Ta hỏi ngươi, mấy người các ngươi đều là do mẹ kế của ta phái tới, vậy trong số các ngươi ai là người của bà ấy? Là toàn bộ hay chỉ có vài người?" Bạch Khởi cầm ly trà lên, sau khi uống một ngụm nhìn thoáng qua Tiểu Lan đang ở trước mặt."Phải….Thiếu gia, những người này toàn bộ do phu nhân phái đến, nhưng trong số đó chỉ có mấy người nô bộc chúng tôi và quản gia của ngài là người của phu nhân, còn lại đều là từ trong phủ tuyển chọn ra, tuy rằng họ không phải là người của phu nhân nhưng theo ta nghĩ thì giữa việc chọn lựa giữa ngài và phu nhân họ sẽ chọn phụ nhân, ngài có thể không biết nguyên cái phủ Bá tước này đều do phu nhân phụ trách. Tiểu Lan nghe xong những lời này suy nghĩ một lúc nhỏ nhẹ nói."Vậy sao? A a…..quả nhiên….Vậy mẹ kế của ta rốt cuôc là người như thế nào? Khi phụ thân ta cưới bà ấy, ngươi biết không?" Bạch Khởi sau khi nghe xong tự cười giễu một cái, bộ dáng giống như đã biết từ lâu."Cái này… phu nhân là tiểu thư của Đỗ Tân gia tộc, là con gái của hầu tước Đỗ Tân, Nghe nói phu nhân và lão gia quen nhau từ mười năm trước, khi đó lão gia còn là một sư đoàn phó của quân đoàn hai mươi mốt, là một sĩ quan trung cấp. Họ kết hôn vào khoảng tám năm trước đây, sau khi kết hôn không lâu, đã sinh hạ nhị thiếu gia Bạch Tiêu Sái, tuy rằng không biết chuyện khi đó là như thế nào. Nhưng bọn nô bộc lại cho rằng lão gia có được ngày hôm nay là do sự giúp đỡ của phu nhân và gia tộc Đỗ Tân giúp đỡ…."Không cần nghi ngờ là lời của Tiểu Lan rất thành thật, hơn nữa còn thuộc loại người tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tận (biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết), lời nói của cô ta khiến Bạch Khởi nhắm ghiền đôi mắt như nhớ ra điều gì…… Nguồn: https://truyenfull.vnNhìn Tiểu Lan đang đứng trước mặt, Bạch Khởi đột nhiên hỏi: "Như vậy….ta lại hỏi ngươi, trước lúc đó ngươi biết sự tồn tại của ta không, hoặc là nói, phụ thân ta có nhắc qua ta không? Có phải thường xuyên có người lại mật báo tin tức?""Điều này……tôi cũng không rõ, chúng tôi thường nghe lão gia nhắc về ngài, nhưng phu nhân thì chưa từng nhắc về ngài, đương nhiên tin tức của ngài mỗi năm đều có hơn mười bức thư gửi tới chỗ lão gia, tám tuổi tôi đã ở trong phủ làm việc, tôi nhớ rằng khi còn trong quân đoàn 21, mỗi năm đều có mười bức thư báo cáo tình hình của ngài được gửi tới chỗ lão gia từ Liễu Thành, mỗi lần xem xong, lão gia rất vui mừng." Tiểu Lan không biết nội tình thế nào, chỉ là dựa vào quan điểm của mình trả lời những sự việc mà mình thấy.Nhưng những lời này khiến tâm trạng Bạch Khởi không ngừng trầm xuống,không phải oán trách Bạch Kình Thiên sau khi biết hoàn cảnh của mình mà không đi giúp đỡ, mà là Bạch Khởi cảm thấy….. trong này chắc hẳn có âm mưu gì đó.Thử hỏi, phụ thân nào mỗi năm nhận được hàng chục bức thư tình hình con bị đánh đập ngược đãi mà còn có thể vui vẻ? Loại người như vậy không phải bị khùng cũng là biến thái, Bạch Kình Thiên đương nhiên không phải hai loại người này, nếu không thì sẽ không vào lúc sau khi thăng chức đã lập tức đến Liễu Thành đón mình, nếu đã như vậy, ở đây có vấn đề lớn rồi. Bạch Khởi tưởng tượng, như đã thấy trên truyền hình kiếp trước, những bức thư nói về tình hình của mình có thể….. đã bị người ta đánh tráo,bức thư đến trong tay Bạch Kình Thiên chắc là luôn viết về tình hình đại loại như mình ăn rất tốt, ngủ rất tốt, cũng chỉ có tình hình như vậy mới khiến Bạch Kình Thiên vui vẻ an tâm mà thôi.Đối với ai là người đã sửa những bức thư, thì đã rõ quá rồi còn gì, ngoại trừ người mẹ kế nắm quyền trong nhà, có một hậu phương trợ giúp rất lớn, e rằng không còn người nào khác nữa.Tuy nói những chuyện này không liên quan gì đến mình, chí ít vào lúc đó người chịu khổ cũng không phải là mình, nhưng chuyện cũ vẫn khiến Bạch Khởi tức giận, Nhưng Bạch Khởi rốt cuộc vẫn là người có tâm tư, không phải loại dễ nổi giận, chỉ biết làm những chuyện lỗ mảng, bức ép ngu ngốc. Cho nên tuy nói phẫn nộ, nhưng rất nhanh đã nhẫn nhịn trở lại."Hầu tước Đỗ Tân? Ngươi biết gì về gia tộc Đỗ Tân không?" Bạch Khởi bỗng nhiên hỏi sang vấn đề khác, hắn muốn tìm hiểu thực lực sau lưng của mẹ kế mình rốt cuộc là như thế nào?"Hiểu rõ, Trong Vương Đô rất ít có người không biết đến gia tộc Đỗ Tân, gia tộc Đỗ Tân ở vương quốc thuộc loại quý tộc cổ xưa. Tuy rằng đóng góp của họ so ra vẫn kém mấy gia tộc có công khai quốc, nhưng vẫn rất lợi hại, thế lực rất lớn, gia tộc Đỗ Tân là dựa vào thương nghiệp mà lập nghiệp, tổ tiên từng có người làm qua Tể tướng một thời của vương quốc. Có nguồn tài phú khổng lồ, là một trong những gia tộc giàu nhất đế quốc. Và họ có rất nhiều đệ tử đều làm quan trong triều. Hơn nữa hiện giữ chức tộc trưởng - hầu tước Đỗ Tân của gia tộc Đỗ Tân là đại thần tài chính của đế quốc, có thể nói là một trong gia tộc cao cấp nhất của vương quốc." Đối với gia tộc Đỗ Tân, Tiểu Lan vốn không xa lạ gì, trong lúc nói về gia tộc này vẫn thao thao bất tuyệt"Vậy sao? Vậy thật là không đơn giản…. Đúng rồi …… ta muốn hỏi chút…. Ngươi biết tiêu chí Thuẫn Kiếm thuộc về gia tộc nào không?" Bạch Khởi nghe xong những lời này gật gật đầu, sau đó đột nhiên nghĩ ra một vấn đề hỏi Tiểu LanVấn đề này nghiêm khắc mà nói cũng không phải là bí mật gì, thật ra từ phương diện khác Bạch KHởi cũng có thể biết. Dù sao Tác Luân cũng đã nói qua, trong Vương Đô có rất nhiều người cũng biết tiêu chí này, cũng biết nguồn gốc của nó. Nhưng Bạch Khởi vốn không hy vọng người khác biết mình thăm dò tiêu chí này. Dù sao phụ thân mình cũng đã nói, việc này sẽ do ông ta xử lý, như vậy mình không nên xen vào thì hơn.Nhưng tình hình Tiểu Lan lại khác, có một người nô bộc trung thành tuyệt đối tự nguyện vì mình đi tìm cái chết. tin rằng cô ta tuyệt đối không nói bậy, người khác cũng không thể biết mình hỏi chuyện gì. Cho nên Bạch Khởi mới hỏi ở thời điểm này."Chuyện này ư, đây là huy chương của gia tộc Đỗ Tân, sao thiếu gia lại biết? Tiểu Lan có chút sửng sốt nói.Lời này vừa nói ra, sắc mặt Bạch Khởi chợt thay đổi, hắn trước kia đương nhiên đã đoán được vấn đề này, tiêu chí đó rất có thể là của gia tộc Đỗ Tân,dù sao mình cũng chưa từng đến Vương Đô. Có kẻ thù thì lại càng khó có khả năng, muốn giết mình e rằng chỉ còn vị kế mẫu đáng kính của mình mà thôi. Về phần nguyên nhân mà bà ta muốn giết mình………A a.Thật ra rất đơn giản……..Nói đến cùng, hai chữ Bá Tước,bà ta có thể không cần ngai vị bá Tước này, nhưng đệ đệ mập mập của mình -Bạch Triển Đường thì lại khác, một ngai vị bá Tước đại diện tiền tài, địa vị, thân phận, đại diện rất nhiều, ắt hẳn bà ta không muốn mình giành được những thứ đó, đây mới là động cơ chính của bà ta.Nghĩ đến đây sắc mặt Bạch Khởi bất giác trở nên u ám, trong mắt chợt lóe hàn quang, khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.