nhân Quý khiến Đỗ Hà phải tụ lực nhắm đúng tử huyệt, phá vỡ tất cả, lực lượng cường đại khiến Đỗ Hà chịu ảnh hưởng

không nhỏ, đồng dạng Tiết Nhân Quý cũng chịu phản phệ của lực lượng

không xuất tiết ra, bị tổn thương nhất định.

Đương nhiên dưới khí lực cường kiện của hắn, chút tổn thương này hoàn toàn không có gì đáng kể.

Khi Tiết Nhân Quý lui về phía sau, Đỗ Hà sải bước về trước, trở tay dùng

Đường đao chém về phía hắn. Một đao một kiếm, kiếm thủ đao công, hai

thanh binh khí khác nhau ở trên tay hắn, lại có tác dụng tương trợ lẫn

nhau.

Đây là lần đầu tiên Tiết Nhân Quý giao phong đao kiếm tương hỗ của Đỗ Hà, trước đó, hắn cũng không có kinh nghiệm, nhưng trong lòng hắn luôn xem Đỗ Hà là đệ nhất kình địch, đương nhiên không có bất cứ ý

niệm khinh địch, trước đó đã đề phòng thanh đao bên tay trái của Đỗ Hà,

chỉ là không ngờ Đỗ Hà có thể phối hợp hai thanh binh khí thuần thục như vậy, trong mắt cũng hiện lên dị sắc, trường kích quét ngang chuyển sang chống lên, hóa giải một đao này.

- Một người tấn công sắc bén,

một người phản kích đặc sắc, tiến bộ của Tiết Nhân Quý xác thực khiến

người khác kinh ngạc, nhưng lĩnh ngộ của Đỗ Hà đối với võ đạo cũng không thể khinh thường... Cuộc chiến này, thắng bại khó liệu.

Tần Quỳnh thấy hai người đứng đối lập trên thao trường, tập trung tinh thần nhìn.

Trong lòng Úy Trì Kính Đức, Trình Giảo Kim lại đồng thời toát mồ hôi lạnh,

bọn họ cũng không muốn gọi đối phương là “Lão ca”, như vậy còn khó chịu

hơn giết chết bọn họ.

Đỗ Hà một kích không trúng, thần sắc cực kỳ vui vẻ nói:

- Hảo, Nhân Quý, ngươi quả nhiên tiến bộ kinh ngạc.

Tiết Nhân Quý cũng cười dài nói:

- Cả hai chúng ta đều không lãng phí thời gian một tháng... Tiếp theo tiếp một kích của ta thử xem...

Hắn vừa dứt lời, một kích uy mãnh tuyệt luân, khí chấn sơn hà xẹt qua cự ly giữa hai người, trong nháy mắt xung quanh Đỗ Hà kình phong đại tác,

băng triệt đến xương, tràn ngập sát khí. Kích thế này đã hoàn toàn bao

vây hắn, phong kín tất cả đường lui của hắn. Tiết Nhân Quý vừa ra tay đã sử xuất tuyệt chiêu ngộ ra trong một tháng qua, tốc chiến tốc thắng.

Đây cũng là phương thức đối địch hoàn toàn mới sau khi Tiết Nhân Quý

lĩnh ngộ võ đạo. Hắn tự tiến vào trạng thái giết địch trên chiến trường, dựa vào tốc độ nhanh nhất đánh bại địch thủ.

Trong chiêu thức

bão táp gào thét, lúc này uy lực võ đạo của Đỗ Hà cũng được biểu hiện

ra. Hắn không bị bất cứ cái gì ảnh hưởng, quan sát nhất cử nhất động của Tiết Nhân Quý ở trong mắt, mỗi một động tác rất nhỏ đều hiện ra trong

mắt hắn.

- Đinh!

Dưới binh khí đan xen, đao kiếm ma sát,

phát sinh một âm hưởng rất khó nghe. Lực đạo của Đỗ Hà cuối cùng cũng

không làm gì được Tiết Nhân Quý, đẩy hắn lùi hai bước.

Tiết Nhân

Quý nắm chặt thời cơ, trường kích xoay tròn mà ra, dựa vào chuyển động

của cơ thể, từ bên trái đâm vào kẽ hở Đỗ Hà lộ ra dưới sườn.

Trên thao trường truyền đến trận trận kinh hô, nhất chiêu này có thể dùng

thật sự đẹp mắt. Phương Thiên Họa Kích binh khí kết hợp giữa mâu và

giáo, mặc dù tập hợp ưu thế của hai thứ, nhưng độ khó khi sử dụng cũng

hơn xa mâu và giáo. Còn một chiêu này của Tiết Nhân Quý, bất luận là ở

góc độ, tốc độ và cơ hội đều đạt tới cảnh giới tuyệt diệu, đẩy Đỗ Hà vào tuyệt cảnh.

Đỗ Hà dùng tay trái chém mạnh đao, dưới nguy cơ, tựa hồ có tâm tư dùng lực phá lực.

Tiết Nhân Quý rất hiểu Đỗ Hà, âm thầm cảnh giác. Đột nhiên, hắn cảm thấy

Phương Thiên Họa Kích trong tay bỗng nhiên mất khống chế, chém vào trong không khí.

Đỗ Hà lấy đao thay kiếm, sử xuất thái cực kiếm tứ

lượng bạt thiên cân, dư thế còn chưa hết, khiến cho Tiết Nhân Quý hoảng

sợ lui nhanh.

Toàn trường đều bị một chiêu bất ngờ này của Đỗ Hà khiến cho há hốc miệng.

Đỗ Hà có thái cực thần công đã không còn là bí mật, nhưng không ngờ tứ

lượng bạt thiên cân trong thái cực còn có thể sử dụng như vậy.