Đại Đạo Độc Hành

Chương 1672: Vạn lí từ gia sự cổ bề!

Bọn họ đã già đi, không có tiên giới nào thu nhận bọn họ nữa, bọn họ cũng không có dũng khí đi xâm nhập tiên giới khác, hoặc là bọn họ không muốn rời khỏi thế giới đã sinh ra, nuôi lớn bọn họ.

Cho dù Lạc Ly mặc chân lí chi bào chói mắt như vậy, bọn họ cũng không đếm xỉa đến Lạc Ly, bởi vì bọn họ đã chẳng còn được mấy ngày nữa.

Một mảng tĩnh mịch!

Tiếp tục tiến lên, Lạc Ly thấy được một số kiến trúc đang bị tháo dỡ.

Một đám tiên linh tráng kiện đang tháo dỡ kiến trúc, tất cả những gì có thể tháo dỡ được, ở trước kiến trúc đó, một vùng huyết tích, những cánh chân cánh tay gãy lìa, mưa rơi xuống, gần như mặt đất đều bị nhuộm hồng.

Xem ra bọn họ có thể tháo dỡ kiến trúc này cũng là dùng đao cùng huyết đoạt lấy quyền lợi.

Ki hỏa nhân sống mái với nhau, người thắng lợi cuối cùng mới có thể tháo dỡ kiến trúc.

Trong đó một Đầu hỏa long tộc tiên linh đại hán, chỉ huy mọi người tháo dỡ kiến trúc này.

Kiến trúc này, chính là một điện phủ, dùng để kỉ niệm quá khứ huy hoàng của tiên giới chi chủ này.

Đại hán kia, đầu tiên là quỳ xuống, sống chết dập đầu rồi hô:

“Lão tổ tông, đừng oán trách hậu bối tử tôn chúng ta, dỡ đi thần điện của người, nhưng mà chẳng còn cách nào, chỉ có con đường sống này mà thôi, vẫn xin lão tổ tông hiểu cho!”

Bên cạnh có tiên linh nói: “Đại ca đứng lên đi, lão tổ tông đã sup sụp rồi, bằng không chúng ta đâu cần như thế!”

“Đúng, đúng, mọi người mau lên, thêm sức vào, bằng không đám thương nhân xấu xa này sắp đi rồi!”

Tiên linh này bắt đầu tháo dỡ.

Lạc Ly âm thầm nhìn bọn họ, chờ đợi bọn họ dỡ tiên tài hữu dụng từ kiến trúc kia xuống, đưa tới một quảng trường cách xa tiếng ồn ào này.

Ở nơi đó, có mấy trăm tiên thuyền, đi lên tiên thuyền, là có thể rời khỏi này thế giới chết chóc tĩnh mịch này, tới thế giới khác để sinh sống.

Nhưng mà tiên giới khác, đối với tiên linh mà nói, cũng không phải là tốt như vậy, tiên linh bình thường không có giá trị, không ai đi thu nhận bọn họ, chính là làm nô lệ đối phương cũng không cần.

Cho nên chỉ có một con đường, đó chính là bán những tiên tài có thể tháo dỡ được, đổi lấy lộ phí, đi lên tiên thuyền, tới tiên giới khác.


Đám tiên linh này, lấy tiên tài tháo dỡ được, tìm được một tiên thuyền, tiến hành giao dịch.

Quản sự của tiên thuyền đó, thô bạo ngang ngược, rõ ràng là tiên tài trị giá mười tiên thạch, hắn chỉ trả một tiên thạch.

Tiên thạch này chỉ đủ cho mấy người lên thuyền, Hỏa long tộc đại hán kia gắt gao ôm lấy con mình, cuối cùng đem con mình đưa lên tiên thuyền.

Thiếu niên không muốn rời đi, liều mạng gọi cha mẹ, nhưng dưới sự cưỡng bách của đại hán, chỉ có thể đi lên tiên thuyền, vẫy tay cáo biệt.

Hi vọng sống, rời khỏi nơi này được tự do, bọn họ đều để dành cho con của mình, bọn họ tiếp tục sống ở thế giới sắp tử vong này để tìm một con đường sống vô cùng nhỏ bé.

Nhìn đến cảnh này, Lạc Ly lắc đầu.

Vốn hắn nghĩ đến đây tùy tiện tìm một tiên thuyền, tới Vũ Dạ tinh vực Bắc Giang Lưu Cảnh tiên giới.

Nhưng mà hiện tại thấy được cảnh này, mình sao có thể rời đi!

Lặng lẽ rời khỏi nơi đây hoàn toàn không phải là tính cách của Lạc Ly.

Nếu đã gặp, vậy phải cứu người, đưa tiên linh này ra khỏi thế giới sắp sụp đổ.

Đây chính là tín niệm từ trước tới nay của Lạc Ly, có thể giúp người thì sẽ giúp, có thể cho người một cơ hội thì sẽ cho.

Hắn nhìn về phía rất nhiều tiên thuyền ở đây, dưới thần nhãn của hắn, lập tức mọi thứ bên trong những tiên thuyền này đều lọt vào tầm mắt.

Tiên thuyền này có lớn có nhỏ, có dài có tròn, nếu muốn cứu toàn bộ tiên linh ở đây, phải có một tiên thuyền cực đại mới được.

Nhất thời Lạc Ly chọn được một tiên thuyền, tiên thuyền này chính là tiên thuyền lớn nhất ở đây.

Tiên thuyền này giống như một con phi điểu, thân thuyền màu trắng bạc, hình như giọt nước mưa, khác với những tiên thuyền còn lại, so với chúng, nhất thời ngươi sẽ có cảm giác như hạc giữa bầy gà!

Trên tiên thuyền kia có tiêu kí của một tông môn, Cửu Nguyền.

Lạc Ly gật gật đầu, chính là nó, hắn đi thẳng đến tiên thuyền kia.

Lạc Ly xuất hiện ở đây, không che giấu sự tồn tại của mình, Chân lí chi bào kia tản ra tường quang vô tận, khiến Lạc Ly vượt quá vạn vật, ngươi liếc mắt một cái cũng chỉ có thể nhìn thấy hắn, trong ngàn vạn người chỉ có hắn mà thôi!


Một khắc này, Lạc Ly không che giấu thực lực của mình, đem tiên khí của mình phóng ra ngoài, nhất thời, trên người Lạc Ly, tiên khí vạn đạo, như hải như uyên.

Sức mạnh này, vượt qua tất cả, dù là Địa tiên cũng không bằng được thế.

Hắn chậm rãi chạy bộ tới con thuyền lớn nhất kia, nơi Lạc Ly đi tới, bất luận tiên nhân tiên linh, nhìn thấy hắn thì đều không nhịn được mà đổ dồn mắt nhìn.

Dưới hào quang chói mắt này, dưới sức mạnh cường đại này, toàn bộ tiên nhân tiên linh, đều bị hào quang kia thu hút, bất giác cúi thấp đầu xuống.

Lạc Ly chậm rãi đi tới trước tiên thuyền kia, còn chưa cần Lạc Ly nói chuyện, thuyền trưởng của tiên thuyền đó lập xuất hiện, cung kính nói với Lạc Ly:

“Xin chào đại nhân, ta là Cửu Nguyên tông chấp sự Tá Hữu Tử, bái kiến đại nhân, xin hỏi ngài có chuyện gì!”

Lạc Ly nhìn hắn, mỉm cười nói: “Chúng sinh giai khổ, ta muốn cứu người!”

Một câu nói, trong cái mỉm cười của Lạc Ly, dưới pháp lực cường đại xâm nhập, thuyền trưởng kia lập tức biết Lạc Ly muốn làm gì.

Tá Hữu Tử cười khổ nói: “Đại nhân, Tấn Điểu Hào chúng ta chính là tiên thuyền phục vụ tiên nhân viễn chinh, vận chuyển tiên linh này thì hoàn toàn không có vấn đề.

Nhưng mà...”

“Nhưng mà cái gì?”

“Nhưng mà đại nhân, công tác dọn dẹp Tây Lĩnh giới bị tàn phá này đã bị Vương Tranh tiên nhân nắm trong tay, hắn, hắn là Thái Âm tông chấp sự.

Toàn bộ tiên thuyền tiên linh ở thế giới này đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.

Đại nhân muốn chuyển tiên linh bản địa đi, Vương Tranh đại nhân sẽ không đồng ý!

Nếu hắn không đồng ý, ta cũng không dám đắc tội với hắn, hắn là đệ tử Thái Âm tông, tiên giới trung môn, Cửu Nguyên tông chúng ta chẳng qua chỉ là tiểu môn phái trong tiên giới, không thể so với hắn được.”

Rất nhiều phi thuyền ở đây, lấy vận chuyển tiên linh làm điều kiện, bức bách tiên linh ở đây tìm các loại tiên tài, kiếm được lợi nhuận thật lớn, sau lưng tất phải có người nắm trong tay.

Lạc Ly cười, nói: “Không sao, chuyện này cứ giao cho ta, ngươi chỉ cần lo chuyển người thôi!”

Nói xong, Lạc Ly duỗi tay ra, đem ba ngàn tiên thạch đưa cho Tá Hữu Tử, hoàng đế không dùng binh đói, tiên thuyền nhà người ta muốn đi cũng cần có tiên thạch.

Tiếp lấy tiên thạch, Tá Hữu Tử mắt sáng rực lên, lập tức nói: “Vâng, đại nhân, ta nghe theo mệnh lệnh của ngài!”

Nhất thời cửa lớn phi thuyền mở ra, chờ đợi tiên linh lên thuyền.

Lạc Ly nhìn Hỏa Long tộc tiên linh kia nói: “Đi, dẫn các tiên linh cả tiên giới này muốn rời đi tới đây! Ta dẫn các ngươi rời đi!”

Đại hán kia nghe truyền âm này, nhìn Lạc Ly, dưới hào quang chói mắt của Lạc Ly, không chút do dự, rất tin tưởng!

---------------