Mộc Hoàng tò mò hỏi:
- Diệp Thần, thanh kiếm sau lưng của ngươi là thế nào?
- Mộ Ảnh Kiếm, Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền hai vị tinh chủ giao cho ta!
Diệp Thần nói.
Là Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền hai vị tinh chủ cho Diệp Thần, khó trách mạnh như vậy.
- Ngươi làm Tề Hoàng bị tổn thương, chỉ sợ sẽ đưa tới phiền toái.
Mộc Hoàng lo lắng nói ra.
- Cũng chỉ là Đạo Đình mà thôi.
Diệp Thần buông buông tay, hồ đồ vô tình nói ra:
- Dù sao Đạo Đình cũng không ít tìm ta phiền toái.
Thời gian qua đi, Diệp Thần không có được truyền thừa tinh chủ truyền bá ra ngoài, mọi người không khỏi có chút thất lạc, Diệp Thần không có được truyền thừa tinh chủ, tinh chủ sẽ là ai? Chẳng lẽ là người trong yêu thần cấm địa?
Mọi người trong nội tâm tràn đầy vẻ lo lắng, bọn họ chờ đợi tinh chủ mới quá lâu rồi.
Đạo Đình, Chân Loan Thần Điện.
- Hồi bẩm chư vị Thị Thần đại nhân, đệ tử phái Tề Hoàng đi mời Diệp Thần, thế nhưng mà Diệp Thần cũng không lĩnh tình, ngược lại khiến Tề Hoàng bị thương, xin hỏi chư vị Thị Thần đại nhân, đệ tử cần phái người áp giải hắn tới không?
Thần Hoàng ngẩng đầu nhìn Long Đế sau đó nói với hư ảnh các Thị Thần.
- Linh Phong, ta biết rõ ngươi và Diệp gia có va chạm, truyền tưừa tinh chủ là chuyện đang mang trọng đại, với tư cách chủ nhân Đạo Đình, ngươi phải công chính nghiêm minh, mà không thể làm việc tư!
Long Đế trầm giọng nói, ngữ khí nghiêm khắc.
- Vâng, Long Đế đại nhân, đệ tử hiểu!
- Chúng ta đã biết rõ, tuy Diệp Thần đạt được Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền hai vị tinh chủ chỉ điểm, đạt được Mộ Ảnh Kiếm, nhưng cũng không phải kế nhiệm tinh chủ, chuyện này thôi đi, nếu như người trong yêu thần cấm địa đệ cửu trọng thiên đi ra, lập tức phái người thỉnh tới, nhớ kỹ phải khách khí, tuyệt đối không thể phát sinh chuyện lần này!
Ánh mắt Long Đế lăng lệ nhìn qua Thần Hoàng.
- Vâng, thỉnh Long Đế đại nhân yên tâm!
Thần Hoàng cung kính nói ra.
Mười vị Thị Thần thủ vệ Thiên Nguyên thành và chín đại thành thị, một khắc cũng không thể rời khỏi, chuyện như thế này đều là giao do Đạo Đình xử lý, hôm nay nhân thần cấm địa xảy ra chuyện này khiến mười vị Thị Thần có một tia khúc mắc với Thần Hoàng, nhưng mà đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, bọn họ cũng không nói thêm cái gì.
Nhìn qua mười vị Thị Thần biến mất, Thần Hoàng thu hồi ánh mắt, vẻ mặt âm trầm.
Không nghĩ tới Diệp Thần sau khi ra khỏi cửu trọng thiên lại mạnh như vậy, chỉ một chiêu chấn tổn thương Tề Hoàng, chuyện này đã uy hiếp uy nghiêm của Đạo Đình nghiêm trọng, tuyệt đối không thể tha thứ.
Yên Vân thánh thành, Diệp gia lãnh địa.
Trong đại điện, hai cái Thần Cảnh Phân Thân của Diệp Thần dung hợp lại với nhau, tu vi lại có một chút tăng lên, bất quá khoảng cách Đạo Huyền bát trọng còn kém một chút. Dung hợp xong, Diệp Thần lại một lần thi triển Thần Cảnh Phân Thân, chia làm hai cái Đạo Huyền thất trọng Thần Cảnh Phân Thân.
Tất cả Diệp gia tộc nhân và Tinh Điện đệ tử Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua năm mươi đều tụ tập ở trong đại điện, tổng cộng hơn hai ngàn người, bọn họ tất cả đều kích động nhìn về phía Diệp Thần.
Tin tức Diệp Thần một chiêu đẩy lui Tề Hoàng đã ở trong tộc truyền ra, trong ánh mắt mọi người nhìn hướng Diệp Thần tràn đầy sùng bái, tu vi hiện tại của Diệp Thần, đánh bại một Chiến Hoàng nhị trọng cường giả cũng đã không nói chơi sao?
- Tộc trưởng, chúng ta đi đón Tiểu Dực cùng Mân Nhi, Diệp Mậu trở lại sao!
Một đám Diệp gia tộc nhân kích động nói.
Bọn họ tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ, phải biết rằng Đạo Đình đã đem Tiểu Dực cùng Mân Nhi cấm bế! một năm
Diệp Thần giơ tay lên để cho mọi người im lặng xuống, hắn hiểu tâm tình các tộc nhân vội vàng, chính hắn sao không muốn lập tức đi cứu bọn người Tiểu Dực ra ngoài, nhưng hiện tại thực lực của bọn họ vẫn còn không đủ mạnh.
Diệp Thần trầm mặc chốc lát nói:
- Lần này ta từ Nhân Thần cấm địa đệ cửu trọng thiên trở lại, vừa có một chút lĩnh ngộ mới, kế tiếp ta tiếp tục hướng dẫn linh thể cho các ngươi.
Hôm nay trong cơ thể Diệp Thần cơ hồ tất cả linh thể cũng dung hợp một tia lực lượng thời không đạo văn, Diệp Thần có dự cảm, nếu như hắn hướng dẫn linh thể cho những Diệp gia tộc nhân còn có Tinh Điện đệ tử này một lần nữa, sẽ khiến biến hóa mới.
Những đệ tử dung hợp linh thể kia, phần lớn người Tinh Hồn dung hợp độ cũng đạt đến năm mươi trở lên, tốc độ tu luyện so sánh với Diệp Thần cũng muốn mau nhiều lắm, vượt xa Tu Luyện Giả bình thường. Nếu như dung hợp linh thể mạnh hơn, không biết có kết quả ra sao.
- Đang ở Diệp gia lãnh địa sao?
- Chúng ta muốn tìm một người không có những Tinh Thể khác, đi đến đó dung hợp linh thể!
Diệp Thần suy nghĩ một chút, vạn nhất ở trong Diệp gia lãnh địa khiến cho động tịnh quá lớn, có thể sẽ khiến rất nhiều người chú ý.
- Nhưng mà, chúng ta muốn đi đâu?
Diệp Bình gãi gãi đầu, nghĩ không ra đi chỗ nào tốt.
- Cái này để ta nghĩ biện pháp a!
Diệp Thần suy nghĩ một chút nói, xem ra phải tìm đám người Tiền Lai cùng Tề Diễn đi hỗ trợ mới được.
Một phân thân của Diệp Thần lưng đeo Mộ Ảnh Chi Kiếm rời Diệp gia lãnh địa, đi tiệm thuốc của Tiền Lai tại Yên Vân thánh thành.
Diệp Thần đi ở trên đường, cảm giác có chút kỳ quái, không biết tại sao, hôm nay trên đường cái Yên Vân thánh thành dị thường vắng lạnh, dùng thần hồn dò xét một lúc, không có phát hiện đặc biệt gì, Diệp Thần vẫn lửng thững hướng tiệm thuốc của Tiền Lai đi tới.
Khoảng cách tiệm thuốc của Tiền Lai còn có mấy ngàn thước, Diệp Thần lập tức cảm thấy một cổ khí tức cường đại, cổ khí tức này so sánh với Tề Hoàng, Tuyết Hoàng những Chiến Hoàng bình thường còn muốn cường đại hơn nhiều.
- Diệp Thần tiểu tử, là một Chiến Hoàng thất bát trọng cường giả!
Thanh âm Sư gia truyền vào trong đầu Diệp Thần.
- Ta bảo hôm nay Yên Vân thánh thành làm sao lạnh lẽo như thế, nguyên lai là khách quý tới.
Diệp Thần cười nhạt, tiếp tục hướng tiệm thuốc của Tiền Lai đi tới.
Đi tới tiệm thuốc Tiền Lai, Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mặt tiền cửa hàng tiệm thuốc này đã rực rỡ hẳn lên, không lụi bại như dĩ vãng nữa, lộ ra vẻ tráng lệ, xem ra Tiền Lai vì nghênh đón vị đại nhân vật kia, tiêu pha một phen tâm tư.
Tiểu nhị cửa hàng thấy Diệp Thần tới, quen cửa quen nẻo dẫn tới phòng trong.
- Ngươi đã đến rồi?
Tiền Lai nhìn về phía Diệp Thần, khẽ mĩm cười nói, vẻ mặt hắn lộ ra có chút câu nệ.
Diệp Thần ở bên trong phòng nhìn lại, chỉ thấy sau bức rèm che, một thân ảnh đang ngạo nghễ ngồi, cả người lộ ra một cổ khí tức cường đại trang nghiêm, ánh mắt lợi hại ở trên người Diệp Thần quét qua.
- Ngươi chính là Diệp Thần sao.
Một thanh âm hơi có vẻ thâm trầm vang lên, giọng nói cực kỳ chắc chắc.
- Chính xác.
Diệp Thần gật đầu nói.
- Không biết các hạ xưng hô như thế nào?
- Gọi ta Minh Hoàng là được rồi.
Cái thanh âm kia nhàn nhạt nói.
Minh Hoàng? Trong lòng Diệp Thần có mấy phần nghi ngờ, tại sao dưới đất đông đại lục Cấm Vực Chi Địa có một Minh Hoàng mộ, mà người này cũng gọi Minh Hoàng? Chẳng lẽ thượng nhiệm Minh Hoàng đã chết, trước mắt người này kế thừa danh hiệu Minh Hoàng?