Đại Đạo Độc Hành

Chương 567: Lên thuyền đi xa vạn dặm!

Ba tháng sau, bốn đại dược này, mỗi loại có thể hái ít nhất mười trái, khi đó thì khoái rồi!

Lạc Ly thở dài một tiếng, nếu như bồi dưỡng ra luôn Điềm Tuyết, Tố Liên, Ngọc Cao thì càng tốt. Nếu như thế thì mình có thể trở nên mạnh hơn. Lý tưởng của mình sẽ được thực hiện!

Có được như thế này là vì Lạc Ly có Thái Sơ phường thị ủng hộ, những người khác căn bản không làm được.

Tới Thần Kiếm tông, Lạc Ly rời khỏi phi chu, đi dạo quanh khắp nơi.

Mặc dù Thần Kiếm tông là bàng môn, thế nhưng rất có khí thế của thượng môn. Lạc Ly đảo một hai vòng, quan sát một vài đệ tử Thần Kiếm tông, ai nấy cũng đều khí tức thâm trầm, tương giao với thần khí tinh thần khắp bầu trời thì biết nơi này chắc chắn không có chuyện tốt như ở Trần Nguyệt kiếm tông, xem ra sớm rời khỏi thì hơn!

Lý do hắn tới Thần Kiếm tông là vì nơi này có khóa vực phi chu có thể đến Trung Nguyên địa vực Kinh Châu Trọng Huyền tông!

Thế nhưng cần phải chờ ba tháng. Dù sao Lạc Ly cũng không có chuyện gì nên ở lại ngay Thần Kiếm tông, một bên tu luyện Tam Sơn pháp, một bên đi dạo chơi khắp nơi, đi vào mấy thương hội cỡ lớn, bán ra một số thiên địa linh vật.

Sau đó thì bắt đầu mua đồ, Vạn Thảo Hồi Hồn Tửu đã uống hết từ lâu, hiện tại ở ngoài môn Ihái, nhất định phải có chuẩn bị, mua thêm mười vạn cân nữa! Mình thỉnh thoảng biến hóa hình dạng, phải mua một vài bộ pháp bào để thay đổi. Lương thực hành quân là nhất định, phải mua cái ngon nhất, chuẩn bị ăn đủ mười năm!

Cái khác đó là ngụy thạch, thứ này có thể duy trì Cửu Thiên Nguyên Dương Xích Càn Khôn Nhất Trịch, càng nhiều càng tốt. Lạc Ly mua thật nhiều, cuối cùng có được năm trăm ngàn ngụy thạch.

Chờ mãi cũng không có việc gì nên Lạc Ly ngụy trang thành đệ tử Luyện Khí kỳ đến Thần Kiếm tông khai phá thứ nguyên động thiên với một số tán tu khác. Sau vài lần thí luyện thì cũng dệt được không ít chuyện cũ ân oán tình thù. Thế nhưng đối với Lạc Ly mà nói thì đó chỉ là kinh nghiệm đời người nho nhỏ mà thôi.

Cứ như thế, chớp mắt đã tới ba tháng sau, bảy đại được đã đầu tư đều được sản xuất. Lạc Ly bắt đầu ăn dần, gia tăng tinh huyết, chân hồn, tâm tuệ, nhanh nhạy.

Ăn vào ba trăm quả bảy đại dược này, mặc dù không có diệu dụng tăng lên một phần mười như những quả trước thế nhưng tuyệt đối tăng trưởng tiềm chất, Lạc Ly có thể hoàn toàn cảm thấy thân thể thay đổi.

Trong cơ thể của Lạc Ly, tinh huyết quay cuồng, chân hồn khổng lồ, xúc động tấn thăng cảnh giới Kim Đan kéo nhau đánh tới, Lạc Ly mạnh mẽ áp chế chúng nó lại.


Chớp mắt lại qua vài ngày, khóa vực phi chu cuối cùng cũng tới, dừng ở Giác Châu Trần Kiếm tông!

Phi chu này không giống với thuyền rùa của Thiên Hành Kiện tông mà giống như một con cá mập, lớn gấp năm lần thuyền rùa, hai mang có một trăm lẻ tám cánh, trên phi chu có ba mươi sáu Thái Ất Chân Viêm Pháo, một ngàn Linh Nhất Phi Lân Trảm, vừa nhìn đã thấy lợi hại!

Đi lên thang trời, Lạc Ly bước vào phi chu.

Chỉ thấy cửa phi chu có hai hàng tuấn nam mĩ nữ đứng trật tự.

Bọn họ mỉm cười tiếp đãi khách nhân đi lên. Những tu sĩ này nam thì anh tuấn, nữ thì mỹ mạo, giọng nói thân thiết, khiến cho người ta cảm thấy giống như gió xuân!

Phi chu này là sản nghiệp của Diệu Hóa tông, bọn họ nhất định là đệ tử của Diệu Hóa tông.

Lạc Ly bước lên phi chu, hắn cố ý thay đổi một cái mặt nạ khác. Hình tượng lần này là một đại hán vạm vỡ, thực lực khôi phục lại như bình thường. Lão tu sĩ thực lực quá thấp, không lên nổi mặt bàn.

Đi lên phi chu, có tu sĩ mỉm cười hỏi: “Xin hỏi đạo hữu muốn đi tới nơi nào?”

Lạc Ly dùng âm thanh cương mãnh nói: “Ta muốn đi Trung Nguyên địa vực Kinh Châu Trọng Huyền tông!”

Tu sĩ đó đáp lại: “Đạo hữu, từ đây tới Trọng Huyền tông mất thời gian ba tháng!

Khoang phổ thông ba ngàn linh thạch, tự chuẩn bị ẩm thực, không được rời khỏi hoang. Khoang hạng nhất sáu vạn linh thạch, phi chu cung cấp tất cả phục cụ, có thể tùy ý tham quan trên phi chu!”

Quá đen, khoang hạng nhất của Thiên Hành Kiện tông chỉ có một vạn linh thạch mà nơi này lại đòi tới sáu vạn.


Thế nhưng nhiêu đó chẳng là gì với Lạc Ly, hắn lấy ra sáu viên thượng phẩm linh thạch, đặt khoang hạng nhất.

Tiến vào khoang hạng nhất này, Lạc Ly biết, số linh thạch đó xài đáng giá!

So với khoang hạng nhất của Thiên Hành Kiện tông thì nơi này hết sức xa hoa. Dưới tác dụng của pháp thuật không gian, diện tích không gian của nơi này rộng chừng ba mươi dặm, là một thành thị cỡ nhỏ, phía xa còn có hồ nước, núi rừng, trong đó linh khí mênh mông dồi dào, thậm chí không yếu hơn Tử Dương Nhai ở Linh Điệp tông là bao nhiêu.

Trong khoang thuyền này, việc đáng sợ hơn là Kim Đan nhiều như cẩu, Nguyên Anh đi khắp đường, thậm chí còn có Hóa Thần Chân tôn ở trong căn phòng xa hoa nhất. Trúc Cơ đại viên mãn như Lạc Ly chỉ có loe ngoe vài người, hơn nữa đều là đệ tử của Nguyên Anh Chân quân.

Nguyên nhân là vì tốc độ của phi chu này nhanh hơn phi chu do chính Nguyên Anh Chân quân điều khiển ba phần.

Mặt khác bốn hướng đi tới Trung Nguyên địa vực đều có hiểm ải, hiểm ải này rất khó vượt qua, rất nguy hiểm.

Trong đó còn có kiếp phỉ tới lui, mà tu sĩ đi tới Trọng Huyền tông đều chỉ có một mục đích là luyện chế pháp bảo thần kiếm, vì vậy trên người mang theo vô số bảo vật, là dê béo trong dê béo, thậm chí sẽ có Hóa Thần Chân tôn không cần mặt mũi ra mặt đánh cướp.

Cho nên ngồi phi chu cỡ lớn như thế này chẳng những an toàn mà còn bớt việc, đại đa số Nguyên Anh Chân quân đều chọn như thế.

Lạc Ly lập tức im bặt, ở trong này cảnh giới của mình quá thấp, hạc lạc bầy gà, giống như muỗi đậu trên đầu người hói, rất bắt mắt, còn không bằng đi khoang phổ thông, nơi này không thích hợp với mình.

Lạc Ly chọn một nơi trong này, quyết định, vào đó thì sẽ không ra nữa. Nhiều người nhiều thị phi, có thể trốn thì cứ trốn!

Ai mà ngờ phi chu cất cánh chưa tới ba ngày thì có một thiệp mời bay tới nơi ở của Lạc Ly, tu sĩ trong khoang hạng nhất này cử hành một buổi gặp mặt, mời Lạc Ly tham gia!

Lạc Ly hết nói nổi, mình đã hạ thấp như vậy rồi sao còn tìm đến mình nữa.

Thế nhưng nhìn thiệp mời rất khách khí, không giống như có mục đích khác, dù sao cũng đã như thế này rồi, thôi thì đi vậy.

Thật ra cũng không có gì, cho dù có vấn đề thì mình cũng có Cửu Thiên Nguyên Dương Xích, không phục thì đánh đít ngươi một cái. Đây chính là Cửu giai pháp bảo có thể đánh nổ cả Hóa Thần Chân tôn, thế nhưng điều kiện tiên quyết là Hóa Thần Chân tôn đứng ngay ở đó, không né không tránh, chờ Lạc Ly ra tay.

Ngày hôm sau, Lạc Ly thu thập một chút. Hắn mặc vào trang phục của mình, may mà pháp bảo này có công dụng thay đổi ngoại hình, Lạc Ly hơi thay đổi dáng vẻ của chúng, sợ bị Thất Sát tông phát hiện. Nhưng cho dù có bị phát hiện thì cũng chỉ có thể như thế thôi.

Sau đó Lạc Ly sử dụng một mặt nạ, thay đổi dáng vẻ của mình, sau đó lại dùng thêm một cái mặt nạ khác, biến thành dáng vẻ của đại hán khôi ngô. Xong xuôi mới xoay người đi ra cửa.