Đại Đạo Độc Hành

Chương 1612-2: Mộc Dương chân tinh Lạc Thập Tam! (2)

“Mộc Dương chân tinh này có thể phụ thuộc vạn vật, vật bị phụ thuộc sẽ biểu hiện ra tính chất bất đồng, thế nhân đều cho rằng đó là bảo vật biến dị”.

“Bây giờ ta hạ lệnh tu luyện tiếp theo cho ngươi, ba tháng sau, trước khi đại triều tịch Mộc Dương hà tới, ngươi phải thu thập đủ một nghìn lẻ một Mộc Dương chân tinh!”

“Nhớ kỹ, dùng cách nào cũng được, nhưng trước khi đại triều tịch tới, cần phải thu thập cho đủ!”

Nói xong, lại truyền đến một pháp thuật, có thể tách Mộc Dương chân tinh từ trên vật phụ thuộc xuống.

Pháp thuật này cũng rất dễ tu luyện, Lạc Ly vừa luyện liền biết, sau đó thi pháp, nhẹ một cái, viên nội đan biến dị kia lập tức vỡ vụn, một đốm sáng thoát ra, Lạc Ly liền nắm trong tay.

Lạc Ly mỉm cười, đột nhiên hắn lấy viên kim châu vừa mới lấy được kia, dùng bí pháp nhìn.

Trên viên kim châu này, kim quang lập lòe, không phải một Mộc Dương chân tinh.

Khó trách Lạc Thập Thất nhìn thấy viên nội đan biến dị kia liền vô cùng có hứng, muốn cướp đoạt nó, xem ra Nguyên Châu tông họ có bí pháp thu thập Mộc Dương chân tinh lên nguyên châu của mình.

Lạc Ly vỗ một cái, viên kim châu kia liền vỡ nát, trên kim châu đó, Lạc Ly liền lúc thu được hai mươi Mộc Dương chân tinh.

Sau khi thu được chỗ Mộc Dương chân tinh này rồi, Lạc Ly liền cau mày, một ý nghĩ hiện lên.

Hắn quay người rời khỏi nơi này, chậm rãi hành tẩu, lập tức liền đến cổng thành, đột nhiên cổng lớn của Phi thành này liền đóng lại.

Trong hư không, một người con gái hiện ra, đi về phía Lạc Ly nói:

“Vị Tiên hữu, làm thương đệ đệ Lạc Thập Thất của ta, cứ vậy mà rời đi sao?”

“Ngươi thực sự không coi Nguyên Châu tông ta ra gì, đợi ta xử lý ngươi!”

Lời này vừa nói ra, trong cổng thành kia, một bóng người màu xanh liền ngưng kết thành hình trong hư không.

Trong hư không từ từ xuất hiện một bóng dáng mĩ nữ.

Mĩ nữ này đầu đội mũ Nguyệt Tinh ngọc kim quang, diện mão thanh nhã, phong thái tự nhiên ung dung, nhưng trong đôi mắt lại lạnh lẽo vô tận, từ sâu thẳm phát ra sát khí lạnh thấu xương.

Đôi mắt nữ tiên lưu chuyển, những nơi ánh mắt lướt qua, bất luận là hộ vệ trong thành này, hay là những tiểu thương trên đường lớn kia, nhìn thấy cô đều vô thức cúi đầu, không dám nhìn thẳng, ai nấy đều cúi đầu.

Có thể thấy được sự oai uy của người con gái này trong thành này, không ai dám đối mặt với nàng ta!


Nữ tiên này đứng trên không trung, Lạc Ly liền cảm giác hai mươi loại Chân nguyên xung quanh như thiên địa ngũ hành, âm, dương, phong, hỏa, lôi, điện đều tập trung về phía nàng ta, những Chân nguyên này giống như có linh hồn vậy, đặc biệt thích nàng.

Đây chắc hẳn là Lạc Thập Tam, tỷ tỷ của Lạc Thập Thất mà vừa nãy Lạc Ly gây thương tích rồi.

Lạc Ly mỉm cười chậm rãi nói: “Lạc Thập Tam?”

Lạc Thập Tam khuôn mặt lạnh như băng, chậm rãi nói: “Vị Tiên hữu này, ngươi đánh thương đệ tử Nguyên Châu tông ta, cướp đi bổn mạng Nguyên Châu đệ tử của Nguyên Châu tông ta!”

“Đây là điều tối kị nhất của Nguyên Châu tông ta, cho nên đừng đi nữa, ở lại đây đi!”

Nàng nói xong, bên người nàng liền xuất hiện hai Tiên linh, đều là cảnh giới Linh Tiên hậu kỳ, nhất thân trọng giáp!

Lạc Thập Tam nhẹ giọng hạ lệnh: “Tiêu diệt, treo đầu trên tường thành, để chứng minh Nguyên Châu tông ta không thể xâm phạm!”

Hai Tiên linh đối phương lập tức hành lễ, nói: “Vâng!”

Hai người họ lập tức xông về phía Lạc Ly, trong nháy mắt trên người họ liền dâng lên chín viên châu!

Chín viên châu của một người trong đó lại là màu đỏ thẫm, giống như nghìn vạn ngọn lửa ngưng kết mà thành, toàn thân đỏ thẫm, lưu quang óng ánh lóe lên. Vừa mới xuất hiện, nhiệt độ trong không khí đột nhiên nóng rực giống như địa ngục đầy dung nham vậy.

Một người khác thì lại là màu xanh trắng, giống như băng tuyết vô tận ngưng tụ thành, toàn thân màu băng thanh, lóe lên lưu quang băng hàn, hoàn toàn đối ngược lại với màu dung nham địa ngục kia.

Hai người khống chế mười tám viên châu này, ầm ầm đánh về phía Lạc Ly.

Viên châu kia hóa thành từng đường quang mang, bắn thành nghìn vạn ánh lửa, đánh về phía Lạc Ly.

Nghìn vạn ánh lửa nhỏ này, viêm linh châu viêm quang hóa thành từng đốm lửa. Còn băng linh châu kia hóa thành từng đường hàn băng.

Ngọn lửa kia, hàn băng kia không ngờ lại cùng nhau hấp dẫn, sau đó trên không trung đụng vào nhau.

Lửa băng đụng nhau, cũng không nổ lớn như trong tưởng tượng của mọi người, mà giữa hai bên lập tức sinh ra một sức mạnh kỳ dị!

Mẫn diệt!

Sức mạnh này, nhưng nơi đi qua tất cả đều biến mất!


Lúc này ánh lửa vô tận kia hóa thành từng vầng sáng, những vầng sáng này bay nhảy, những nơi đi qua, tất cả mọi thứ đều hóa thành hư vô.

Lập tức trong thiên địa nơi nơi đều là vầng sáng mẫn diệt này, chúng vây Lạc Ly lại, khiến Lạc Ly không có chút không gian né tránh.

Nhưng chính trong không gian này, Lạc Ly nhàn đình tín bộ, chỉ khẽ động, Long Điệp Cửu Thiên, thành thạo nhẹ nhàng tránh tất cả vầng sáng mẫn diệt mà mười tám viên châu kia sinh ra.

Lạc Ly chậm rãi bước đi, dáng người có sự ngạo nghễ không nói thành lời, trong ánh lửa mẫn diệt, thực lực thành thạo này thật sự nghe rợn cả người.

Hắn tránh được công kích của đối phương, cố ý thi triển pháp thuật đó, trên những viên châu đó, bất ngờ từng viên từng viên bạo phát ra Mộc Dương chân tinh.

Xem ra Nguyên Châu tông có bí pháp luyện hóa Mộc Dương chân tinh vào trong viên châu của mình, như vậy viên châu của họ sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Cho nên họ mới thể thành lập Thủy Nguyên thành ở đây, thu thập linh tài biến dị!

Lạc Ly chậm rãi nói: “Nếu các ngươi muốn giết ta, muốn treo đầu ta trên tường thành, vậy thì cũng đừng oán trách ta!”

Nói xong Lạc Ly lại giơ tay ra, Tiên Thiên Cầm Nã!

Lập tức giống như một bàn tay vô hình liền mở rộng, chộp lấy!

Mười tám viên châu đuổi theo Lạc Ly kia lập tức bị Lạc Ly cố định trên không trung!

Hai Linh Tiên đối phương khóe miệng nhếch cười khinh bỉ, một Huyền Tiên nhãi nhép nếu so Tiên thuật cùng mình, dùng mánh khóe, có lẽ còn có thể chiến một trận, muốn so Tiên khí và cảnh giới, muốn áp chế mình thì thực không biết lượng sức mình.

Bọn chúng chậm rãi bắt đầu tăng lực, nhưng bất luận chúng bạo phát như nào, thì mười tám viên châu kia cũng không nhúc nhích chút nào!

Hai người thất kinh, lập tức bạo phát, liều mạng bạo phát, nhưng vẫn bất động!

Hai người giận dữ, lập tức dốc toàn lực bạo phát, nhưng đều bất động!

Hai người liếc nhìn nhau, giống như quyết định gì đó, lập tức mười tám viên châu kia giống như muốn nổ tung!

Nhưng Lạc Ly lại nở nụ cười, hắn phát lực trước, Cầm Nã!

Liều mạng Cầm Nã, bị Lạc Ly nắm được rồi, muốn nổ tung, đừng có mà mơ!

Hai Linh Tiên kia phát lực như nào cũng không thể khiến linh châu nổ tung, dẫn phát mẫn diệt chi uy.

Lạc Ly khẽ giơ tay, hô lớn: “Thu!”

Mười tám viên châu kia không ngờ bị hắn thu lại, cất vào trong không gian trữ vật.

Hai Linh Tiên tức giận đùng đùng, ai nấy rống to xông về phía Lạc Ly.

Lạc Ly nhìn về hướng bọn chúng liền niết chặt, lập tức hai người bị Lạc Ly khống chế, không thể nhúc nhích nổi.

---------------