Đại Đạo Độc Hành

Chương 696-2: Hỗn Nguyên đại khánh phân tưởng lệ! (2)

Lạc Ly không khỏi nhíu mày, những thứ này đều vô dụng. Mình chỉ cần một tháng đến Hỏa Ngục, Sơn Phong, Sâm Lâm hư cảnh là được. Đến khi đó mình có thể dùng Cúc Hoa trư để kiếm cách tùy ý ra vào ba hư cảnh này. Luyện thể trong linh trì Kim Phù Đồ không còn tác dụng nữa, Hỏa Tuyệt thần thông của mình đã đại thành, không thể luyện thành thêm một pháp thuật Kim Phù Đồ nào nữa nên có luyện thể thêm cũng vô dụng.

Ngay lúc Lạc Ly thất vọng thì nghe Mộc Thần Chân nhất nói:

“Thưởng cho Lạc Ly ba ngày tu luyện ở tổ sư đường, thưởng cho Lạc Ly một cây Bát giai thần kiếm, thưởng cho Lạc Ly một món Tiên Thiên Linh Bảo, thưởng cho Lạc Ly hai mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc!”

Lạc Ly lập tức giật mình. Tu luyện ba ngày ở tổ sư đường là chuyện tốt, đáng giá hơn tất cả. Bát giai thần kiếm là thứ tốt, gần với Cửu giai pháp bảo, có uy lực vô thượng, giá trị liên thành!

Sau đó lại thưởng cho mình Tiên Thiên Linh Bảo, nằm mơ sao? Chắc mình nghe lầm rồi, nhất định là huyễn âm!

Hỗn Nguyên tông tính thêm Lục Trần Linh Ảnh Thái Thượng Chính Nhất Ngũ Hành Châu của mình, Khúc Kính Thông U Thạch cướp được từ Bát Thần quan, lại mượn thêm một món Tiên Thiên Linh Bảo của minh hữu thì mới gom đủ năm món, làm sao có thể thưởng cho mình một món chứ?

Cuối cùng là mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc, không cần phải nói, đây chính là mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc đó, là báu vật vô giá! Là đồ vật không gì sánh bằng trong mắt của bất cứ Hóa Thần Chân tôn nào khác, có thể dựa vào thứ này để lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc, tấn thăng Phản Hư Chân nhất. Vấn đề đó là Hỗn Nguyên tông căn bản không có cách nào thu thập mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc, chưa từng nghe nói qua Hỗn Nguyên tông ban thưởng mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc.

Lạc Ly đứng ở đó, không biết nên nói gì mới phải. Có khi nào Tiên Thiên Linh Bảo ban thưởng lại chính là Lục Trần Linh Ảnh Thái Thượng Chính Nhất Ngũ Hành châu của mình không, nếu là như thế thì đâu phải là ban thưởng?

Mộc Thần Chân nhất nói xong thì đưa cho Lạc Ly một túi trữ vật!

Lạc Ly mở ra nhìn, quả nhiên là Lục Trần Linh Ảnh Thái Thượng Chính Nhất Ngũ Hành Châu của mình, không khỏi thở dài một hơi, giống như suy đoán của mình, thế nhưng trong lòng cũng hơi thất vọng.

Lạc Ly nhìn tiếp, lập tức sửng sốt, chỉ thấy trong túi trữ vật còn có một viên đá.


Viên đá đó cả người ngăm đen, lớn cỡ đầu người, trong màu đen lại nhiễm một chút kim quang, giống như màn đêm che trời, đàn sao lấp lánh, yên tĩnh, sâu thẳm!

Thấy viên đá này, Lạc Ly không khỏi hét lớn: “Thứ này chính là Khúc Kính Thông U Thạch!”

Viên đá này tạo ra tam đại Phản Hư cho Bát Thần quan, tạo ra Thần Đình cho Bát Thần quan. Thứ này là Tiên Thiên Linh Bảo!

Mộc Thần Chân nhất mỉm cười nói: “Mặc Yên Lam đã được năm món Tiên Thiên Linh Bảo chữa khỏi, ngủ say thêm mười năm nữa thì có thể xuất quan, hoàn hảo như lúc ban đầu, Hỗn Nguyên tông lại nhiều thêm một con bài chưa lật!

Lục Trần Linh Ảnh Thái Thượng Chính Nhất Ngũ Hành Châu là đồ ngươi nộp, sao có thể coi là phần thưởng chứ! Phần thưởng Tiên Thiên Linh Bảo của ngươi chính là Khúc Kính Thông U Thạch này. Thế nhưng ngươi nhất định không được tiết lộ tin tức này ra ngoài, bằng không thì chúng ta không dám bảo đảm được!”

Nhìn Khúc Kính Thông U Thạch, Lạc Ly im lặng hồi lâu, cuối cùng thở dài một tiếng, cất Lục Trần Linh Ảnh Thái Thượng Chính Nhất Ngũ Hành Châu với Khúc Kính Thông U Thạch vào chỗ sâu nhất trong không gian trữ vật của mình, dấu diếm thật kỹ.

Lại nhìn tiếp, phía dưới là một đoàn hào quang, là Cửu Thiên Nguyên Dương Xích của mình.

Mộc Thần Chân nhất nói: “Cửu Thiên Nguyên Dương Xích này đã dùng xong rồi, ngươi cất lại đi. Cửu giai pháp bảo đúng là sắc bén, trận đại chiến này hoàn toàn dựa vào Cửu giai bảo vật, trong đó có hai món là do ngươi kiếm về, cho nên nhất định phải trọng thưởng cho ngươi!”

Lạc Ly thu hồi Cửu Thiên Nguyên Dương Xích của mình lại, sau đó cầm lấy một cây thần kiếm.

Cây thần kiếm này thoạt nhìn có vẻ quen thuộc, chuôi kiếm dài ba thước sáu tấc, thân kiếm rộng khoảng ba ngón tay, có màu xanh lam như biển cả, trong suốt mơ hồ, thân kiếm giống như được ngưng luyện từ tinh hoa của biển cả, ánh sáng khúc xạ của biển cả không ngừng kéo đùn ra bên ngoài, giống như có vô tận sóng biển không ngừng quay cuồng ở trên thân kiếm.


Chuôi thần kiếm thì như linh thạch ngọc bích, có một con rồng nhỏ màu xanh xoay quanh, nguyên cả thân kiếm đều trồi ra từ miệng con rồng nhỏ này. Miệng của con rồng nhỏ còn phun ra sóng gợn, toàn bộ thần kiếm tỏa ra vô tận linh quang. Thiết kế xảo diệu cùng cực. Mà nguyên cả thân kiếm đều dùng một tài chất đặc thù, không phải kim loại cũng không phải đá, khi cầm trong tay chỉ thấy cả người mát lạnh sảng khoái, được trải nghiệm cảm giác mĩ diệu như kiếm kết hợp với thần.

Lạc Ly bấm tay búng nhẹ lên thân kiếm, kiếm quang màu lam sáng không ngừng rung rung, phát ra một tiếng vang trầm thấp mà xa xưa, giống như tiếng gió mát vọng lại từ biển cả. Lạc Ly không khỏi khen: “Kiếm tốt.”

Càng nhìn cây kiếm này thì càng thấy quen thuộc, đột nhiên Lạc Ly nhớ tới Phản Hư Chân nhất của Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái bị giết từng điều khiển ba mươi sáu cây thần kiếm, hình như cây kiếm này là một trong số đó.

Mộc Thần Chân nhất cười nói: “Đúng vậy, đây là Thanh Long Bích Ba Hải Lãng Kiễm, đúng như ngươi nghĩ, là một trong ba mươi sáu cây thần kiếm mà Bạch Ải Chân nhất của Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái tế luyện. Cây kiếm này là cây tốt nhất trong số đó, bởi vì chính nó đã đâm vào bụng của ta, ta mất khoảng ba ngày trời mới có thể rút ra được!

Tặng cho người, đừng làm giảm uy danh của nó!”

Lạc Ly lập tức hết nói nổi. Đây chính là cây kiếm đâm vào trong bụng của Mộc Thần Chân nhất. Lạc Ly lập tức thu hồi cây kiếm này lại, hành lễ nói:

“Đa tạ tổ sư thưởng kiếm!”

Sau đó Lạc Ly tiếp tục quan sát, chỉ thấy bên dưới chót túi trữ vật có hai quả cầu bằng ngọc, bên trong như ẩn chứa vô tận thiên địa pháp tắc. Trên quả cầu ngọc, vô tận hào quang như ẩn như hiện.

Mộc Thần Chân nhất nói: “Lạc Ly, ta biết bây giờ ngươi đã thu thập được mười hai mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc, hơn nữa còn là một một tương đối, hai hai tương phản. Có đúng hay không?”

Lạc Ly nói: “Đúng vậy, đệ tử đã thu thập được mười hai mảnh vỡ pháp tắc sinh, tử, quang, ám, khô, vinh, khinh, trọng, động, tĩnh, phân, hợp.”

Mộc Thần Chân nhất nói: “Tốt, thiên đạo pháp tắc ẩn chứa trong hai quả cầu ngọc này chính là nhanh cùng chậm. Phù hợp với yêu cầu của ngươi. Nếu ngươi muốn lĩnh ngộ mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc thì chỉ cần bóp nát quả cầu bằng ngọc này là được. Thế nhưng khi quả cầu bị bóp nát thì thiên đạo pháp tắc chỉ tồn tại một canh giờ, ngươi có thể lĩnh ngộ được hay không thì còn nhờ vào cơ duyên!”

Lạc Ly nói: “Đệ tử biết!”

---------------