Đại Đạo Độc Hành

Chương 1300: Hư không ma vật đạo đạo đạo!

Trong sương mù đen mang theo một loại lực lượng kì dị, đây là một loại lực lượng ô uế, Hoàng Tuyền Uế Khí!

Nồng, đặc, đen như mực nước, có thể ăn mòn tất cả, hóa thành sương mù đặc tụ mà không tiêu tan, chèn ép nồng đậm, bao vây bao trùm tất cả.

Cho dù Lạc Ly cảnh giới Phản Hư, liếc một cái nhìn lại, cũng nhìn không thấu hoàng tuyền ô uế chi khí này.

Ở trong hoàng tuyền ô uế này, vô số bóng người như ẩn như hiện, bồi hồi khắp nơi.

Bọn họ hướng Lạc Ly xông đến, các loại hình thái không đếm xuể, đầy trời khắp nơi.

Những hoàng tuyền ô vật này chính là ma vật, các loại hình thái, nhưng đều là cả cơ thể da thịt mục nát, khóe miệng chảy nước, hành động nhanh nhẹn, đi lại như quỷ mỵ, trong miệng kêu ỉ ôi, làm người ta muốn nôn.

Ở chỗ sâu của sương mù đen kia cũng có bóng tối chớp động, làm người ta cảm thấy chung quanh tựa như đều là vô số quỷ quái, đang hướng mình vươn móng vuốt khủng bố, mở ra cái mồm to như chậu máu phát khí tức thối...

Trong giây lát, trăm ngàn đôi mắt máu không có con ngươi bao trùm trời đất mà đến.

Đối mặt vô số ma vật, Lạc Ly cười, duỗi tay, một đạo ngân hà xuất hiện.

Ngũ Hồ Tứ Hải Linh Đinh Dương!

Biển ánh sáng vô tận, hướng Hoàng Tuyền Uế Khí kia thổi quét đi.

Cẩn thận quan sát, hiện tại Ngũ Hồ Tứ Hải Linh Đinh Dương đã khác với trước kia, trước kia là biển, hiện tại là sông!

Trước kia biển, thổi quét thiên địa, vô biên, hiện tại sông, lại là từng dòng ánh sáng, không lộ uy lực, nhưng lại đem lực lượng vô tận trước kia áp súc đến trong nháy mắt, sau đó bộc phát!

Chỗ dòng sông ánh sáng này đến, bất luận là ma vật, hay là Hoàng Tuyền Uế Khí kia, toàn bộ hủy diệt thành tro.

Nơi đi tới, vạn vật biến mất, toàn bộ thành tro bụi!

Đột nhiên, Hoàng Tuyền Uế Khí kia liền biến đổi, có tiếng cười truyền tới!

Hì hì! Ha ha! Hi ha hi hi ha ha!


Như tiếng trẻ con cười vui, chỉ thấy hư không nơi xa xuất hiện vô số đứa bé, bọn nó chừng bảy tám tuổi, cả người lại là trong đen bầm xen lẫn đỏ máu.

Một đôi mắt vốn nên trong vắt lại là đỏ toàn bộ, không có con ngươi, vô cùng trống rỗng, trong đôi mắt màu đỏ không con ngươi kia cũng đều toát ra một loại ánh mắt hung ác. Trong miệng răng nanh sáng chói, như ác thú khát máu mang tới cảm giác âm trầm!

Bọn nó đang nô đùa, ở trên người bọn nó sinh ra từng cơn âm phong, chỗ những âm phong đó đến, giống như hồn phách cũng phải bị câu lên. Hút hồn đoạt phách!

Ở bên tai Lạc Ly, một tiếng lại một tiếng trẻ con cười thê thảm vang lên, trùng trùng điệp điệp, không thể đoạn tuyệt. Trong nháy mắt dòng chảy nhỏ giọt đã hội tụ thành tiếng kêu la thật lớn. Không biết có mấy ngàn mấy vạn đứa bé đang cùng lúc cười đùa.

Ngàn vạn đôi mắt máu không có con ngươi nhìn chằm chằm tới, ánh mắt như thực chất, làm Lạc Ly đứng ngồi không yên, rất sợ hãi dựng tóc gáy.

Khi tiếng cười khan vô hiệu, lại không biết đứa trẻ nào ngừng cười đùa, đột nhiên hét to một tiếng: “Đi chết đi!” Thanh âm sắc nhọn, như có thể đâm thủng tim phổi người ta!

Trong giây lát, cả ngàn vạn đứa bé chịu cuốn hút, đồng thanh kêu to: “Đi chết đi! Đi chết đi! Đi chết đi!...”

Tiếng trẻ con non nớt sắc nhọn như đao, hội tụ thành thủy triều lớn chảy tới, như san núi lật biển hướng Lạc Ly xông đến!

Lạc Ly hừ lạnh! Muốn hút hồn phách ta?

Hút mạnh một cái!

Sau đó phun một cái!

Nhất thời phát ra hai tiếng hừ ha!

Hừ ha!

Chính là thần uy nhất hấp!

Hừ ha một tiếng, mấy ngàn đứa trẻ ma ở gần đều khựng lại, sau đó ở trên người bọn họ dâng lên từng đạo linh quang, đây là hồn phách bọn họ lập tức tập trung hướng Lạc Ly, bị Lạc Ly hít, toàn diệt!

Những đứa trẻ ma kia biến mất, ở trong hư không, lại xuất hiện một đám yêu ma.


Bầy yêu ma đó bay đến, đều cao năm thước, phía sau có một đôi cánh trắng không có lông chim, như thịt.

Miệng nhọn hoắt, mắt nho nhỏ, xen lẫn một sự lạnh lẽo, từ trong ánh mắt Lạc Ly có thể nhìn ra, đó là một đôi mắt không có bất cứ nhân tính gì, đỏ toàn bộ, xen lẫn một luồng tử sát chi khí.

Thứ này, Lạc Ly liếc một cái đã nhìn ra, Phi Thiên Dạ Xoa!

Bọn nó hướng Lạc Ly xông đến. Ở phía sau bọn nó, còn có một đám ma tướng, mỗi tên thân cao ba trượng, toàn thân mặc giáp, mọc bốn cánh tay, chia ra nắm kiếm rìu việt khiên, dưới chân cưỡi ngựa xương màu đen, trôi nổi trên không.

Phi Thiên Dạ Xoa là binh, cốt ma là tướng, ước chừng hơn vạn ma vật hướng Lạc Ly lao đến.

Lạc Ly cười lạnh, cẩn thận nhẩm tính, chỗ này cũng không phải Linh Thủy giới, hắn liền duỗi tay ra.

Một đạo chân hỏa phát ra, ầm một tiếng, trong vạn trượng, lập tức thành biển lửa, hừng hực dấy lên lửa lớn vô tận, lửa lao thẳng lên trời, bất luận là Phi Thiên Dạ Xoa kia, hay là ngựa xương ma tướng, bị lửa nóng kia đốt một chút, nhất thời phát ra tiếng gào rống thê lương, hóa thành lửa!

Đây chính là vô thượng chân hỏa, bất luận bọn nó vùng vẫy như thế nào, chưa chờ ra khỏi phạm vi biển lửa, đã bị đốt thành khói đen tan đi, hóa hết thành tro bụi hủy diệt!

Một đám chân hỏa, đốt hết quần địch!

Bọn địch này chết, trong thiên địa dâng lên vô số ánh sáng lành, như đang hoan nghênh Lạc Ly, cảm tạ Lạc Ly tiêu diệt ma vật.

Tiêu diệt quần địch, đốt hết vạn vật, như đốt ra một chỗ cấm chế, nhất thời phía trước lộ ra một cánh cửa lớn màu vàng.

Đây hẳn là một cánh cửa truyền tống, tiến vào cửa này, liền có thể tới thế giới thật sự của Cửu Thiên Thứ Nguyên đảo.

Cửa truyền tống kia đẹp tuyệt luân.

Trên cửa lớn dùng thủ pháp rất phức tạp điêu khắc trên dưới chín tầng phù chú vô cùng tinh xảo, từng tầng phù chú quấn quýt lẫn nhau, lại mơ hồ cấu thành một đồ án rồng lộn, xa hoa, cửa lớn sử dụng kim loại trình hiện ra màu đỏ tím mĩ lệ, mơ hồ có các mảng sáng dao động ở trong cửa, đang có ánh bình minh như bên trời, đem con rồng lộn kia làm nổi bật như vật thật.

Cửa lớn chậm rãi mở ra, lộ ra sự vật bên trong, chỉ thấy bên trong là non sông gấm vóc, trong đó mơ hồ có vô số bóng sáng biến ảo, các màu khói mây trôi giạt, khiến người ta nhìn thấy liền biết, tiến vào cửa lớn, mới là con đường chính.

Nhưng Lạc Ly cười ha ha, duỗi tay, dưới chân hỏa, đem cửa lớn kia thiêu đốt thành tro bụi.

Thứ này, hắn rất quen thuộc, đó chính là Cung Khư đạo của Chúng Sinh Lâm Hỗn Nguyên tông, ai vào, kẻ đó ngốc!

Vừa rồi vô tận Hoàng Tuyền Uế Khí kia, chính là Hỗn Nguyên tông Chúng Sinh Lâm Hoàng Tuyền Đạo Sồ Hình, những đứa trẻ ma vui cười, chính là Thiên âm đ*o của Chúng Sinh Lâm biến hóa, mà vô số Phi Thiên Dạ Xoa, tuyệt đối là cực điểm của Cương Thi Đạo.

Bọn họ cùng Chúng Sinh Lâm Hỗn Nguyên tông hiện tại đối chiếu, hơn một tầng ma khí, không hoàn mỹ thành thục như Chúng Sinh Lâm hiện tại, tựa như Cung Khư đạo này mới chỉ có cửa lớn, lừa người ta tiến vào, hiện tại Cung Khư đạo của Chúng Sinh Lâm thì là vô số điểm sáng.

Lạc Ly gật đầu, xem ra mình thực tới Cửu Thiên Thứ Nguyên đảo rồi!

Lúc này mới bốn đạo, không biết phía sau còn có cái gì, Lạc Ly thở ra một hơi dài, nhìn thoáng qua mặt trời lớn trên không, tiếp tục tiến lên!

---------------