Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ, lặng im sau một lát, lần lượt người hướng bên Lăng Hùng Phong đi tới, đi trước nhất chính là từng chi nhánh gia chủ, bọn hắn bị Lăng Hùng Kiệt ước thúc ít nhất, có quyền tự chủ nhất định, trước biểu thị ra ủng hộ đối với Lăng Hùng Phong, sau đó là từng cái chủ quản, ngay sau đó ngay cả những tâm phúc ở Chấp Pháp đường kia của Lăng Hùng Kiệt, cũng nhao nhao hướng Lăng Hùng Phong đi tới.
Đây là lựa chọn của mọi người Lăng gia, nếu như nói Lăng Hùng Kiệt gần kề chỉ là bị hạ mất vị trí gia chủ, nương theo nhiều năm dư uy như vậy, Lăng Hùng Kiệt là sẽ không dễ dàng thất thế, nhưng mà tin tức công chúa gả cho Lăng Vũ này, đem hết thảy đều cải biến.
Bất luận kẻ nào cũng biết, tiếp tục đi theo Lăng Hùng Kiệt sẽ chỉ là một đầu tử lộ!
Ngoại trừ số ít mấy người Lăng Công vẫn đứng bên Lăng Hùng Kiệt, trong đại sảnh hơn sáu mươi người cầm quyền Lăng gia đều đi tới bên người Lăng Hùng Phong, hôm nay mặc dù ai cũng không cách nào ngăn cản Lăng Vũ kế nhiệm Lăng gia gia chủ rồi.
- Các ngươi rất tốt! Các ngươi đám tiểu nhân cỏ leo tường này!
Lăng Hùng Kiệt bộ mặt dữ tợn vặn vẹo, khí nộ ở trước mặt mọi người mắng to, hắn không nghĩ tới, mình ở Lăng gia nhiều năm kinh doanh như vậy, lập tức sụp đổ, thất bại trong gang tấc, đây hết thảy tới thật sự quá nhanh, làm hắn trở tay không kịp, muốn vãn hồi đã vô lực xoay chuyển trời đất rồi.
Lăng Công ở một bên cũng cực độ phiền muộn, không nghĩ tới Lăng Hùng Kiệt thất thế nhanh như vậy, giờ phút này cho dù hắn quăng đến bên Lăng Hùng Phong kia, cũng là vu sự vô bổ, bởi vì trên đường áp giải Lăng Vũ trở lại, hắn đã sớm đem Lăng Vũ đắc tội thảm rồi, ai có thể nghĩ đến, đoạn thời gian trước Lăng Vũ vẫn là một tù nhân, trong chớp mắt là con rể quốc quân, tương lai Lăng gia gia chủ?
- Moá!
Lăng Công không khỏi mắng một tiếng, chỉ có thể trách mình thời vận bất lực rồi, nếu như không phải lúc trước đắc tội Lăng Vũ, hắn khẳng định cũng sẽ như những người khác đồng dạng, không chút do dự đứng ở bên Lăng Hùng Phong, hắn biết rõ, hiện tại hết thảy tình thế đã không cách nào nghịch chuyển, thân là phò mã công chúa, lại có Tuyết Hoàng ủng hộ, Lăng Vũ sẽ trở thành gia chủ cường thế nhất Lăng gia!
Lăng Hùng Kiệt như thế nào cũng không nghĩ ra, Lăng Vũ lại dùng phương thức như vậy nhanh chóng lật bàn, hắn ngay cả thời gian làm chuẩn bị cũng không có.
- Muốn cho ta chịu thua, đó là không có khả năng!
Lăng Hùng Kiệt cắn răng thầm hận, trong đôi mắt hiện lên một đám hàn quang, cho dù tạm thời không thể không tránh đi mũi nhọn, lui cư phía sau màn, nhưng hắn y nguyên không muốn nhận thua như vậy, cho dù Lăng Vũ lập tức muốn kế nhiệm vị trí gia chủ, nhất thời bán hội vẫn là không có biện pháp cầm hắn thế nào, hắn tóm lại vẫn có thể tìm được cơ hội!
******
Hoàng thành nội điện, yến hội vẫn còn tiếp tục tiến hành, nghe nói còn có ba nhân vật trọng yếu không có trình diện, cũng không biết mấy người kia là ai, cư nhiên gái thế lớn như thế, để cho nhiều Chiến Hoàng ở chỗ này chờ như vậy.
Nghe nói có hai vị Chiến Hoàng là người Đạo Đình, nhưng không biết là địa vị gì.
Một đám người đang trò chuyện, đột nhiên tầm đó, phi đao trong đầu Diệp Thần ông ông ông chiến minh.
Diệp Thần nhíu lông mày thoáng một phát, coi như là những Chiến Hoàng cường giả này, cũng nhìn không tới phi đao trong đầu hắn, chỉ có Diệp Thần cảm thấy phi đao khác thường.
Đến cùng là cái gì, dẫn động phi đao?
Trong nội tâm Diệp Thần có chút nghi hoặc.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng còn có Nhược Vân cô nương đã đến.
Đúng lúc này, một thị vệ tiến đến cao giọng bẩm báo nói.
- Mau mời bọn hắn tiến đến!
Cơ Hạo Thiên tranh thủ thời gian phân phó nói, mình cũng lập tức đứng dậy hướng các vị Chiến Hoàng đang ngồi nói xin lỗi không tiếp được, sau đó vội vàng tự mình tiến đến nghênh đón rồi.
Nghe nói Vũ Hoàng, Cầm Hoàng còn có Nhược Vân cô nương đến, chư vị Chiến Hoàng đang chỗ ngồi nói chuyện phiếm cũng đứng lên.
Gặp một đám Chiến Hoàng đều đứng dậy, Diệp Thần tự nhiên cũng sẽ không ngồi ở chỗ đó, cũng đi theo đứng lên, hỏi thăm Tuyết Hoàng một bên nói:
- Tuyết Hoàng đại nhân, Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân cô nương kia là người nào?
- Các ngươi nói chuyện chú ý một chút, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng kia là đệ tử đắc ý của Thần Hoàng Đạo Đình chi chủ, đều là thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ tiếp cận bảy mươi, bất quá hơn hai mươi tuổi, cũng đã là Chiến Hoàng Nhất giai cường giả. Về phần Nhược Vân cô nương, thân phận địa vị cực kỳ tôn quý, không người nào biết thân phận chân chính của nàng, cũng không người nào biết tu vi của nàng như thế nào, có người suy đoán nàng là Thị Thần chi nữ, nhưng đến nay không người nào có thể xác định.
Tuyết Hoàng ở bên người Diệp Thần nhỏ giọng nhắc nhở.
Nguyên lai là đại nhân vật của Đạo Đình, khó trách những Chiến Hoàng này mặc dù bình thường hùng bá một phương, đối đãi hai vị tuổi trẻ Chiến Hoàng đến từ Đạo Đình này cũng là khách khí.
Diệp Thần nghĩ thầm, phi đao trong đầu thủy chung ông ông chiến minh không ngừng, Huyền Khí mãnh liệt mà ra, chảy xuôi toàn thân, lúc này đây Huyền Khí tràn ra vậy mà so trước kia còn muốn tinh thuần một ít, sau khi tuôn ra rất nhanh dung hợp tiến vào trong Đan Điền.
Trong đan điền Cửu Tinh cũng xảy ra một tia biến hóa vi diệu, các loại Huyền Khí Chi Linh chạy chồm.
Những Huyền Khí Chi Linh này giống như là sinh linh có sinh mạng, Diệp Thần phảng phất có thể cảm giác được tâm tình chúng hân hoan tung tăng như chim sẻ.
Đan điền không gian không ngừng mở rộng, Cửu Tinh dẫn dắt lẫn nhau, mà tiểu nhân ở giữa Cửu Tinh, cuối cùng hóa thành tinh thể màu vàng, giống như vũ trụ vĩnh hằng.
Hằng tinh hào quang vạn trượng, Cửu Tinh vận chuyển vô cùng huyền ảo, mỗi khi vận chuyển mang theo lực lượng khôn cùng.
Diệp Thần vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ nhị trọng cũng đạt tới viên mãn.
Kế tiếp có thể tu luyện đệ tam trọng!
Pháp quyết tam trọng nằm trong đầu của hắn, tâm tình của Diệp Thần tiến vào trạng thái linh hoạt kỳ ảo, tất cả chung quanh giống như thu vào đáy mắt, nhìn qua đại sảnh chỉ thấy một thiếu nữ cùng hai thanh niên đang túm tụm đi tới.
Hương thơm kỳ dị từ trên người của thiếu nữ tán phát ra ngoài, cô gái này xem cách ăn mực và tuôi tác chừng mười sáu, ăn mặc một bộ váy dài thuần trắng, tóc đen bóng rủ xuống, khí chất xinh đẹp mà trang nhã, phiêu nhiên như tiên nữ trên trời, trên người của nàng tỏa ra khí chất trang nhã thuàn khiết, khiến cho người ta không dám sinh ra tâm tư khinh nhờn, thân thể yên tĩnh thong dong, nụ cười thanh tĩnh u tịch như đóa hoa lan.
Đi theo sau nàng là Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, là hai thanh niên tuấn tú, hai người đều có bộ dáng chừng hai mươi tuổi, đều là dáng người cao gầy, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo xuất chúng, lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả ánh mắt của phu nhân và tiểu thư trong đại sảnh.
Hai người này đều là Chiến Hoàng!
Người bình thường nhìn thấy bọn họ chỉ sợ sẽ sinh ra hâm mộ và ghen ghét, cảm khái ông trời bất công, cho hai người bọn họ tướng mạo xuất chúng còn không nói, ngay cả bọn họ cũng có thiên phú trác tuyệt.