Trên đường cái, lòng người hoảng hốt, Lạc Ly men theo con đường, đi về phía trước
Nhìn cột mốc trên đường, Lạc Ly bắt đầu tìm Kỳ Liên đại nhai.
Vừa đi, Lạc Ly vừa xem xét ba thiên hạch kia.
Thiên hạch này lớn bằng nắm đấm tay, xán lạn chói mắt, thánh khiết vô ngần, còn lấp lánh hơn cả ngân hà.
Càng quan sát càng khiến người ta say mê, giống như trong hạch tâm kia có một vũ trụ hoàn mỹ, tản ra mị lực vô tận khiến người ta trầm mê trong đó.
Quả nhiên là đồ tốt, thiên hạch này chính là một thế giới tinh hoa, cái này không thể nào dùng tiên thạch để đo đếm được.
Lạc Ly lắc lắc đầu, tiếp tục đi.
Rất nhanh, Lạc Ly đi tới Kì Liên đại nhai kia, không khỏi sửng sốt, ở trên đường cái này, vốn quầy hàng dày đặc vô cùng, không ít người lại đã rời đi, chỉ có rất ít than chủ còn ở lại đó, tiếp tục bày quán.
Thiên địa dị tượng khi nãy, thực sự rất đáng sợ.
Lạc Ly nhíu mày, đi qua, dựa theo tiêu kí trên đất, bắt đầu xem xét số quầy hàng.
“Cái thứ bảy, cái thứ tám…”
Đến số mười sáu, Lạc Ly cười, quầy hàng vẫn còn, vậy than chủ kia cũng không rời khỏi đây.
Than chủ này, không phải là tiên nhân, mà là tiên linh, nhìn qua như có vô số sợi dây thừng, tổ hợp cùng một chỗ hình thành nên người sống, toàn thân khoác pháp bào rất dày, làn da cũng không để lộ ra chút nào.
Đây là Tiên Linh Cứu khâu nhân, ngoại hình người này hoàn toàn là ngụy trang, chân thân của bọn họ giống con giun, cả người giống như dây thừng quấn lại, hợp thành hình người.
Mặc dù nhìn bọn họ rất xấu, rất vô dụng, nhưng bọn họ rất giỏi việc tiềm nhập vào một số hoàn cảnh nguy hiểm trong tiên giới.
Ví dụ như thời không loạn lưu, tiên giới sắp sụp đổ, bọn họ có năng lực tiềm du trong thế giới đáng sợ này, chính là tiên linh khi ấy Nham Cức tông sáng tạo nên.
Lạc Ly lắc đầu, nhìn đồ trên quầy hàng kia, tìm kì thạch phát ra ánh sáng đủ chín màu sắc.
Trên quầy hàng kia có rất nhiều tài liệu, cẩn thận quan sát, đều là một số tiên tài biến dị, đại bộ phận đều là linh quáng thạch.
Đây chắc chắn là Cức Khâu nhân, ở trong hoàn cảnh đáng sợ đặc thù, thu thập các loại tiên tài biến dị.
Lạc Ly nhìn lại, trong đó có một đôi tiên tài, có một số thạch đầu tản ra hào quang các màu sắc.
“Cửu sắc kì thạch...”
Lạc Ly bắt đầu tìm, rất nhanh đã tìm được một viên, cửu sắc kì thạch to khoảng bằng đầu người.
Lạc Ly hỏi: “Tiên hữu, đá này bán thế nào?”
“Xẹt, xẹt, xẹt, xẹt, viên này, mười lăm tiên thạch!”
Lạc Ly gật gật đầu, ở trong hắc thị này mới có cảm giác trở lại tiên giới bình thường.
Trong Thập Phương các kia, luôn khiến người ta có cảm giác hư ảo, thật ra ở tiên giới, ít nhất hạ tiên giới, tiên thạch vẫn là tiên giới hóa tệ vững chắc, giá trị rất lớn.
Lạc Ly nhìn cửu sắc kì thạch này, nói: “Được, mười tiên thạch, ta bán!”
Phải nói giá, thật ra Lạc Ly bây giờ trên người có tám mươi chín vạn tiên thạch, nhưng mà ở đây phải trả giá, bằng không đối phương sẽ tưởng thứ đồ này của mình là đáng giá, có lẽ sẽ đổi ý.
Cức Khâu Nhân kia lắc đầu nói: “Mười lăm, mười lăm, không thể bớt được, hơn ba trăm Cức Khâu nhân mới đổi được một viên thôi…”
Đây là sinh mệnh của hơn ba trăm Cức Khâu nhân mới đổi được một viên kỳ thạch này!
Lạc Ly lắc đầu nói: “Vậy mười hai nhé, thế nào, bán không?”
“Không, không, mười lăm, mười lăm!”
Lạc Ly mặc cả với hắn một hồi, cuối cùng đối phương cũng chịu ngã giá, mười bốn tiên thạch, quyết định giá cả.
Lạc Ly đang định lấy ra mười lăm tiên thạch để giao dịch với đối phương.
Đột nhiên, ở phía xa có một tiên nhân đang chạy bộ đến, làn da đen thô, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, nhìn qua khiến mọi người có cảm giác trầm ổn kiên nghị. Khí tức trên người hắn so với bất kì ai cũng đều cường đại hơn nhiều, chỉ đơn giản là đứng đó cũng khiến người ta có cảm giác không thể nào dao động được.
Hắn tiếng lớn nói: “Đợi một chút, đợi một chút, ta muốn mua viên đá này!”
Liếc mắt nhìn tiên nhân kia một cái, chắc là Huyền tiên cảnh giới, Lạc Ly vô cùng sửng sốt, dường như đã từng gặp người này ở đâu đó, có một cảm giác rất quen thuộc.
Lạc Ly nói: “Sao ngươi không hiểu quy củ như vậy, không có trước sau gì cả, ta đã mua rồi, là của ta!”
Đại hán kia nhìn về phía Cức Khâu nhân, nói: “Ta cho ngươi mười lăm tiên thạch! Ngươi có bán cho ta không?”
Cức Khâu nhân lắc lắc đầu nói: “Đã, đã, bán rồi!”
Đại hán nhíu mày nói: “Đáng tiếc, đến chậm một bước, ài, ài dà!”
Nói xong, hắn đi qua một bên, chờ đợi đám Lạc Ly giao dịch xong, hắn tiếp tục mua bán kì thạch.
Lạc Ly mỉm cười, đưa tay vào trong không gian trữ vật, lấy ra tiên thạch, tiến hành kết trướng.
Đột nhiên, Lạc Ly sửng sốt, trong không gian trữ vật, không có lấy một tiên thạch!
Không chỉ là như thế, ba thiên hạch kia, còn có không ít thứ đồ trước kia mình tích lũy, đều đã biến mất!
Biến mất một cách khó hiểu!
Đại hán kia đứng bên nói: “Này, này, ngươi thanh toán đi, không có tiền thì để ta mua!”
Lạc Ly nhìn hắn, nhất thời cảm giác được một tia giảo hoạt trong mắt hắn, đột nhiên Lạc Ly nở nụ cười.
Hắn biết hắn là ai rồi!
Lạc Ly duỗi tay ra, chụp vào đại hán kia.
Nhưng mà đại hán kia lập tức tránh né, trong nháy mắt, sử dụng mười loại biến hóa thân pháp, đáng tiếc dưới Càn Khôn cầm nã của Lạc Ly, bất luận là phá khai không gian tiên thuật, khai thủy thì không độn tẩu thần thông, toàn bộ đều là vô nghĩa, đại hán bị Lạc Ly gắt gao bắt lấy.
Lạc Ly nói: “Tiểu nha đầu, bao nhiêu năm không gặp, mật lớn rồi, cũng dám trêu đùa ta!”
Nói xong một tay giữ đại hán lại.
Đại hán kia nhất thời đổi giọng, hóa thành một giọng nói mà Lạc Ly vô cùng quen thuộc: “Cứu mạng, có người không có tiên thạch trả tiền, bắt đầu đi ăn cướp!”
Chính là Niếp Thiến!
Niếp Thiến năm ấy cùng Lạc Ly tới Bất Tử tông, cuối cùng phi thăng tiên giới.
Không thể ngờ được hai người lại gặp lại nhau ở hắc thị này!
Hai người đùa giỡn, dọa nạt làm hỏng hàng hóa của Cức Khâu nhân kia, hắn hô: “Kì thạch của ta, kì thạch của ta!”
Lạc Ly mỉm cười, vạn phần cao hứng, nói: “Đừng đùa nữa, mau trả đồ cho ta!”
Niếp Thiến nói: “Đồ gì, sao ta không biết? Ngươi nhìn lại xem xem ở đâu?”
Lạc Ly nhìn lại, những đồ vốn bị biến mất lại đều quay trở về không gian trữ vật, không thiếu cái nào.
Bao năm không gặp, Đạo tông tiên thuật của Niếp Thiến càng lúc càng lợi hại, trộm đồ êm ru như thế.
Lạc Ly lắc đầu, đem mười bốn tiên thạch cho Cức Khâu nhân phúc hậu kia
Niếp Thiến lôi kéo Lạc Ly, nói: “Bao năm rồi không gặp ngươi, đi, chúng ta uống rượu đi!”
Lạc Ly lắc đầu nói: “Ta không uống rượu với đồ bất nam bất nữ!”
Niếp Thiến cười, xoay người một cái, nhất thời đại hán khôi ngô kia biến mất, nàng hóa thành một cô nương thiên kiều bách mị!
Thiếu nữ thướt tha, nộn hoàng mã giáp, đoản quần bì ngoa, mặt mày như họa, da trắng hơn tuyết, dáng người bốc lửa, đôi mắt sáng ngời mang theo hào quang đầy dã tính và phóng túng, máy tóc dài dày như mực búi sau gáy, dung nhan xinh đẹp như mộng, vẫn là mĩ lệ như năm nào!
---------------