Đại Đạo Độc Hành

Chương 1485: Thiên địa ám cức tầm bổn nguyên!

Lượn một hồi, Lạc Ly rời khỏi, về Hỗn Nguyên tông.

Về Hỗn Nguyên tông lập tức hạ lệnh, toàn lực bồi dưỡng Băng Ngọc Đàm Hoa, sau đó đều để vào trong Thúy Linh Hoa Viên.

Ban đầu mấy linh trúc cần Băng Ngọc Đàm Hoa đều không quản nữa, đầu nhập cùng sản xuất, giá trị chênh lệch quá lớn.

Có mệnh lệnh của Lạc Ly, Hỗn Nguyên tông lập tức bắt đầu hành động, nuôi trồng lượng lớn Băng Ngọc Đàm Hoa.

Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ kia cách mỗi một tháng đều sẽ sinh ra bảy mươi hai viên Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ, nhưng mỗi tháng nếu Lạc Ly có Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ dùng không hết, còn lại mấy viên, thì sẽ sản xuất bớt mấy viên.

Đầu mỗi tháng, đều sẽ làm trong tay Lạc Ly có bảy mươi hai viên Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ, không hơn một viên, không thiếu một viên.

Bắt đầu Lạc Ly cảm thấy rất đáng tiếc, cái này tương đương với lãng phí Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ, đều sẽ cố ý dùng hết, nhưng Lạc Ly phát hiện, nếu không dùng mất, ngọn núi nhỏ Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ kia giống như sẽ lớn hơn một chút.

Sản xuất bớt Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ, hóa thành một bộ phận của núi nhỏ, Lạc Ly có cảm giác, cứ tiếp tục, Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ này còn có thể tiến hóa.

Cho nên Lạc Ly không cường cầu sử dụng Cửu Thiên Bàn Cổ Thổ nữa.

Lục Chu sau khi về Hỗn Nguyên tông, Lạc Ly cũng cho hắn một đạo Hỗn Nguyên lực, sau đó hắn đòi đi toàn bộ tiên thân kiến thành đồ của Lạc Ly, ở trong đó chọn chín phần!

Đại Địa Linh Khu, Chân Hỏa Bá Chủ, Phong Thân Vân Thể, Băng Thanh Ngọc Khiết, Thời Không Giới Chủ, Âm Dương Cuồng Khách, Ngũ Hành Luyện Sứ, Thần Ngã Kim Cương, nhân quả tối thượng!

Tiên thân chồng chất này cũng không phải càng nhiều càng tốt, cũng có quy luật nội bộ, Lục Chu cái này gọi là là Cửu Lê Hạo Đãng, chính là phương pháp tế luyện tiên thân Cửu Lê tông truyền thụ.

Nhưng, Cửu Lê tông cũng chỉ có một tiên thân, cho nên phép này gần như không có giá trị, cho nên Lục Chu mới sẽ học, cũng chưa bị thanh trừ. Nhưng không ngờ nổi lên tác dụng ở Hỗn Nguyên tông.

Hắn chọn tiên thân cũng có đạo, Đại Địa Linh Khu, Chân Hỏa Bá Chủ, Phong Thân Vân Thể, Băng Thanh Ngọc Khiết, góp đủ địa hỏa phong thủy bốn đại nguyên tố. Năm cái sau góp đủ âm dương, thời không, ngũ hành, nhân quả, tinh thần rất nhiều nguyên tố, Lục Chu hy vọng một lần hành động thành công, đem thân thể yếu ớt của mình triệt để tiến hóa mạnh lên.


Lục Chu bế quan, đám người Lạc Ly cũng bắt đầu tu luyện.

Có mật Thuý Linh này làm mồi, tiên thạch không là vấn đề nữa, Lạc Ly cũng chịu tiêu tiền, ở Linh thổ hồng hoang giới mua bán lượng lớn các loại tiên đan tu luyện, đồng thời thu mua các loại kì trân dị thảo, dùng để chế tạo linh trúc.

Bởi vì có tự tin, Hỗn Nguyên tông tiêu tiền như nước chảy, thật sự là chịu chi tiên châu, lập tức hấp dẫn vô số hãng buôn của Linh thổ hồng hoang giới, bọn họ không ngại xa vạn dặm, đi tới Nam Hải Li Không đảo này, thúc đẩy các loại thương phẩm của mình.

Bọn họ đến, hấp dẫn thương nhân khác đến đây, kích thích kinh tế bản địa phát triển.

Nhất thời, phường thị Hỗn Nguyên tông vô cùng náo nhiệt, khách vãng lai không ngừng, nơi đây vốn đã là vị trí địa lý quan trọng, bởi vậy càng thêm phồn hoa.

Bởi vậy rất nhiều tiên đan linh dược trợ giúp, rất nhiều đệ tử của Hỗn Nguyên tông tiến cảnh nhanh chóng.

Lúc này hai mươi tám tinh tú kia lục tục đột phá, tiến vào Quy Nguyên cảnh giới, bọn họ giống như hạt giống tu luyện trời sinh, thích hợp tu luyện nhất, xa xa vượt qua tám đại đệ tử ngoại môn.

Thời gian qua đi từng chút một, chớp mắt đã là một năm sau.

Ở trong một năm này, Băng Ngọc Đàm Hoa kia sinh sôi nẩy nở lượng lớn, góp đủ sáu ngàn gốc, toàn bộ đầu nhập đến trong Thúy Linh Hoa Viên, Lạc Ly chiếm được ước chừng ba cân mật Thuý Linh.

Ba cân mật Thuý Linh này chính là chín trăm tiên thạch, nhưng một vấn đề xuất hiện ở trước mặt Lạc Ly, đi đâu bán mật Thuý Linh này.

Không cần nghĩ tiên giới thì là đất lành, mình hoàn không phải tiên nhân, nếu như bị tiên nhân phát hiện mình có đặc sản như thế, vậy sẽ là đại họa lâm đầu.

Mặt khác Lạc Ly cũng không muốn đi lại quá gần gũi với Ngọc Tiêu tông, quan hệ quá chặt chẽ cũng không phải chuyện tốt, lòng người cách cái bụng!

Tiêu thụ mật Thuý Linh này như thế nào, nhất thời thành vấn đề.

Nghĩ trước nghĩ sau, Lạc Ly cuối cùng quyết định, vẫn không cần nóng lòng tiêu thụ, cất giữ lại, dù sao nơi đây cũng là đáng tiền, hơn nữa một năm qua mặc dù Hỗn Nguyên tông tiêu tiền như nước, nhưng còn hơn một ngàn ba trăm tiên thạch dữ trữ, đợi tới sau này nói sau.


Như vậy Lạc Ly cất kho đám mật Thuý Linh kia.

Một ngày này, đột nhiên, Lạc Ly cảm giác được trên không Hỗn Nguyên tông, vô tận linh khí tụ tập ở một điểm, chỗ đó chính là chỗ Lục Chu bế quan.

Lạc Ly vội vàng nhìn về phía chỗ đó, đột nhiên một tiếng sét đánh, cả bầu trời lập tức âm u hẳn đi, như ở trong bóng tối vô tận.

Ở trong bóng tối đó, có người cao giọng ngâm thơ:

“Nhàn lí công phu, vô trung diệu dụng, thiết hưu nghĩ nghị tham tường. Long hàng hổ phục, chân thổ tự trung hoàng. Hành động khởi cư tẩm thực, tùy duyên độ, mạc động chân dương. Quy căn xử, thần ngưng mạch trụ, ngọc giới phát thiên quang. Phong cao, bằng dực viễn, thủy thâm chu vận, vật lí chiêu chương. Đãn minh tâm thị đạo, chuyên dịch thiên cương. Tín khẩu hô thần chiêu quỷ, hòa dương cốc, bất thị điên cuồng. Si mê giả, phong đình tại thủ, ứng dụng phản quai trương.”

‘Oành’, tất cả dị tượng biến mất, một đạo Hỗn Nguyên chân khí lao vút lên trời.

Lục Chu luyện thành tiên thân, tấn thăng Đại Thừa cảnh giới.

Hỗn Nguyên chân khí này ẩn chứa vô tận hắc ám lực, hắc đến cực điểm, không có bất cứ ánh sáng gì!

Lục Chu tế luyện tiên thân thành công, phá quan mà ra.

Lạc Ly lập tức đi qua chúc mừng, nhìn thấy Lạc Ly, Lục Chu ‘phốc’ một tiếng, thế mà lại quỳ xuống, hướng Lạc Ly cúi đầu!

“Lạc Ly sư huynh, Lục Chu mấy trăm năm tiên giới, đau khổ vùng vẫy, từng bước khó đi!

Ở trong mấy trăm năm này mất đi tôn nghiêm, mất đi lực lượng, mất đi tự tin, mất đi tất cả sự sắc bén, chỉ là lăn lộn ăn chờ chết, không có bất cứ thu hoạch gì.

Giật mình từng giấc mơ, từng âm thầm rơi lệ, năm ấy Lục Chu ta, ở nhân gian, không nói một phương anh hùng, cũng tung hoành bốn bể, không ngờ được đến tiên giới chỉ là kiến hôi, không còn chút hào quang!

Chẳng lẽ cuộc đời ta chỉ như thế, chỉ có thể mỉm cười, chỉ có thể tùy tiện, mới có thể tiềm ẩn thương đau trong lòng!

Hôm nay, được sư huynh giúp, Lục Chu ta một lần nữa tìm về lực lượng thuộc về ta, tìm về tự tin của ta, ân lớn như thế, suốt đời không quên!”

Nói xong, liền cúi đầu!

Lạc Ly nhìn Lục Chu, mặc dù trên miệng hắn chưa nói, Lục Chu lại là sau khi gặp mặt cho Lạc Ly cảm giác quái dị.

Hôm nay, Hắc Ám Ma Thần từng ở Trung thiên chủ thế giới kia lại một lần nữa quay về!

---------------