Đại Đạo Độc Hành

Chương 472: Trước cửa bảo khố thị phi nhiều!

Cứ như thế, Lạc Ly nhìn qua, nhất thời phát hiện dị thường. Cửa bảo khố Cửu U Quỷ Minh phái bị người khác đánh vỡ thành từng mảnh vụn, vừa nhìn đã biết đã bị người khác đánh cướp.

Lạc Ly không khỏi kinh ngốc, nghĩ rằng:

“Không thể nào, Cửu U Quỷ Minh tông lại bị người khác cướp sạch. Nhưng đại loạn vừa mới xuất hiện, ta là người đầu tiên tới, ai mà còn nhanh hơn cả ta nữa?”

“Nhìn qua một cái, nhìn qua một cái xem cuối cùng là vì sao, ta tuyệt đối không chạm vào mấy thứ trong đó!”

Nghĩ tới đây, Lạc Ly đi tới đại môn, nhìn vào trong, vừa nhìn đã thấy nơi này rối tung, thậm chí trên mặt đất còn có đủ loại mãnh vụn tài liệu nằm rải rác, tuyệt đối là bị người khác cướp sạch!

Nhưng nhìn tình cảnh này, Lạc Ly nhìn sao cũng thấy quen quen, giống như hiện trường giả mà bọn hắn từng tạo ở Tịnh Lâm tông. Nơi này thoạt nhìn bị cướp không còn gì cả, thật ra chỉ là giả, bảo bối thật sự được cất ở nơi khác.

Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu rất đột ngột, hoàn toàn là do cảm giác, nhưng Lạc Ly tin tưởng trực giác của mình.

Hắn xoay người bước đi, rời khỏi nơi này, nơi này nguy hiểm!

Vừa bay đi chưa được mấy trăm trượng thì phía trước có một đám lệ quỷ vọt tới. Lệ quỷ đó lơ lửng ở không trung, sắc mặt xanh xét, thiếu chân cụt tay, là một đám quỷ chết đói.

Đám quỷ chế đói này là đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông cố ý luyện chế, tìm quỷ tế luyện. Lấy tâm huyết của mình làm thức ăn, cần tế luyện ba mươi sáu năm thì mới có thể luyện ra một con quỷ chết đói.

Một khi quỷ chết đói được luyện thành thì sẽ có uy lực kỳ dị, cho dù kẻ địch thi triển pháp thuật pháp bảo gì thì đám quỷ chết đói này cũng nhào lên cắn, phá tan pháp thuật của kẻ địch.

Đồng thời phối hợp với quỷ chết cháy nắm hoả diễm trong tay, quỷ chết đuối nắm độc dịch trong tay, quỷ dũng cảm càng đánh càn hăng, quỷ chết té tuỳ ý bay cao bay thấp. Như vậy một đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông hoàn toàn có thể lực kháng mấy cường địch ngang cảnh giới với hắn.

Thế nhưng lúc này đàn quỷ phản loạn, đám quỷ chết đói này bay loạn bay xạ khắp nơi. Thấy gì thì nuốt đó, bất kể bọn họ ăn bao nhiêu thì cũng không thấy no.

Nhìn thấy Lạc Ly, chúng nó lập tức vọt tới, há cái mồm đầy máu ra, muốn ăn tươi Lạc Ly.

Lạc Ly duỗi tay ra, Tứ giai thần kiếm Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm xuất hiện, kiếm quang trong trẻo lạnh lùng, sau đó người kiếm hợp nhất, thần kiếm biến mất. Bởi vì Điệp Long Sát vốn là Điệp Long Kiếm, cho nên đặc điểm muốn sử dụng pháp thuật này thì phải lấy kiếm làm vật dẫn vĩnh viễn không thay đổi.


Tứ giai thần kiếm Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm chính là pháp dẫn Điệp Long Sát, đồng thời cũng là pháp bảo dung hợp Điệp Long Sát.

Vốn dĩ Lạc Ly định dùng kiếm này để dung hợp với Thanh Ngư Du Lân Sát, hiện tại xem ra chỉ có thể chọn thần kiếm khác.

Nhìn đám quỷ chết đói này, nháy mắt, Điệp Long Sát bùng nổ, mấy chục chấm sáng bay từ bàn tay Lạc Ly, một đạo hào quang nhắm thẳng vào một lệ quỷ.

Hào quang chớp nhẹ, giống như một con bướm đang vỗ cánh nhẹ nhàng, khoảng cách trăm trượng, nháy mắt đã tới, đánh trúng đối phương. Thế nhưng quỷ chết đói rất là vui vẻ, bọn họ thích nhất là nuốt pháp thuật kiếm khí, cả đám há miệng, chuẩn bị ăn tươi Điệp Long Sát.

Thế nhưng khi Điệp Long Sát đánh trúng đối phương thì lập tức từ com bướm bay lượn hoá thành một con cự long dữ tợn, một cái há miệng sánh bằng ba cái miệng của quỷ đói, quỷ đói lập tức bị cự long cắn nuốt.

Cái gì mà quỷ chết đói, cái gì mà chuyên phá pháp thuật, bị đầu rồng ăn lấy, sau đó đầu rồng nổ mạnh. Trận nổ này ẩn chứa sức mạnh thiên đạo pháp tắc đáng sợ, bọn họ hoá thành tro bụi trong trận nổ mạnh đáng sợ đó!

Đây là công kích Lạc Ly am hiểu nhất, sau khi Trúc Cơ, cuối cùng cũng được tái hiện, uy lực mạnh hơn trước kia gấp đôi!

Lạc Ly gật đầu, rất hài lòng với hiệu quả này.

Đột nhiên phía trước chớp loé bóng người, hơn mười tu sĩ bay tới, bọn họ bay một đường, gặp ai giết đó, vừa nhìn đã biết không phải người tốt.

Lạc Ly lập tức sử dụng thần thông động thiên, biến mất không thấy tung tích, núp trong bóng tối.

Người kia không ngờ lại chính là một Nguyên Anh chân quân của Đại La Kim Tiên tông, gọi là Phi Bằng chân quân, dẫn theo một nhóm đệ tử, bọn họ khẳng định tới vì bảo khố.

Đi tới trước bảo khố, những người này sửng sốt, trong đó có người nói:

“Tử Ngọc sư thúc, hình như có người tới trước chúng ta một bước!”

Nguyên Anh chân quân đó mắng:

“Nói bậy bạ gì đó, ta gọi là Phi Bằng!”


Lạc Ly sửng sốt, Tử Ngọc? Trong khách mời, chỉ có một Tử Ngọc chân quân Diệu Hoá tông mà thôi!

Lạc Ly lập tức hiểu, đám này cũng giống như mình, mang mặt nạ nguỵ trang thành tu sĩ Đại La Kim Tiên tông, tới cướp bảo khố Cửu U Quỷ Minh tông!

Tử Ngọc chân quân nói:

“Vào xem! Cửu U Quỷ Minh tông lập phái vô số vạn năm, trong bảo khố chắc chắn có vô số bảo vật!”

Hơn mười người này lập tức đi vào trong bảo khố, một lát sau, chợt nghe trong đó gầm rú khắp nơi, Nguyên Anh chân nhân đó dẫn theo mấy đệ tử hoá thành hào quang độn ra ngoài, có ít nhất một nửa đệ tử không đi ra được!

Phía sau bọn họ, mấy tu sĩ Cửu U Quỷ Minh tông rống lớn:

“Đứng lại, đứng lại, có người tới cướp sạch bảo khố của chúng ta, bắt bọn họ, bắt bọn họ!”

Lạc Ly không khỏi thở phào một tiếng, may mà mình không đi vào, nếu đi vào thì lúc này người bị đuổi giết chính là mình.

Thế nhưng hắn không khỏi nhíu mày lại, tu sĩ trong bảo khố Cửu U Quỷ Minh tông tới từ chỗ nào? Sao giống như đóng cọc ở đó chờ người tới cướp? Chẳng lẽ bọn họ đã biết trước vạn quỷ sẽ bạo loạn hay sao?

Lạc Ly lắc đầu, chuyện này không phải người như mình có thể gánh nổi, mình phải cẩn thận một chút. Vượt qua kiếp nạn này rồi tính sau!

Chính lúc này, bên kia có bốn tu sĩ bay tới, vừa bay vừa sử dụng tâm giác chỉ có Hỗn Nguyên tông có, gọi:

“Lạc Ly sư đệ, Lạc Ly sư đệ!”

Lạc Ly nhìn qua, chính là đệ tử Hỗn Nguyên tông chọn ở lại đây như mình. Hắn vội vàng xuất hiện, nghênh đón, dùng tâm giác gọi:

“Các vị sư huynh, ta ở trong này!”

Sư huynh đi đầu dáng người ục ịch, nhíu mày nhìn Lạc Ly nói:

“Lạc Ly sư đệ, sao ngươi lại chạy trốn một mình. Chỉ cần chúng ta tạo thành Ma Đạo Đại Trận, quỷ loạn nho nhỏ mà thôi, có gì phải sợ!”

Lạc Ly gãi đầu nói: “Xin lỗi sư huynh, ta chưa từng trải qua chuyện lớn nên rất khẩn trương. Thấy không ổn nên quay đầu bỏ chạy!”

Sư huynh đi đầu nói tiếp: “Được rồi, lần sau phải chú ý hơn, thật ra quỷ loạn này không có gì cả, chỉ cần trấn tĩnh là được. Lệ quỷ không ai khống chế, có nhiều hơn cũng vô dụng!”

“Mấy con lệ quỷ này nhìn thì hỗn loạn nhưng kì thật không chịu nổi một đòn, chỉ cần ngươi bình tâm tĩnh khí, Hỗn Nguyên tông ta bất kể là Hỗn Nguyên lục tuyệt Kinh Thần Thứ, hay vô số pháp thuật diễn sinh từ Kinh Thần Thứ đều có thể khắc chế lệ quỷ này!”