Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 281: Đại Bằng điêu cùng ốc sên (2)

Ads Diệp Thần không biết khí cơ trong cơ thể người khác là như thế nào,nguyên nhân có thể là bởi vì Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, mỗi lần luyệntập Thiên Vương Phá Nhật, Diệp Thần liền có thể rõ ràng cảm giác được,chín tia huyền khí đồng dạng sợi tơ trải rộng toàn thân, giống như làcầm dây cung, phát ra chấn động, ngẫu nhiên cũng sẽ cộng minh, chín sợitơ này cấu thành cũng là khác nhau rất lớn, mỗi một sợi tơ đều liên tiếp một khí xoáy ở đan điền.

Chỉ cần quen thuộc tần suất chấn động của chín sợi tơ này, có thể nhớ phương thức thi triển Thiên Vương Phá Nhật vũ kỹ tốt nhất!

Diệp Thần vong ngã mà tu luyện, một đêm thời gian rất nhanh đã trôi qua.

Sáng sớm hôm sau, trong biệt viện sương sớm tràn ngập, cách đó không xatrên vài gốc đại thụ truyền đến tiếng chim hót líu ríu, bày ra sinh cơbừng bừng.

Kim sắc dương quang xuyên thấu qua sương sớm, ánh sáng không thế nào mãnh liệt, giống như là ở trên vụ khí độ một tầng vàng rực.

- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta đi bái phỏng Minh Vũ Đại Đế thoáng cái a, thuận tiện đi dạo đế đô một vòng.

Diệp Thần nói, sau khi đi đến đế đô, hắn thậm chí còn không có hảo hảođi dạo qua đế đô, thực lực tăng lên, thần hồn của A Ly cùng thần hồn của mình dung hợp, thực lực cũng đã không thua Thiên Tôn đỉnh phong cườnggiả, cho dù đụng phải Thiên Khôi Tinh Tông cùng người của Thái Ất KiếmTông cũng không có gì, về phần Man quốc, Man quốc vừa có hai cao thủ gãy ở trong tay của mình, tăng thêm Man quốc cùng nơi này cách xa nhau vạndặm, phỏng chừng nhất thời nửa khắc hẳn là không có biện pháp phái caothủ tới.

- Diệp Thần ca ca, chúng ta muốn đi dạo đế đô sao? Thật tốt quá!

Tiểu Dực nhảy lên.

- Tiểu Dực, vũ kỹ của ngươi tu luyện được thế nào?

Diệp Thần sờ lên đầu của Tiểu Dực, cười nói.

Tiểu Dực mặt xoạt hạ xuống, hồng như đít khỉ.

Diệp Thần nhìn về phía A Ly, chỉ thấy vẻ mặt A Ly bất đắc dĩ, liền biếtrõ, Tiểu Dực tập luyện vũ kỹ sợ là không có tiến triển gì.

- Diệp Thần ca ca, ta quá ngu ngốc.

Tiểu Dực yếu ớt nói, bộ dạng thập phần hổ thẹn, nghiêm chỉnh cả buổitối, hắn ngay cả một cái vũ kỹ đơn giản nhất cũng không có học được.


- Không có việc gì, xích có sở trưởng, tấc có chỗ khoảng, cho dù Tiểu Dực không học vũ kỹ, cũng đã rất lợi hại .

Diệp Thần an ủi Tiểu Dực nói.

- Xích có sở trưởng, tấc có chỗ khoảng?

Tiểu Dực thì thào lặp lại Diệp Thần nói, hắn không có nghe hiểu ý tứnhững lời này, thậm chí ngay cả xích cùng tấc là cái gì cũng không biết, nhưng mà, hắn cảm thấy Diệp Thần ca ca nói lời rất có đạo lý, Diệp Thần ca ca nói mỗi một câu đều có đạo lý như vậy, đối với Diệp Thần có mộtloại sùng bái mù quáng.

- Đúng, bất quá vũ kỹ vẫn là phải tu luyện, tu luyện vũ kỹ có thể cho Tiểu Dực trở nên lợi hại hơn!

Diệp Thần vỗ vỗ bả vai Tiểu Dực.

- Vâng.

Tiểu Dực nghiêm túc nhẹ gật đầu.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Thần nói, đem A Ly bế lên.

Bọn họ đến phòng luyện đan cùng Hiên Dật dược tôn và Lê Hủ nói một tiếng, liền đi ra hoàng gia biệt viện.

Minh Vũ Đại Đế ở đế đô có tất cả ba mươi hai hoàng gia biệt viện, nhữnghoàng gia biệt viện này có dùng để an trí phi tử, có dùng để an trí đặcphái viên tiến đến Tây Vũ đế quốc đi sứ, còn có một ít là dùng để an trí một ít vương hầu thế tử, hiện tại bọn người Diệp Thần, Hiên Dật dượctôn ở cái hoàng gia biệt viện này, cách Hoàng thành vẫn tương đối gần.

Ra biệt viện phòng giữ sâm nghiêm, đến trên đường cái bên cạnh Hoàngthành, nơi này ngựa xe như nước, người đến người đi, phồn hoa cực kỳ.

Nếu tiếp tục đi lên phía trước qua năm dãy phố, chính là Hoán Sa kiềunổi tiếng nhất cả đế đô, chính là nơi bướm hoa nổi tiếng, chỗ đó tụ tậpdanh kỹ cả Tây Vũ đế quốc, coi như là một ít vương hầu hậu duệ quý tộc,cũng thường xuyên túc ngủ nơi này, ở nơi này vung tiền như rác.


Diệp Thần không có vội vã đi gặp Minh Vũ Đại Đế, trong lòng nghĩ, buổisáng trước đi dạo đế đô phồn hoa này một vòng, buổi chiều gặp Minh Vũcũng không muộn. Đương nhiên, hắn chắc là không biết đi Hoán Sa kiều.

Vừa đi, một bên quan sát cảnh trí hai bên, kiến trúc hai bên nhai đạo,hơi có chút hương vị cổ kính, Tây Vũ đế quốc xem như một quốc gia cổlịch sử đã lâu, tuy võ đạo phồn thịnh, nhưng mà diễn hóa ra văn sáng lạn minh.

Hành tẩu ở trên đường, suy nghĩ xỏ xuyên qua cả sông dài lịch sử, thongthả dạo bước, đối với đạo niệm, tựa hồ cũng có một tia lĩnh ngộ. Nhânloại tử tôn sinh sôi nảy nở, tài nghệ truyền thừa, văn minh kéo dài,không phải là một loại đạo sao?

Tựa hồ cảm nhận được nội tâm Diệp Thần biến hóa, A Ly cũng khép hờ hai con ngươi, cảm ứng đến khí cơ trong cơ thể.

Về phần Tiểu Dực, lại là đã sớm cầm vài chục lượng bạc mà Diệp Thần chohắn chạy về phía quán quà vặt bên cạnh mua đồ, hắn phát hiện, bạc thậtsự là thứ tốt, có thể đổi rất nhiều rất nhiều thức ăn ngon, muốn ăn cáigì liền ăn cái đó, nghe nói một viên Tụ Khí Đan có thể đổi năm mươilượng bạc, từ nay về sau nhất định phải lấy nhiều túi càn khôn hơn,nhiều bạc hơn, nhiều đan dược hơn!

Ngắn ngủi mười lăm phút, Tiểu Dực cũng đã ăn hơn tám mươi cái bánh bao,hơn sáu mươi cái bánh điểm tâm, năm cân thịt bò muối còn có các loại quà vặt thiên kì bách quái.

Hai bên những sạp chủ kia tựa như xem quái vật nhìn Tiểu Dực, miệng đềucó thể nhét được một cái trứng gà, bọn họ lớn như vậy, chưa từng thấyqua ăn hàng lợi hại hơn so với Tiểu Dực.

Tiểu Dực há mồm nhét vào một khối lớn thịt bò kho, hắn cảm thấy đi dạo phố là một chuyện tình hạnh phúc.

- Diệp Thần ca ca, ngươi muốn ăn thịt bò kho không?

Tiểu Dực trong miệng nhét đến phình to, ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Thần hỏi.

Diệp Thần ách nhiên thất tiếu, lắc đầu nói:

- Ngươi ăn đi.

Vì để tránh như lần trước bị người theo dõi, Diệp Thần phóng ra thầnhồn, thần hồn của hắn so trước kia cường đại hơn nhiều, có thể bao trùmphạm vi phương viên mười dặm, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, đều không chạy khỏi ánh mắt của hắn.

Kề bên này không ai đối với bọn họ lòng mang ác ý, Diệp Thần đang chuẩnbị tiếp tục đi về phía trước, vài tiếng người nói chuyện truyền vào lỗtai của hắn.

- Các ngươi biết không, gần đây bên trong đế đô, thường xuyên có một con Trư Yêu lui tới.

Một trung niên nam nhân mặc áo xám nhỏ giọng nói, trên mặt mang một tia hoảng sợ.

Trư Yêu? Diệp Thần vừa nghe đến hai chữ này, đứng vững cước bộ, ngưngthần lắng nghe, chẳng lẽ là yêu thú gì chạy vào đế đô? Không có đạo lýa, một con yêu thú xuất hiện tại đế đô, những cao thủ trong kia đều làăn cơm trắng sao? Mặc cho yêu thú ở bên trong đế đô hoành hành?

- Con Trư Yêu kia lợi hại không? Thành vệ quân như thế nào không đi bắt nó?

Bên cạnh một phụ nhân đẫy đà vẻ mặt khẩn trương hỏi, mặc dù nàng hơn bốn mươi tuổi rồi, nhưng người đẹp hết thời, phong vận vẫn tồn, mặt mày cómột loại mị thái không nói ra được, ăn mặc một chút bại lộ, cổ áo lộ ratảng lớn da thịt tuyết trắng.