Bành bành bành! Đám người Diệp Mậu bị đánh bay ra ngoài.
- Muốn đi? Không dễ dàng như vậy!
Mính Lam Chiến Hoàng nhìn qua Tiểu Dực cùng Mân Nhi ở phương xa, tay phải giơ lên nắm lấy Tiểu Dực cùng Mân Nhi trở lại dễ dàng.
Trước mặt cường giả Chiến Hoàng, Tiểu Dực và Mân Nhi cảnh giới Đạo Huyền bị bắt như con gà vậy, căn bản không có lực phản kháng.
- Xú nữ nhân, thả chúng ta ra!
- Thả chúng ta ra!
Tiểu Dực cùng Mân Nhi càng không ngừng giãy dụa, lại không cách nào thoát khỏi khống chế của Mính Lam Chiến Hoàng.
- Bắt chúng lại, đi với ta gặp Thần Hoàng đại nhân!
Mính Lam Chiến Hoàng mang theo đám người Tiểu Dực cùng Mân Nhi đi tới hướng Đạo Đình.
Cảnh ban đêm dần dần ngưng trọng, tất cả bao phủ trong bóng tối.
Mấy ngày sau, Tiễn Lai tiệm bán thuốc.
- Ngươi xác định tin tức này là thật?
Diệp Thần nhíu mày, nhìn qua Tiễn Lai hỏi.
Diệp Thần vừa rồi nhận được tin tức từ chỗ Tiễn Lai, đám người Diệp Mậu đã bị người Đạo Đình bắt lấy, Tiểu Dực cùng Mân Nhi cũng bị Đạo Đình khống chế lại. Diệp Thần từng dặn dò qua Diệp Mậu là không có nắm chắc thì không được ra tay, nhưng không nghĩ tới Diệp Mậu lại bị bắt ngược.
- Đúng vậy, tin tức này đến từ trong Đạo Đình, xác nhận không thể nghi ngờ.
Tiễn Lai chắc chắn nói ra.
- Các ngươi đã cũng là người của Đạo Đình. Vì cái gì còn mang tin tức này nói cho chúng ta biết?
Diệp Thần nhíu mày hỏi.
- Rất đơn giản, vị đại nhân trong tổ chức của chúng ta cũng không phải Thần Hoàng.
Tiễn Lai mỉm cuwofi nói ra.
Diệp Thần cũng có một ít suy đoán, Tiễn Lai cung phụng người kia khẳng định không phải Thần Hoàng, bằng không thì Tiễn Lai sẽ mang theo những đệ tử Diệp gia có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 kia đi, sau đó khẳng định khống chế lại, hiện tại đạt được Tiễn Lai xác nhận thì nội tâm Diệp Thần cũng chứng thực suy đoán là đúng.
- Vị đại nhân kia muốn tranh đoạt vị trí chủ nhân Đạo Đình sao?
Ánh mắt Diệp Thần thâm thúy nhìn qua Tiễn Lai nói:
- Bằng không thì hắn cũng sẽ không mời chào nhiều đệ tử Diệp gia có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 làm đệ tử của hắn a.
Nhân vật thần bí của Đạo Đình sau lưng Tiễn Lai rất có thể là người cạnh tranh vị trí Thần Hoàng.
- Ta đây cũng không biết.
Tiễn Lai nhún nhún vai, mỉm cười nói:
- Người cấp trên nghĩ thế nào thì những thủ hạ như chúng ta đây không dám phỏng đoán lung tung.
- Vị đại nhân kia có giúp ta Tiểu Dực, Mân Nhi và đám người Diệp Mậu hay không?
Trong lòng Diệp Thần khẽ động, hỏi thăm Tiễn Lai.
- Nói như vậy, ta sẽ trao đổi với đại nhân kia, mười vị Thị Thần Thanh Đế đại nhân có hứng thú với huyết mạch của Mân Nhi. Mà Mân Nhi là huyết mạch của Thanh Đế, thiên phú cũng không tồi, nếu như vị đại nhân kia nói vài lời với Thanh Đế đại nhân, bảo vệ Tiểu Dực cùng Mân Nhi là không có vấn đề gì. Về phần đám người Diệp Mậu, vị đại nhân kia muốn bảo vệ cũng không khó.
Tiễn Lai nhìn qua Diệp Thần, cười tủm tỉm nói.
Nhìn thấy Tiễn Lai bộ dáng khôn khéo dối trá kia, Diệp Thần nói:
- Nói thẳng đi. Vị đại nhân kia nghĩ muốn cái gì? Nếu như muốn khống chế Diệp gia chúng ta như Thần Hoàng kia, đó là chuyện không thể nào.
- Vị đại nhân kia nội tâm nhân hậu, sẽ không giống Thần Hoàng muốn khống chế Diệp gia.
Tiễn Lai lắc lắc đầu nói.
- Vị đại nhân kia muốn hợp tác với Diệp gia. Lần này bảo hộ Tiểu Dực, Mân Nhi cùng Diệp Mậu chỉ là ngươi thiếu nhân tình mà thôi.
- Hợp tác? Hợp tác thế nào?
- Vào lúc trọng yếu ủng hộ hắn.
Tiễn Lai trong mắt có tinh quang bắn ra.
Nghe được Tiễn Lai nói thế, Diệp Thần lập tức hiểu vị đại nhân sau lưng của Tiễn Lai cần Diệp gia ủng hộ hắn leo lên vị trí chủ nhân Đạo Đình! Diệp Thần trầm mặc một lát, nếu như người nọ leo lên vị trí chủ nhân Đạo Đình, nói như thế nào cũng tốt hơn Thần Hoàng hiện tại.
- Diệp gia ta thế đơn lực bạc, cho tới bây giờ không có cường giả Chiến Hoàng nào cả, có năng lực gì ủng hộ đại nhân kia?
Diệp Thần từ chối cho ý kiến nói ra.
Tiễn Lai cười nói:
- Diệp Thần huynh đệ không cần tự coi nhẹ mình, hôm nay Diệp gia tuy chưa xuất hiện cường giả Chiến Hoàng nào, nhưng nhiều thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 như thế, còn được mười vị Thị Thần đại nhân chú ý, huống chi Diệp Thần huynh đệ có một phân thân đang ở nhân thần cấm địa cửu trọng thiên, Diệp Thần huynh đệ chỉ sợ sẽ có địa vị rất cao. Chờ phân thân của ngươi đi ra, ngươi sẽ thấy Thiên Nguyên Đại Lục sẽ biến hóa khác thường.
- Tiễn Lai huynh đệ thay ta cám ơn vị đại nhân kia, lúc này Diệp gia ta thừa nhận nhân tình này, tiếp theo chắc chắn sẽ tương báo!
Diệp Thần chắp tay nói.
- Có lời này của Diệp Thần huynh đệ là đủ rồi, vị đại nhân kia nói Diệp Thần huynh đệ là người có tình có nghĩa, cho nên hắn tin được Diệp Thần huynh đệ!
Tiễn Lai cười ha hả nói:
- Ta còn lần đầu tiên nghe được vị đại nhân kia đánh giá cao một người như vậy đấy.
Diệp Thần ngẫm lại chính mình đi vào Thiên Nguyên Đại Lục làm từng chuyện gì, đối phương khẳng định đều nhìn ở trong mắt. Nếu ngươi nọ cùng Thần Hoàng cạnh tranh vị trí chủ nhân Đạo Đình, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, nhiều một bằng hữu cũng không tệ, nhất là đối phương thân ở địa vị cao, thế lực cũng không tầm thường.
- Kính xin Tiễn Lai huynh thay ta cảm tạ vị đại nhân kia.
Diệp Thần cười nói.
- Tốt!
Đã nói xong, Diệp Thần liền cáo từ rời khỏi, không có qua mấy ngày, lại từ chỗ Tiễn Lai nhận được tin tức, Tiểu Dực, Mân Nhi và đám người Diệp Mậu và đệ tử Diệp gia đã được bảo vệ, nhưng Tiểu Dực cùng Mân Nhi ý đồ chạy trốn khỏi Thiên Tông học phủ, đám người Diệp Mậu xâm nhập Thiên Tông học phủ, trách phạt là không miễn được, Tiểu Dực cùng Mân Nhi bị cấm đoán ba năm, Diệp Mậu thì bị giam vào nhà giam hai mươi năm.
Nghe được tin tức này, Diệp Thần thoáng buông lỏng một hơi, chỉ cần không nguy hiểm tính mạng, bị giam vài năm cũng chẳng sao, cho dù bị giam hai mươi năm, đối với một tu luyện giả mà nói không có gì lớn cả, dễ dàng dốc lòng tu luyện.
Hiện tại Diệp gia vẫn không thể trực tiếp đối kháng Đạo Đình. Chỉ có thể ẩn nhẫn, phải chờ Diệp gia cường đại lên mới có thể khiêu chiến Đạo Đình!
Khi biết Tiểu Dực cùng Mân Nhi bị Đạo Đình giam giữ, người Diệp gia vô cùng tức giạn, bọn họ đã sớm xem Tiểu Dực cùng Mân Nhi là người nhà của mình, hôm nay bọn họ căn bản không có thực lưc đi cứu đmá người Tiểu Dực cùng Mân Nhi, cho nên càng dốc lòng tu luyện hơn.
Có lẽ thiên địa khí cơ cứng lại, bốn mùa của Thiên Nguyên Đại Lục như mùa xuân. Làm cho người ta quên mất thời gian trôi qua, tu luyện không biết tuổi tác, thời gian lại một năm qua đi.
Phân thân thứ hai của Diệp Thần vẫn ở Tử Hoàn Tinh chưa về, đệ tam phân thân đang ở nhân thần cấm địa đệ cửu trọng thiên, mà đệ nhất phân thân thì đang dốc lòng hỗ trợ người khác tu luyện.
Thời gian một năm với tu luyện giả mà nói nó quá ngắn.