Đại Đạo Độc Hành

Chương 448-1: Đương niên kiêu tử quỷ dị điếm! (1)

Lạc Ly bày tiệc rượu chiêu đãi ba người xong, ba người cáo từ, đến khi này Lạc Ly đã giao tiếp xong, tọa trấn Hỗn Nguyên phủ đệ.

Ngày thứ hai, Lạc Ly cũng không nóng lòng tu luyện mà đi tới đi lui trong phủ đệ, nhìn xem có chuyện gì không, để tránh đột ngột có chuyện.

Ngày thứ ba, tất cả ổn định lại, Lạc Ly lập tức bế quan, bắt đầu tu luyện Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí quyết!

Những quản sự đó lập tức thở dài một hơi, tốt rồi, thái bình rồi!

Trong lúc tu luyện, Lạc Ly bắt đầu làm quen Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí quyết từng chút một. Đây là nhiệm vụ của mình. Trong vòng một năm, phải dùng tâm pháp này thay thế Thiên Hành Kiện tông Hào Mạt Luy Thổ quyết!

Tuy nhiên đã không còn Tiểu Vô Tướng Chân Giải, Lạc Ly chỉ có thể dựa vào cảm ngộ của riêng mình để tu luyện. Thế nhưng không sao cả. Ba ngày sau, Lạc Ly đã đạt tới cảnh giới minh kỳ. Đã hiểu rõ toàn bộ Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí quyết, hiểu tất cả ưu điểm khuyết điểm của bí pháp, tất cả đều nằm trong lòng, mãi mãi không quên.

Thế nhưng Lạc Ly không nóng lòng tu luyện mà sử dụng thần thông:

“Thương thiên tại thượng! Hậu thổ tại hạ! Chuyện tốt xác định, thưởng thiện ở sau!”.

Tiêu hao thiện công, sửa đổi bí pháp sao cho thích hợp với chính mình!

Từng đạo thiện công biến mất, toàn bộ thiện công đều tiêu xài không còn, cuối cùng cũng điều chỉnh hoàn tất bí pháp này. Tuy rằng chỉ thay đổi sáu bảy ký tự, thế nhưng đây là Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí Quyết thích hợp với Lạc Ly nhất!

Sau đó Lạc Ly bắt đầu tu luyện!

Bắt đầu tu luyện, chớp mắt đã qua ba tháng. Trong ba tháng này, Lạc Ly từ từ tinh thông pháp này, vừa học đã biết, hoàn toàn nắm giữ, sau đó đưa vào cơ thể, Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí Quyết hoàn toàn trở thành bản năng của mình, hoàn toàn lĩnh ngộ, người pháp tương hợp, thiên đạo tự nhiên.

Cuối cùng luyện kỳ tinh, nắm giữ tinh túy của pháp thuật, vừa động suy nghĩ, pháp thuật lập tức khởi động.

Hào Mạt Luy Thổ Quyết của Thiên Hành Kiện tông bị thay thế hoàn toàn. Lạc Ly giống như tu luyện lại lần nữa, Luyện khí nhất trọng, Luyện khí nhị trọng, Luyện khí tam trọng, tu luyện một hơi tới Trúc Cơ nhất trọng, sau đó lại tiếp tục!

Trúc Cơ nhị trọng, Trúc Cơ tam trọng, Trúc Cơ tứ trọng, Trúc Cơ ngũ trọng, bất tri bất giác, hôm nay, Lạc Ly lại đột phá, Trúc Cơ lục trọng!


Lại một lần đột phá nằm ngoài dự kiến của Lạc Ly, thế nhưng cũng thuận theo tự nhiên. Thật ra lần trước luyện hóa Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan, vẫn còn dược tính vô tận còn sót lại trong cơ thể của Lạc Ly. Mặt khác những năm gần đây, Lạc Ly khắc khổ tu luyện, cũng tích lũy rất nhiều. Lần này đổi thành Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí quyết, kích hoạt toàn bộ tiềm chất, cho nên Lạc Ly bất tri bất giác, xuôi gió xuôi nước, một hơi đạt tới Trúc Cơ lục trọng.

Trúc Cơ lục trọng của Lạc Ly không phải là Trúc Cơ lục trọng của những người khác. Năm đó Thiên Đô sư huynh của hắn thi triển Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Khuynh Thiên quyết để áp chế, Trúc Cơ lục trọng của hắn tương đương với thực lực Kim Đan nhị trọng bình thường.

Thế nhưng, sau khi tiến vào Trúc Cơ lục trọng, Lạc Ly đã không thể tăng thực lực thêm nữa, tiềm lực đã hao hết, cần chậm rãi tích lũy.

Lạc Ly thở dài một hơi, chấm dứt bế quan, rời khỏi động phủ. Suy nghĩ một lát, rời khỏi phủ đệ, đi tới quỷ điếm mà Vương Ngũ sư huynh từng dẫn hắn tới.

Quỷ điếm vẫn giống như năm đó, Lạc Ly vừa vào, một lão giả liền đi ra đón, hô lên:

“Lạc Ly, ngươi là Lạc Ly, Lạc tiểu tử. Là tiểu sư đệ lần trước Tiểu Ngũ tử dẫn tới, sao lại rãnh rỗi tới đây vậy?”

Lạc Ly ôm quyền nói: “Ra mắt Mộc gia gia! Hiện tại ta trấn thủ ở Hỗn Nguyên tông phủ đệ, thấy không có việc gì nên tới đây xem thử, không biết chỗ của Mộc gia gia có thứ gì tốt hay không?”

Lão giả đó cười ha ha nói: “Nhất định có, nhất định có! Đúng lúc gần đây ta thu được hai thiên địa linh vật, tiện nghi ngươi rồi!”

Lạc Ly không khỏi gật đầu, nói: “Tốt, quá tốt rồi!”

Lão giả dẫn Lạc Ly đi vào nhã gian. Dâng lên trà thơm, phái người đi lấy thiên địa linh vật, chỉ chốc lát sau đã lấy tới hai kiện linh vật, đều là thứ tốt!

Một cái là huyền kim như nước chảy, một cái là một đoàn hỏa diễm màu xanh.

Lão giả nói: “Huyền kim này gọi là Xích Thủy Lưu Sa Thiết. Có thể vừa tụ vừa tán như nước. Là Hoàng giai thượng phẩm thiên địa linh thiết. Hỏa diễm này gọi là Tử Mẫu Xích Dong Diễm, là Hoàng giai thượng phẩm thiên địa linh hỏa, sao hả, Lạc tiểu tử, thấy được chứ!”

Lạc Ly nói: “Thứ tốt. Không biết bao nhiêu linh thạch?”

Lão giả nói: “Hai bảo bối này, tuy đều là Hoàng giai thiên địa linh vật, thế nhưng đều có diệu dụng riêng, không hề kém Huyền giai thiên địa linh vật. Cho nên có giá bảy mươi vạn linh thạch!”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Quá mắc, chỉ là Hoàng giai thiên địa linh vật, giá như thế là quá đen rồi, một cái ba mươi vạn linh thạch!”


Lão giả nói: “Ha ha, Lạc tiểu tử, ngươi còn ác hơn nữa, chém ngay nửa giá, thôi thì thế này, hai cái một trăm vạn linh thạch, ta sẽ bán cho ngươi ngay.”

Lạc Ly tiếp tục lắc đầu, nói: “Không đáng, không đáng, căn bản không đáng nhiều linh thạch như vậy. Nếu Mộc gia gia ngươi cho ta mặt mũi, hai mươi bảy vạn linh thạch thì sao hả?”

Hai người bắt đầu mặc cả, cuối cùng chắc giá tám mươi vạn linh thạch, tặng kèm mười cái mặt nạ họa bì.

Lạc Ly rất hài lòng, cộng thêm thiên địa linh vật môn phái ban thưởng, mình đã có ba cái, Kim Đan chưa luyện hóa có tám cái, còn thiếu năm thiên địa linh vật nữa.

Giao dịch xong, Lạc Ly tùy ý dạo quanh cửa hàng, tùy tiện quan sát, đi tới đi lui, đi tới phía sau cửa hàng, một đám tạp dịch đang khiêng một nhóm hàng hóa nặng nề chuyển vào trong cửa hàng.

Trong đó có một tạp dịch nhìn thấy Lạc Ly thì lập tức cúi đầu, giống như không muốn Lạc Ly nhìn thấy hắn, ai ngờ bước chân loạn xạ, lập tức ngã quỵ.

Phía sau hắn, một đầu mục tạp dịch mắng chửi ngay:

“Tên phế vật này, khiêng một chút đồ mà cũng khiêng không xong, ngươi còn có tác dụng gì chứ!”

Cùng tiếng mắng còn có tiếng vả miệng bôm bốp.

“Tiểu tử ngươi làm phản sao, ta đánh ngươi mà ngươi còn đám né, ngươi tưởng rằng mình còn là hạt giống tu luyện của tông môn hay sao, đưa mặt đây cho ta, ta vẫn chưa đánh đủ đâu.”

Nghe nói như thế, Lạc Ly không khỏi sửng sốt, tạp dịch bị đánh kia chính là Đoạn Nguyên Nhai.

Mười năm trước, bọn họ gặp nhau ở Quỷ châu, khi đó bừng bừng sinh khí, tư thế oai hùng tỏ sáng, hiện tại mặt xám mày tro, bị người ta nhục nhã.

Hắn nhìn thấy Lạc Ly, không muốn để Lạc Ly nhìn thấy dáng vẻ của mình, cố ý cúi đầu, không ngờ lại dẫn ra chuyện.

Lạc Ly chậm rãi đi qua, quát: “Dừng tay!”

Đầu mục tạp dịch có hơi không phục, nhìn qua, nhìn thấy Lạc Ly là tu sĩ Trúc Cơ, lập tức trợn mắt, vội vàng cúi đầu nói:

“Thực xin lỗi, tiền bối, quấy rầy tiền bối, ta sai rồi!”

Lạc Ly nhìn hắn, nói: “Cút!”

Những tạp dịch đó lập tức giải tán, Đoạn Nguyên Nhai không rời đi, ôm quyền nói với Lạc Ly:

“Ra mắt Lạc Ly tiền bối!”

Giọng nói chua chát cùng buồn bã vô hạn.