Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1413: Nhị nhi bão nổi

- Thánh Quân điện hạ... Chúng ta rốt cục gặp mặt! Ta cho rằng còn phải trăm năm nữa, Thánh Quân điện hạ mới có thể thuận lợi Luân Hồi chuyển thế, không nghĩ tới nhanh như vậy đã tới rồi!

Thánh Quân?

Cái gì Thánh Quân?

Diệp Thần vô ý thức nhìn chung quanh, lại phát hiện tại đây trừ mình ra, đã không có người khác, ngay cả Bàn Lệ cũng không thấy bóng dáng.

Nghĩ tới một từ Luân Hồi chuyển thế, Diệp Thần bỗng nhiên có chút minh bạch, đây hết thảy bí mật, có lẽ đều cùng phi đao có quan hệ!

- Ngươi là kẻ Tinh Hồn dung hợp độ là 0, đến từ Thiên Nguyên Tinh?

Diệp Thần nhìn chằm chằm vào Hắc bào nhân nói.

- Không sai. Thiên Nguyên Tinh tổng cộng ba cái Tinh Hồn dung hợp độ là 0, ta là một cái bên trong!

Hắc bào nhân không chút nào giấu diếm nói .

Ba người theo như lời Hắc bào nhân, có lẽ không kể cả Nhược Vân, thời điểm Nhược Vân sinh ra đời bọn hắn cũng đã đi ra Thiên Nguyên Tinh.

- Ta bị Cửu Lê phái đến nơi đây, chờ đợi Thánh Quân điện hạ xuất hiện, ở chỗ này đã đợi trên vạn năm, nương theo bí pháp kéo dài tánh mạng của Cửu Lê, sống cho tới bây giờ...

Hắc bào nhân tựa hồ lâm vào nhớ lại, ung dung nói, cuối cùng lại đột nhiên khinh miệt nở nụ cười.

- Sứ mạng của ta là đem một thứ giao cho Thánh Quân điện hạ!

Nhìn xem bộ dạng Hắc bào nhân này có chút không bình thường, Diệp Thần nhíu nhíu mày nói:

- Vậy bây giờ thì sao? Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?

- Ngàn năm trước kia ta cũng đã hối hận! Tuế nguyệt dài dòng buồn chán như thế, chỉ vì chờ đợi một người không biết lúc nào xuất hiện! Còn có sự tình gì so cái này càng không có chút ý nghĩa nào sao?

Hắc bào nhân bén nhọn cười nói, thần sắc hắn đột nhiên lạnh lẽo, giống như một đầu độc xà nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, nói khẽ.

- Hơn nữa, ta còn muốn một ít gì đó trên người của ngươi!

Trong nội tâm Diệp Thần rùng mình.

- Bất quá ngươi không cần khẩn trương, ngươi tạm thời không có việc gì, bởi vì ở trước ngươi, ta còn có một ít chuyện muốn làm!

Hắc bào nhân nụ cười giả tạo thoáng một phát, hướng xa xa nhìn lại.

Chỉ thấy bên ngoài đại điện, Bàn Lệ mang theo Nhị nhi, đang hướng bên này đi tới.


Trên người Nhị nhi bị đạo đạo Thời Không Đạo Văn chi lực ngưng hóa dây thừng buộc chặt lấy, không thể động đậy.

- Thả ta ra!

Nhị nhi không ngừng giãy dụa, thời điểm nàng chứng kiến Diệp Thần ngẩn người, vội vàng nói.

- Diệp Thần sư huynh, ngươi cũng bị bắt tới?

- Nhị nhi, ngươi không sao chớ?

Diệp Thần đang muốn cất bước tiến lên, đột nhiên đạo đạo Thời Không Đạo Văn chi lực khóa hướng về phía Diệp Thần, đem Diệp Thần trói lại, Diệp Thần khó phóng ra một bước nữa.

- Ta không sao!

Nhị nhi lắc đầu, nhu thuận nói .

- Thiên Quân thần cốt, Thần Huyết, hơn nữa Thiên Quân hậu duệ huyết mạch, đợi đến thời cơ thích hợp, nhất định có thể cải tạo thân thể!

Hắc bào nhân ha ha phá lên cười, lại nhìn hướng Diệp Thần.

- Đến lúc đó lại thôn phệ Thánh Quân huyết nhục, ta liền có thể trộm Thiên Địa số mệnh! Đến lúc đó trong Nhân tộc Duy Ngã Độc Tôn!

Diệp Thần chỉ là lẳng lặng nhìn xem Hắc bào nhân, không nói gì.

Nguyên lai Hắc bào nhân này, là Cửu Lê lão giả an bài ở chỗ này chờ mình.

Thánh Quân?

Địa vị thật sự rất lớn sao?

Bất quá ngẫm lại nhà kho cự trong Hạ Địa Quỳnh Lâu kia đại, cái Thánh Quân này có lẽ xác thực là tồn tại phi phàm, không biết mình đến cùng phải Thánh Quân trong miệng bọn hắn hay không.

Hắc bào nhân đột nhiên nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, lạnh giọng nói:

- Thiên Quân tinh phách, có phải ở trong tay của ngươi hay không?

Quả nhiên cùng mình đoán trước đồng dạng, Hắc bào nhân khẳng định muốn đạt được Thiên Quân tinh phách.

Diệp Thần nhìn xem Hắc bào nhân khẽ mĩm cười nói:

- Thiên Quân tinh phách đã bị ta tống xuất ra Đại Đạo Hoàng Lăng rồi!

- Chính là con mười đuôi Ly Miêu kia sao? Ngươi cho rằng con mười đuôi Ly Miêu kia có thể chạy trốn ra lòng bàn tay của ta...


Hắc bào nhân vừa nói xong, thần sắc ngưng lại, nhướng mày, hắn đã cảm ứng không đến hai người thủ hạ kia rồi.

Diệp Thần tùy thời chú ý đến biểu lộ của Hắc bào nhân, nghe được Hắc bào nhân nói như vậy, Diệp Thần vốn là còn có chút lo lắng A Ly an nguy, nhưng thấy Hắc bào nhân không có tiếp tục nói nữa, trong nội tâm đoán được cái gì. Hắc bào nhân khẳng định phái người khác chặn đường A Ly rồi, bất quá tựa hồ không có thành công.

Hắc bào nhân phái người đi chặn đường A Ly, tu vi tất nhiên không kém, A Ly có thể đào thoát, nhất định là có người hỗ trợ.

Ai sẽ ra tay trợ giúp A Ly?

Diệp Thần thoáng cái liền nghĩ đến, hẳn là Hạt Tử!

Hạt Tử rõ ràng cho thấy là đối đầu của Hắc bào nhân!

Bằng không thì Hạt Tử cũng sẽ không trợ giúp mình ở dưới tình huống Hắc bào nhân không biết đạt được Thiên Quân tinh phách!

Thiên Quân tinh phách đối với Hắc bào nhân mà nói tất nhiên thập phần trọng yếu!

- Ngươi cho rằng ta rất cần Thiên Quân tinh phách kia hay sao? Mặc dù không có Thiên Quân tinh phách, ta y nguyên có thể đạt được thân thể Thiên Quân!

Hắc bào nhân nhìn xem Diệp Thần, từng chữ nói ra.

- Nếu như ngươi không đem Thiên Quân tinh phách cho ta, vậy ngươi phải chết trước!

- Ha ha, ngươi cho rằng ta dễ dàng mắc lừa như vậy? Thiên Quân tinh phách đối với ngươi mà nói nhất định là phi thường trọng yếu!

Diệp Thần nhìn thoáng qua Nhị nhi bên cạnh, quay đầu đối với Hắc bào nhân nói:

- Phóng Nhị nhi đi, ta sẽ đem Thiên Quân tinh phách cho ngươi!

Hắc bào nhân nghe được Diệp Thần nói, sửng sốt một chút, cười ha ha nói:

- Không nghĩ tới Thánh Quân còn là một hạt giống đa tình, dưới loại tình huống này rõ ràng không để ý an nguy của mình, lại muốn cứu tiểu nha đầu này! Phóng nàng đi ngược lại cũng không phải là không được, nàng với ta mà nói, dù sao không phải trọng yếu như vậy, ta chỉ muốn một ít huyết nhục của nàng là được!

Nghe được Diệp Thần nói, hai vai Nhị nhi run lên, trong đôi mắt tràn ngập nước mắt nhìn xem Diệp Thần, trên gương mặt trơn bóng còn treo vài giọt nước mắt, không có nghĩ đến thời điểm này, Diệp Thần căn bản không có vì an nguy bản thân, ngược lại lo lắng an nguy của nàng.

- Diệp Thần sư huynh, ngươi không cần phải xen vào ta!

Nhị nhi ô ô khóc lên.

- Ngươi thả Nhị nhi, ta mang ngươi đi ra ngoài lấy Thiên Quân tinh phách!

Diệp Thần nhàn nhạt nói

Hắc bào nhân lại phá lên cười, sau một lát, hắn ngưng cười nói:

- Không hổ là Thánh Quân, cơ trí hơn người, ngươi biết rõ ta không có khả năng ly khai Đại Đạo Hoàng Lăng!

- Ngươi không thể ly khai Đại Đạo Hoàng Lăng, vì cái gì?

Diệp Thần nháy mắt mấy cái, vẻ mặt vô tri.

- Một khi ta bước ra Đại Đạo Hoàng Lăng, Lão Hạt Tử kia tất nhiên sẽ xuất hiện đem ta bắt giết! Bằng không thì ta làm sao có thể sẽ một mực dừng lại ở bên trong Đại Đạo Hoàng Lăng nhiều năm như vậy?

Hắc bào nhân lạnh lùng nhìn xem Diệp Thần nói.

Diệp Thần nhún nhún vai nói:

- Ta đã nói với ngươi ta và Hạt Tử kia không quen, cũng hoàn toàn không biết ân oán ở giữa hai người các ngươi!