Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 260: Thám tử Man quốc (1)

Ads Nhiếp Thừa Phong một tiếng kêu thảm, bay đi ra ngoài.

- Khẩn cấp triệu tập tất cả đệ tử Thanh Vân Tông, bất luận kẻ nào từ nay về sau, không được cùng ngoại giới liên lạc.

Hồng phát lão giả trầm giọng nói, bọn người Nhiếp Thanh Vân sắc mặtngưng tụ, bọn họ lập tức biết rằng tình thế nghiêm trọng, Thanh Vân Tông nhiều đệ tử như vậy, có rất nhiều người thấy được một màn hôm nay, khótránh khỏi sẽ đem tin tức hai Đại Yêu Vương hiện thân tại Thanh Vân Tông truyền đi, bọn họ phải tranh thủ thời gian khống chế mới được, bằngkhông nếu Yêu Vương điện hạ trách tội xuống, bọn họ chịu không nổi!

Trên quan đạo dưới Thanh Vân Sơn.

- A Ly, Yêu Vương thật sự lợi hại như vậy, hồn niệm có thể truy tung mấy trăm dặm?

Diệp Thần cúi đầu hỏi A Ly, hỏa điểu biến thành lão giả kia nói về YêuVương rất mơ hồ, Diệp Thần đối với năng lực của Yêu Vương, cũng sinh ramột chút hiếu kỳ.

A Ly cười híp mắt, lắc đầu, dùng thú ngữ nói một ít lời.

- A Ly tỷ tỷ nói, từng Yêu Vương thần thông đều có bất đồng, có chút Yêu Vương chiến lực cường hoành, có chút Yêu Vương am hiểu truy tung, cũngcó chút Yêu Vương am hiểu mê hoặc, ẩn nấp các loại bí thuật,… giống nhưta thượng cổ dị chủng, cùng yêu thú huyền thú bình thường lại không đồng dạng. Những đê giai yêu thú, huyền thú kia chưa thấy qua Yêu Vươngcường hoành, nên đem năng lực của Yêu Vương truyền được vô cùng kì diệu, bất quá Yêu Vương cường đại là không thể nghi ngờ.

Tiểu Dực một bên từng ngụm từng ngụm ăn đùi dê, một bên bỉu môi nói.

- A Ly gặp qua rất nhiều Yêu Vương sao?

Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm, nếu chưa thấy qua Yêu Vương, như thế nào lại biết được nhiều như vậy?

A Ly trầm mặc một lát, sau nửa ngày mới nhẹ gật đầu.

- A Ly tỷ tỷ nói, nàng từng ở bữa tiệc Yêu Vương gặp qua một ít YêuVương, nhưng mà chỉ là xa xa chứng kiến, về Yêu Vương hết thảy, nàng đều là nghe bà ngoại nàng nói.

Tiểu Dực thuật lại nói.


Diệp Thần cảm giác được nói đến Yêu Vương, cảm xúc A Ly có chút lạ,trong ánh mắt có phẫn nộ, khuất nhục, bất đắc dĩ, thống khổ cùng mêmang, loại cảm xúc phức tạp đó, thần hồn của Diệp Thần có thể rõ ràngcảm thụ đến, có nhiều thứ, A Ly một mực không có nói cho hắn biết, kể cả tộc đàn A Ly tại sao phải bị diệt tộc, nhưng mà Diệp Thần có thể thôngcảm cùng lý giải nỗi khổ tâm của A Ly, trong nội tâm A Ly khẳng địnhcũng ẩn dấu một ít bí mật không thể nói.

Hiện tại A Ly không nói, này nhất định là thời điểm chưa đến.

Yêu Vương yến? Không biết đó là trường hợp dạng gì? Tất cả Yêu Vương tụ hội?

Nghĩ đến trước kia phát sinh các loại, A Ly đem những yêu thú, huyền thú diệt Ly Miêu nhất tộc kia, khẳng định có cừu hận khắc cốt minh tâm,nhưng mà A Ly một mực không chịu nói địch nhân của nàng là ai, chính lànói, địch nhân của A Ly quá cường đại, dùng thực lực bây giờ của DiệpThần, căn bản không phải đối thủ của bọn nó, cho nên A Ly mới sẽ chọn im miệng không nói.

Sẽ có một ngày, thực lực của hắn cường đại đến đủ giúp A Ly báo thù, A Ly mới có thể đem bí mật của nàng nói ra.

Diệp Thần sờ lên đầu của A Ly, tộc đàn bị diệt, nhưng A Ly lại không thể không vứt bỏ tộc nhân chí thân đào tẩu, loại thống khổ cùng áy náy đó,Diệp Thần cảm giác mình bị cảm động lây.

A Ly co rúc ở trong lòng của Diệp Thần, khóe mắt treo một ít nước mắt.

- Diệp Thần ca ca, A Ly tỷ tỷ rất thương tâm.

Tiểu Dực cũng có chút nước mắt lưng tròng nói, hắn tuy không biết A Lytỷ tỷ bởi vì sao mà thương tâm, nhưng A Ly tỷ tỷ thương tâm, hắn liềnkhông nhịn được muốn khóc.

- A Ly không có chuyện gì, Tiểu Dực, chúng ta về đế đô, trời sắp tốirồi, phía trước giống như có một cái trấn nhỏ, chúng ta đến bên kia đặtchân, ngày mai mua ngựa lên đường.

Diệp Thần nói, lôi kéo Tiểu Dực cùng một chỗ, ở trên quan đạo đi tới.Xem ra trảo nhiều mấy yêu thú có thể bay, chỉ có Hắc Ưng cùng Hỏa LinhĐiêu căn bản không đủ dùng.

Đi vài dặm, xa xa liền chứng kiến một trấn nhỏ phồn hoa, Diệp Thần cùngTiểu Dực đều là tu luyện giả, đi nhiều đường như vậy cũng không cảm thấy mệt mỏi.

Thanh Liễu trấn.


Cái trấn nhỏ này ở vào bên cạnh quan đạo, rất nhiều tiểu thương ở nơinày đặt chân, tiếng người huyên náo, ở trên phố đều là người, hai bêncũng là tửu lâu kỹ viện san sát.

Thần hồn quét qua, trong tiểu trấn hết thảy nhìn một cái không xót gì.

Mỗi khi đến một trấn nhỏ, Diệp Thần luôn có thói quen dùng thần hồn quét một lần, nhìn xem có cao thủ hoặc là thứ tốt làm cho hắn chú ý haykhông, bất quá hắn rất nhanh liền thất vọng rồi, trong tiểu trấn nàymạnh nhất cũng bất quá là một cửu giai cao thủ, bên người có rất nhiềubảy tám giai, hình như là một tiêu cục, về phần thứ tốt, chỉ là một ítđê cấp dược thảo.

Trong tiểu trấn nhân viên hỗn tạp, ngoại trừ người Tây Vũ đế quốc ra,còn có rất nhiều thương nhân thậm chí là đến từ quốc gia khác, có ngườitóc vàng mắt xanh, có làn da ngăm đen, ngược lại làm cho cả trấn nhỏnhiều hơn một phen phong tình dị vực.

Trong trấn nhỏ đã không có cao thủ, Diệp Thần cũng lười dùng thần hồn, đem thần hồn thu vào.

- Tiểu Dực, chúng ta đi tửu lâu.

Diệp Thần nói, mang theo Tiểu Dực cùng một chỗ, trên một chỗ tửu lâu,chuẩn bị ở nơi đó cơm nước xong, ngủ lại một đêm, đợi buổi sáng ngày mai mua con ngựa, có thể ly khai.

Diệp Thần một người thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, bên người dẫntheo một hài đồng năm sáu tuổi, trong ngực còn chui một con ly miêu bạch sắc, ở trong một đám thương nhân, là có vẻ có chút bắt mắt, bất quángười bên ngoài xem xét trang phục Diệp Thần, liền biết rõ Diệp Thần làngười của võ đạo thế gia, không có ai sẽ chủ động trêu chọc tu luyệngiả.

Lúc Diệp Thần đi đến tửu lâu, xa xa vài người bày quầy thần sắc dị động, có một người cực kỳ nhanh ly khai.

Trong trạch viện nào đó của trấn nhỏ, mấy người mặc trang phục khác nhau tụ ở nơi đó.

- Các ngươi nhìn rõ ràng? Tiểu tử kia xác thực mang theo một con bạch sắc ly miêu?

Một người trong đó trầm giọng hỏi, hắn thân hình cao lớn cường tráng,toàn thân đều là cơ nhục dày đặc, tóc ở sau ót trát thành một nhúm, mặcquần áo lam nhạt, tuy giả vờ giả trang cùng người Tây Vũ đế quốc đồngdạng, nhưng tướng mạo lại đại hữu bất đồng, mũi cao đến thần kỳ, con mắt màu xanh lá cây đậm.

- Đúng vậy, Lôi Vũ lão đại, chúng ta tuyệt đối không có nhìn lầm.

Một người trong đó khẳng định đáp.

Lôi Vũ Thiên có chút vuốt cằm nói:

- Ta đây liền hướng tổng bộ báo cáo, gọi người nhìn chằm chằm cho ta, nếu bị lạc, các ngươi biết hậu quả!

- Vâng, Lôi Vũ lão đại!

Lôi Vũ Thiên là đầu lĩnh cơ quan tình báo mà Man quốc bố trí tại ThanhLiễu trấn, thực lực bát giai, phụ trách thu thập các loại tình báo choMan quốc, Man quốc đối với Tây Vũ đế quốc ngấp nghé đã lâu, trên trămnăm này phái rất nhiều người lẻn vào Tây Vũ đế quốc, tại Tây Vũ đế quốcthành lập mạng lưới tình báo đông đúc, Tây Vũ đế quốc phát sinh mỗi mộtchuyện, đều đào thoát không qua tai mắt của bọn hắn!