Đại Đạo Độc Hành

Chương 209: Bàn Cổ thế giới gặp sư huynh!

Vương Ngũ vội nói: “Mau cám ơn sư huynh, đây là nhất giai pháp bảo Nam Hiên Bắc Nhạc Trúc, chỉ cần truyền vào một khẩu chân khí thì sẽ dài ra đến tám thước, có thể bắn ra quang diễm vài thước tấn công kẻ địch, trọng du núi cao, lại sinh tiềm kình, có thể chấn thoát các đốt ngón tay của kẻ địch, rất thần dị.

Hơn nữa bảo vật này có thể dung hợp với Hỗn Nguyên Chùy, Lạc Ly, Long Viêm Hỗn Nguyên Chùy, kiếm ý Hỗn Nguyên Chùy của ngươi phối hợp với bảo vật này, uy lực càng mạnh!”

Nghe thế, mọi người lập tức mừng rỡ, nhận lấy tử trúc, không thể ngờ cây tử trúc nho nhỏ này lại là một kiện pháp bảo.

Bạch Du Du nhịn không được hỏi: “Thứ này được trồng ra? Sao có thể chứ, pháp bảo cũng có thể trồng ra, ta cũng muốn tròng một mẫu lớn, thu hoạch mấy trăm pháp bảo!”

Nghe thế, đám người Thất Trúc nhất thời cười ha ha.

Vương Ngũ lặng lẽ nói với mọi người qua ấn ký: “Kiếp trước của Thất Trúc sư huynh là một vị tiền bối cao nhân của Hỗn Nguyên Tông ta, cả đời huy hoàng, sáng tạo đạo thứ chín mươi mốt của Chúng Sinh Lâm, là một con đường tắt khác, chẵng những hóa sinh trúc binh, hơn nữa còn có thể gieo trồng thần kiếm phù lục, thậm chí có thể lập tức bồi dưỡng ra thiên địa linh vật bằng nhân công, đáng tiếc ông trời ganh ghét, cuối cùng Hóa Thần thất bại, quay về luân hồi!

Hồ Thiên sư bá là đệ tử của kiếp trước của Thất Trúc sư huynh, đau khổ tìm kiếm năm trăm năm, dẫn đạo tam thế, cuối cùng mới tìm được Thất Trúc sư huynh trở về, cho nên tuy chúng ta gọi hắn là sư huynh nhưng phải coi hắn là tiền bối!”

A Tửu cũng nói: “Thiên Đô sư huynh cũng như thế, khi sư phụ tìm kiếm Thất Trúc sư huynh thì được dẫn đạo vào môn phái, kiếp trước của hắn là Hóa Thần chân tôn của Đô Thiên giáo, thậm chí còn có khả năng là Tiên Nhân mê trần.

Hắn nhập môn ba trăm năm, đã sáng chế năm Chúng Sinh Lâm đại đạo là: Cự Quy đạo, Băng Ma đạo, Thánh Bằng đạo, Chiến Quỷ đạo, Huyền Thư đạo! Đến khi này Chúng Sinh Lâm mới đạt tới một trăm linh ba đạo, đều nhờ công lao của hắn.”

Vương Ngũ nói: “Phải, phải, sáu đại đệ tử dưới gối của Hổ Thiên sư bá, người người đều có tiếng tăm, không phải là tiền bối trong môn phái thì là Tiên Nhân mê trần, còn không thì là Thần Ma chuyển thế, cũng không biết bọn họ tụ tập lại với nhau bằng cách nào.”

A Tửu nói: “Thật ra chính bản thân Hổ Thiên sư bá khi xưa cũng là Nguyên Anh chân quân của Tử Phủ tông, chuyển thế sống lại, đời này gia nhập vào Hỗn Nguyên tông ta, hắn sáng chế Thông Thiên Phong Thập Phương Đệ Nhất Thiên, khiến Thông Thiên Phong vốn chỉ có Tam Sơn Ngũ Nhạc, lại thêm Thập Phương Thiên, lớp chúng ta vô cùng bội phục!”


Thiên Đô sư huynh nói: “Được rồi, được rồi, các ngươi đừng xì xầm to nhỏ nữa, ta còn chưa đưa lễ ra mắt nữa đó!”

Nói xong, hắn duỗi tay, trước người xuất hiện năm quả cầu sáng, trong quang cầu không ngờ lại là năm loại sinh linh, một con ô quy, lười biếng thả mình, nằm trong quan cầu, không chịu nhúc nhích! Một con rắn do băng tuyết hóa thành, không ngừng trườn đi! Một con chim bay, chính là đại bằng, giương cánh muốn bay! Một con quỷ dữ, mặt mũi hung tợn, cầm lang nha bổng trong tay! Một quyển kinh thư, không ngừng lật trang, giống như che giấu vô tận bí mật!

Năm quang cầu này chính là năm đạo Chúng Sinh Lâm của hắn: Cự Quy đạo, Băng Ma đạo, Thánh Bằng đạo, Chiến Quỷ đạo, Thánh Thư đạo!

Thiên Đô sư huynh nói: “Đến đây, mỗi người chọn một cái, chỉ có cơ hội một lần, xem xem vận may của các ngươi như thế nào!”

Bach Du Du duỗi tay ra, chọn trúng con rùa, nói: “Ta thích con rùa này! Dáng vẻ thật đáng yêu!”

Nhất thời trong tay xuất hiện một con rùa màu trắng đi lại trên cánh tay của nàng, chân rùa lắc lư, mà quả cầu sáng con rùa vẫn còn đó, mọi người vẫn có thể tiếp tục lựa chọn.

Lệ Đấu Lượng chọn Chiến Quỷ đạo, nói: “Ta cảm thấy nó có duyên với ta!”

Lạc Ly nhìn lướt qua, hắn chọn Thánh Bằng đạo, nhất thời quả cầu sáng phân ra một chút linh quang, hóa thành một con chim đại bàn, đậu bên tay trái Lạc Ly, biến thành một ký hiệu như hình xăm.

Lục Thanh chọn Huyền Thư Đạo, Lục Chu nhìn nhìn, cũng chọn Thánh Bằng Đạo, cũng một con chim đại bằng đậu lên người hắn, thế nhưng đậu trên đầu vai, hóa thành hình xăm!

Thiên Đô sư huynh gật đầu nói: “Tốt, các ngươi đều rất có cơ duyên!”

Sau đó hắn chỉ vào Bạch Du Du nói: “Của ngươi chính là Linh Quy Bạch Ngọc Kinh, con rùa này tương đương với cảnh giới Trúc Cơ, mang trên mình động thiên thiên địa Bạch Ngọc Lâu, khi gặp cường địch thả nó ra, nó có thể bảo vệ ngươi, xuất môn thí luyện, có thể dùng để nghỉ ngơi, tốt hơn tùy thân tinh xá của Tiểu Ngũ nhiều.


Chờ ngươi có Chúng Sinh Lâm thì có thể nhét vào đó, chậm rãi bồi dương. Con rùa này ngươi bồi dưỡng kĩ vào, tương lai Bạch Ngọc Lâu có thể hóa thành Bạch Ngọc Kinh, khi đó chính là động thiên thiên địa hoàn chỉnh, có thể dùng để làm ngũ pháp thánh địa!”

Thiên Đô sư huynh này khác với Thất Trúc sư huynh, Thất Trúc không thích nói chuyện, còn hắn đặc biệt thích nói chuyện phiếm.

Hắn nói với Lệ Đấu Lương: “Đây là Huyết Cuồng Chiến Quỷ, khi ngươi gặp cường địch thì có thể hợp thể với nó, mượn nó nắm giữ ba đại thần thông: cuồng bạo, huyết chiến, bất khuất!”

Sau đó nói với Lục Thanh: “Đạo hữu, thứ này ta không nói, ngươi hãy tự lĩnh ngộ!”

Thái độ nói chuyện của hắn với Lục Thanh hoàn toàn khác biệt. Đối với đám người Vương Ngũ Lạc Ly, hoàn toàn là trưởng bối quan ái đệ tử hậu bối, đối với Lục Thanh thì lại kính trọng ngang hàng như tu sĩ cùng thế hệ.

Sau đó hắn nhìn Lạc Ly cùng Lục Chu, chỉ vào Lục Chu nói: “Của ngươi là Thánh Bằng Đạo Đại Bằng Kim Sí Điểu, ta chỉ mới bồi dưỡng tổng cộng ba con, đã bị ngươi lấy một con, có duyên!

Nó có thể dùng để chiến đấu cùng làm tọa kỵ, chờ ngươi có Chúng Sinh Lâm, bồi dưỡng cho tốt, tiền đồ vô hạn, có thể đạt tới cảnh giới thánh thú!”

Sau đó nhìn Lạc Ly nói: “Của ngươi chỉ là Lôi Bằng bình tường, có thể dùng làm tọa kỵ, tốc độ phi hành cũng không chậm, điểu này đã đại thành, không cần bồi dưỡng, có thể tùy ý sử dụng!”

Lời tuy dễ nghe nhưng Lục Chu bồi dưỡng thì có thể có tiền đồ vô hạn, Lạc Ly không cần bồi dưỡng thì tiềm lực đã khai thác gần như không còn, như thế, không cần nói cũng biết ai tốt hơn ai!

Vương Ngũ A Tửu nhìn nhau, giống như đang nói gì đó, quả nhiên truyền thuyết là thật.

Số mệnh, số mệnh, những thiếu niên này có số mệnh cường đại, thế nhưng Lạc Ly so với những người khác, hắn chỉ là Địa Hỏa Đạo Thể, mà đối phương lại là Tiên Thân, hắn chỉ là Thần Nghiệt bình thường, mà đối phương là con của chư thần, khoảng cách giữa hắn với mọi người, vẫn còn kém một ít!

Khi mọi người nhận được đủ thứ lợi ích ở chỗ này, Hổ Thiện chân nhân không còn bỏ chạy nữa, nhìn Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư từ xa, đột nhiên há miệng quát:

“Bộc Ngư, Ảm Thủy, hai vị tiền bối, ta ở đây này!”

Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư lập tức phát hiện chân thân của Hổ Thiện chân nhân, Bộc Ngư tổ sư quát:

“Hổ Thiện, ngươi không trốn nữa đi!”