Đại Đạo Độc Hành

Chương 1337-2: Phù diêu trực thượng cửu vạn lí! (2)

Lạc Ly nói: “Xem ra chỉ có vật ấy. Sư phụ, chúng ta đi sao? Vào Đại Phạm thần giới. Đoạt lấy Đại Phạm chi tâm!”

Hổ Thiện Chân nhất gật đầu nói: “Đại Phạm thần giới ta rất quen, để ta dẫn đường!

Chuyện này không nên trì hoãn, chúng ta đi thôi!”

Nói xong, Hổ Thiện Chân nhất dẫn Lạc Ly ra đi.

Nhưng mà lại không giống như lần trước, trước khi tới địa vực Quan Tây, thông qua địa uyên tiến nhập Đại Phạm thần giới, mà là đi thẳng đến Trung Nguyên địa vực.

Lạc Ly chần chờ hỏi: “Sư phụ, chúng ta lần này không đến địa uyên Quan Tây?”

Hổ Thiện Chân nhất nói: “Quan tây địa vực cũng là đại thế giới dung hợp, mặc dù không long trời lở đất như địa vực Sở Nam chúng ta nhưng nơi đó càng thêm dung hợp mạn trường, hay thay đổi phức tạp.

Con đường Địa Uyên thông đến Đại Phạm thần giới sẽ cực kì không ổn định, cho nên lần này chúng ta phải đổi lộ trình!

Con đường này, là năm ấy lúc ta rời khỏi Đại Phạm thần giới phát hiện ra. Một đầu đường này chính là Phù Diêu tông ở địa vực Ung Châu Trung Nguyên!”

Lạc Ly nghe lời này, nhịn không được nói: “ Phù Diêu tông? Phù Diêu tông? Phù Diêu trực thượng cửu vạn lí, đạp phong truy vân thiên địa khoan!”

Phù Diêu trực thượng cửu vạn lí, đạp phong truy vân thiên địa khoan! Đây là thi hào của Phù Diêu tông!

Hổ Thiện Chân nhất gật đầu đáp: “Đúng, chính là tông môn này, bọn họ là bàng môn phụ thuộc vào thượng môn Vô Lương, Vô Lượng tông vô lượng chi đạo, vận chuyển trên phi độn, danh xưng Nhất Duyệt thiên, Phù Diêu trực thượng cửu vạn lí.

Nơi ta trở về chính là miệng núi lửa nơi môn này luyện khí, nhưng mà ta không kinh động đến ai, lặng yên rời khỏi, trong tông môn bọn họ, không ai biết bí mật này.

Lần này, chúng ta sẽ thông qua nơi đó tới Đại Phạm thần giới!”

Hai người đi tới địa vực Trung Nguyên, dưới sự dẫn đường của Hổ Thiện Chân nhất, đi tới lạch trời lưỡng giới.

Chỉ thấy nơi đó người đến người đi, vô số tu sĩ địa vực Trung Nguyên đi tới địa vực Sở Nam, mặc dù đến địa vực Sở Nam, cần đăng ký ở Hỗn Nguyên tông, trở thành phụ thuộc Hỗn Nguyên tông hoặc là tông môn khác nhưng mà không có một ai chống đối, đều là cao hứng không thôi.


Địa vực Sở Nam gặp phải hạo kiếp, tu sĩ không bằng một hai phần mười năm ấy, mà lần này thiên địa rộng mở, vô số cơ hội, cho nên vô số tu sĩ địa vực Trung Nguyên đến đây tìm cuộc sống.

Tu sĩ này, chính là tầng dưới cùng và cơ sở của tu tiên giới, đây là tất yếu, Hỗn Nguyên tông chỉ có thể gia dĩ dẫn đường, thành bọn họ tự sử dụng, cái này cũng đủ rồi!

Hai người thông qua lạch trời, đi tới địa vực Trung Nguyên, đi thẳng đến Ung Châu.

Trên đường đi, Lạc Ly phát hiện địa vực Trung Nguyên thực ra cũng gặp hạo kiếp, có địa phương, vốn là sơn lĩnh nay biến mất, biến thành hồ nước, có địa phương, thiên ngoại phi lai phong lạc hạ, đa liễu quần sơn tuấn lĩnh, có nơi, vốn là biển lớn mênh mông lại hóa thành một vùng lục địa.

Dân chúng cả địa vực Trung Nguyên cũng bị tổn thất nặng nề, mười người còn lại một. Nhưng mà có thể nói hạo kiếp này đã qua đi, tất cả dần dần bắt đầu được khôi phục.

Đại khái, sau hạo kiếp, sẽ có đại địch đại nan, nhưng sau hạo kiếp lân này, nông dân phát hiện, trong trang thu hoạch lúa thóc nhiều bất ngờ, thợ săn phát hiện trên núi có nhiều dã thú hơn, khoáng công phát hiện mỏ khoáng bỏ hoang giờ lại có quáng thạch…

Sau hạo kiếp lần này, ngược lại có cục diện vui mừng phấn khởi.

Rất nhanh hai người đi ra khỏi địa giới Ung Châu Phù Diêu tông!

Phù Diêu tông kia vô cùng dễ tìm, trong tông môn của bọn họ có một cột khói trùng thiên dựng lên, phù diêu cửu thiên.

Nhìn đến cột khói kia, ổ Thiện Chân nhất gật đầu, nói: “Chính là nơi đó thông đến Đại Phạm viêm giới!”

Lạc Ly nói: “Tốt, sư phụ, chúng ta đi thôi!”

Hổ Thiện lại lắc lắc đầu, nói: “Không được, chúng ta phải đợi mấy người! Chỉ dựa vào hai người chúng ta hoàn toàn không đủ! Còn cần thêm chút nhân thủ!”

Nghe sư phụ nói vậy, Lạc Ly không nhúc nhích, cùng sư phụ yên lặng chờ đợi.

Đột nhiên Hổ Thiện Chân nhất cùng Lạc Ly đồng thời nhìn về phía phương đông, Hổ Thiện Chân nhất nhẹ giọng nói: “Đến rồi!”

Không lâu sau, ở trước mặt hai người, xuất hiện một người!


Người này một thân mặc đạo bào màu vàng thêu hoa văn bát quái đặc chế, đầu đội huyền hoàng đạo quang, chân đạp phù vân, khuôn mặt tuấn tú, khí chất xuất trần, tựa như có đạo toàn chân nhất chân chính, nhưng mà con mắt tối tăm, thần sắc lạnh như băng sương.

Người này đến đây, nhìn về phía hai người Lạc Ly và Hổ Thiện, Hổ Thiện lập tức đánh ra thủ thế, người nọ cũng đáp lại một thủ thế.

Hai người xem như đối ứng xong, Hổ Thiện nhìn về phía người nọ, chậm rãi hỏi:

“Là Hỗn Độn Ma tông Hoa Thanh Vân đạo hữu?”

Người nọ không đáp lại như thể lời Hổ Thiện Chân nhất nói chỉ như mây bay, xoay người tìm một vị trí, ngồi xuống xa xa, không nhìn Lạc Ly và Hổ Thiện lấy một cái!

Vô cùng cuồng ngạo!

Lạc Ly nhất thời trong lòng giận dữ, hắn có thể không đếm xỉa đến bản thân mình, nhưng mà không thể không đếm xỉa đến sư phụ, Lạc Ly nổi giận.

Hổ Thiện lại kéo Lạc Ly, lắc đầu nói: “Đừng!

Người này nếu là Hỗn Độn Ma tông Hoa Thanh Vân nói, chính là đệ tử Hỗn Độn, Hỗn Độn Ma tông năm ấy có đại ân đại đức với Hỗn Nguyên tông ta, không đếm xỉa đến chúng ta thì thôi đi!”

Lạc Ly nhíu mày hỏi: “Sư phụ, sao lại thế này?”

Hổ Thiện Chân nhất nói: “Năm ấy, Trung hưng tổ sư Vương Dương Minh của chúng ta bị Càn Khôn ma giáo truy sát, đến lúc sơn cùng thủy tận, không thể không chuyển thế trọng sinh!

Sau đó, tòng đạp tiên lộ, thiếu niên nho nhỏ, vô số người truy sát, nguy cơ trùng trùng. Cuối cùng Hỗn Độn Ma Tông âm thầm tương trợ mười ba lần, lúc này mới hóa hiểm thành an.

Năm ấy, tổ sư hỏi Hỗn Độn Ma Tông cần báo đáp thế nào, Hỗn Độn Ma Tông cuối cùng chỉ nói một chuyện, chính là sau này đồ tử đồ tôn của tổ sư gặp đệ tử Hỗn Độn Ma Giáo thì hãy lui ra ba trượng!

Đến lúc này, đệ tử Hỗn Nguyên tông ta gặp đệ tử Hỗn Độn Ma Tông đều tự động tránh ra. Xem như báo đáp ân nghĩa cứu tổ sư ta năm ấy!”

Lạc Ly nói: “Thì ra là như thế!”

Hổ Thiện Chân nhất tiếp tục nói: “Đệ tử Hỗn Độn Ma Tông xuất thế. Đều là Phản Hư Chân nhất. Dưới Phản Hư, rất khó gặp, cho nên tông môn của chúng ta, không đến Phản Hư. Sẽ không biết việc này.

Mặt khác, Hoa Thanh Vân này cũng không đơn giản. Người này là đứng đầu Hỗn Độn Ma tông, mặt khác nghe nói hắn còn có một cái tên khác, Thiên Xu Minh Huyền Bạch Vân Phi!”

Lạc Ly sửng sốt nói: “Thiên Xu Minh Huyền Bạch Vân Phi! Hỗn thiên độn địa nhật nguyệt lô, nhất khí nhân uân luyện vạn ma, thiên hạ đệ tam Bạch Vân Phi!”

Thiên Xu Minh Huyền Bạch Vân Phi, thiên hạ đệ tam, truyền thuyết người này công pháp vạn biến, nhưng mà chỉ cần vừa ra tay đã nắm trong tay mọi huyền cơ tất thắng, chắc chắn kích bại đối thủ. Rất nhiều người bị hắn đánh bại đều thua một cách khó hiểu, vạn phần không cam lòng, nhưng mà cho dù tu luyện ngàn năm, lần sau giao thủ vẫn là thất bại như vậy.

---------------