Trong phạm vi phương viên vài chục dặm, nếu có Yêu Vương xuất hiện, Sư Vương nhất định có thể trước thời hạn phát hiện, Ngân Lang Yêu Vương nhất định là dùng bí pháp nào đó, mới tránh né Sư Vương hồn niệm truy xét, nhưng mà chính là duới tình huống như thế, Diệp Thần vẫn còn trước đó phát hiện Ngân Lang Yêu Vương, cái này quá kinh người, chẳng lẻ Diệp Thần là một cao thủ thâm tàng bất lộ?
- Bất kể Diệp Thần là dùng phương pháp gì phát hiện nguy hiểm, ta cũng tin tưởng Diệp Thần.
Thanh Vũ nghiêm túc nói.
Bởi vì Diệp Thần nâng lên Ngưng nhi, trong nội tâm Thanh Vũ đối với Diệp Thần có một loại tín nhiệm gần như là trực giác.
- Ta cũng tin tưởng hắn.
Diệp Thu gật đầu nói, tuy Diệp Thần người này thoạt nhìn có chút không đáng tin cậy, nhưng nàng tin tưởng Diệp Thần hẳn không phải là có rắp tâm khác.
- Ta cũng tin tưởng.
Kỷ Lôi gật đầu nói, hắn cũng không có hoài nghi qua Diệp Thần.
Minh Nghĩa cùng Phi Âm cũng biểu thị ra đối với Diệp Thần tín nhiệm.
Mấy người này, làm người cũng không tệ lắm, Diệp Thần nghĩ thầm.
Hắc Minh không nghĩ tới Diệp Thần nhanh như vậy liền nhận được những người khác tín nhiệm, thần sắc có chút âm trầm nói:
- Ta cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi.
Theo Diệp Thần gia nhập đội ngũ, Hắc Minh đối với Diệp Thần là bộ dạng rất có địch ý, năm người còn lại tuy cũng có nghi hoặc, vì cái gì vừa rồi Hắc Minh không có xuất hiện, nhưng cũng không có đối với Hắc Minh có bất kỳ hoài nghi, dù sao trong phạm vi phương viên hơn mười dặm này, đều có thể bị hồn niệm của Sư Vương dò xét đến, nếu quả thật Hắc Minh liên lạc người bên Lang Vương điện kia, cùng một chỗ bố cục phục giết bọn hắn, Sư Vương có lẽ đã biết.
Khả năng Hắc Minh đối với Diệp Thần, chỉ là trong lòng còn có địch ý mà thôi, chính giữa có một ít hiểu lầm như vậy.
- Chúng ta trở về đi.
Kỷ Lôi không dám ở bên này mỏi mòn chờ đợi, mang theo mọi người hướng phương hướng đại bộ đội Sư Vương điện bay vút đi.
Phương hướng đại bộ đội của Sư Vương điện, chiến đấu đã tiến nhập khâu cuối cùng, bốn Đại Yêu Vương vừa ra, đem mấy vạn Huyền Cấp Hồn thú kia tàn sát hầu như không còn, nhân mã Sư Vương điện đều đang thu thập chiến lợi phẩm. Tuy một trận chiến này, còn không đến mức để cho Sư Vương điện thương gân động cốt, nhưng Huyền Cấp cao thủ trong chiến đấu tử vong, bị thương số lượng vẫn là khá nhiều.
Bọn người Diệp Thần rơi xuống.
- Chúng ta đi tìm Sư Vương, Diệp Thần, ngươi cũng cùng đi a.
Kỷ Lôi chuẩn bị đem Diệp Thần dẫn tiến cho Sư Vương.
Diệp Thần vốn là muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ nghĩ, đi gặp Sư Vương cũng không có gì, liền gật đầu nói:
- Được rồi.
Bọn người Kỷ Lôi tựa hồ là đem Diệp Thần trở thành sinh tử huynh đệ, Hắc Minh thoáng có chút không thoải mái, hung hăng liếc nhìn bóng lưng Diệp Thần, nhìn nhìn lại Phi Âm cùng Thanh Vũ như hình với bóng, âm trầm như nước, không biết suy nghĩ cái gì.
Diệp Thần đi theo đằng sau bọn người Kỷ Lôi, hướng đội ngũ phía trước nhất đi đến.
Trên một mảnh đất bằng, bốn Đại Yêu Vương khoanh chân mà ngồi, Thông Thiên Sư Vương ngồi ở trên nhất, hắn ngẩng đầu, hình thể cao lớn, rất có uy nghiêm, hắn nhìn xem bọn người Kỷ Lôi, lại nhìn xem Diệp Thần, thanh âm trầm thấp nói:
- Các ngươi trở lại rồi.
- Đúng vậy, thúc phụ.
Kỷ Lôi khom người nói.
Thông Thiên Sư Vương là thúc phụ của Kỷ Lôi? Khó trách tướng mạo hai người có vài phần tương tự.
Ngoại trừ Thông Thiên Sư Vương ra, còn lại ba cái Yêu Vương ánh mắt đồng thời rơi vào trên người Diệp Thần, Diệp Thần lập tức cảm thấy một cổ Yêu Vương uy áp đập vào mặt.
Ba Đại Yêu Vương này, là muốn thăm dò thực lực của mình sao?
Diệp Thần nghĩ nghĩ, đã đến đây, cũng không thể yếu đi khí thế, tuy tu vi thần hồn của Diệp Thần bất quá là Yêu Vương sơ kỳ, nhưng mà ở dưới ba Đại Yêu Vương uy áp, ngược lại cũng sẽ không quá không chịu nổi, lỗi lạc mà đứng.
Tử Diễm Điểu, Thần Hoa Cự Tượng, Thanh Lân Xuyên Sơn Giáp biến thành ba vị lão giả kia, tất cả đều lộ ra vài phần thần sắc kinh ngạc, nhân loại này bất quá mười tám mười chín tuổi, rõ ràng đồng thời ngăn cản được uy áp ba Yêu Vương cường giả bọn hắn, thực lực so với bọn người Kỷ Lôi cũng không kém, có lẽ được cho là thiên phú trác tuyệt rồi.
Bọn hắn dù sao cũng là trưởng lão, đối với Diệp Thần cũng chỉ là muốn thăm dò thoáng một phát mà thôi, cái uy áp kia trôi qua tức thì, lập tức thu trở lại.
- Gia gia.
Diệp Thu ngọt ngào kêu một tiếng, hướng một vị lão giả trong đó đi tới, cười hì hì ngồi ở bên người vị lão giả kia.
Vị lão giả kia chính là Tử Diễm Điểu biến thành, hắn nhìn xem Diệp Thu, hiền lành cười cười.
- Hôm nay bổn vương thất sách, thiếu chút nữa để các ngươi bị Ngân Lang Yêu Vương phục giết, Lang Vương điện vì chặn giết Sư Vương điện ta, thật đúng là không từ thủ đoạn!
Thông Thiên Sư Vương có chút nộ nói.
- Sư Vương điện chúng ta cùng Lang Vương điện ở giữa tranh chấp từ xưa đến nay, Sư Vương điện có tất cả mười ba vị Yêu Vương đã chết ở cùng Lang Vương điện quyết đấu, bên Lang Vương điện kia, cũng đã chết hơn hai mươi Yêu Vương, thù này bất cộng đái thiên.
Nghe được Sư Vương nói, bên cạnh một đám Huyền thú Yêu thú, nguyên một đám đôi mắt huyết hồng, tràn đầy cừu hận.
- Bên Lang Vương điện kia giống như đã biết rõ chúng ta phát hiện Yêu Vương cấp Hồn thú cùng với Tử Ma chiến giáp, một mực xa xa đi theo ở phía sau, đã bị hồn niệm của ta điều tra đến, chúng ta không thể không tạm thời buông tha cho mục tiêu, cho Lang Vương điện đón đầu thống kích, nhận được chư vị không bỏ, một mực đi theo:tùy tùng Thông Thiên ta, hôm nay nếu có người muốn ly khai, Thông Thiên ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở, chư vị bằng hữu, xin nhanh chóng quyết đoán.
Thanh âm của Thông Thiên Sư Vương, rơi vào trong lỗ tai tất cả mọi người.
- Sư Vương, ta cũng không phải là người Sư Vương điện, mấy lần thụ qua Sư Vương điện ân huệ, vốn là muốn vì Sư Vương điện quên mình phục vụ, nhưng mà trong nhà còn có thân thuộc, xin Sư Vương thứ tội.
Một nhân loại Huyền Cấp cường giả nói ra.
- Không sao, Thông Thiên ta minh bạch, lúc chư vị ly khai phải cẩn thận, miễn cho bị nhân mã Lang Vương điện chặn giết.
Thông Thiên Sư Vương rộng rãi nói.
Lục tục có 50~60 Huyền Cấp cường giả cùng một chỗ ly khai, cuối cùng toàn bộ trận doanh Sư Vương điện còn thừa lại hơn năm trăm người.
- Chúng ta nguyện lưu lại, cùng Sư Vương đồng sanh cộng tử!
Trận doanh Sư Vương điện, cơ hồ tất cả mọi người hướng Sư Vương quỳ xuống, cao giọng nói ra, âm thanh chấn như sấm. Trên mặt đất quỳ đầy, duy chỉ có Diệp Thần còn đứng ở nơi đó, Diệp Thần lại một bộ không chút nào tự biết, ngắm nhìn bốn phía. Thanh Vũ lo lắng giật giật góc áo Diệp Thần, nhưng Diệp Thần y nguyên ngạo nghễ mà đứng, Diệp Thần sẽ không vì bất luận kẻ nào quỳ xuống.
Ánh mắt của Thông Thiên Sư Vương rơi vào trên người Diệp Thần, Diệp Thần không có bất kỳ sợ hãi, nhìn thẳng Thông Thiên Sư Vương.