Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1000: Lĩnh ngộ mới (1)

Giọng nói mờ ảo truyền vào trong đầu Diệp Thần, Diệp Thần nhìn qua một phía, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi dáng người thon gầy đứng đó, đưa lưng về phía Diệp Thần, nhìn ra xa xăm.

Cất dấu một loại cảnh giới? Cảnh giới gì?

- Xin hỏi tiền bối phải..

Diệp Thần không biết người này là tồn tại thế nào, chần chờ hỏi thăm, người nọ lúc này xoay người lại, lúc nhìn thấy dung mạo của người đối diện, Diệp Thần giật mình sửng sốt, nói:

- Nam Cung Trạch? Ngươi tại sao lại ở chỗ này?

- Nam Cung Trạch? Ai?

Người nọ nghi hoặc nhiều mày, hỏi.

Hắn không biết Nam Cung Trạch? Diệp Thần cũng hơi mờ mịt, người đối diện ở cùng tuổi quá giống Nam Cung Trạch, nhưng mà khi nhìn kỹ lại thì có điểm khác nhau, mũi, miệng hình dáng... Có chút khác ịiệt, thần sắc trên trán khác nhau, trên người Nam Cung Trạch có khí chất cao ngạo lạnh lùng, mà cảm giác trên người của người này là như tấm trong gió xuân.

Người trước mặt hư vô mờ mịt, chỉ là một hư ảnh mà thôi.

Diệp Thần không biết lai lịch của Nam Cung Trạch, chỉ cảm thấy Nam Cung Trạch thập phần thần bí, Nam Cung Trạch và người này hẳn là có chút quan hệ.

- Không biết ngươi nói nói Nam Cung Trạch là ai, ta là Tinh Huyền.

Người trẻ tuổi đối diện cười nói:

- Nhưng mà ngươi bây giờ nhìn thấy không phải bản thân của ta, chỉ là ý niệm đạo văn do ta lưu lại mà thôi.

Người trẻ tuổi tứước mặt khí chất uy vũ bất phàm, rõ ràng chính là Tinh Huyền tinh chủ trong truyền thuyết! Giống như lúc trước hắn ở trong Quỳnh Lâu nhìn thấy Thiên Nguyên tinh chủ vậy, cũng chỉ là một đạo ý niệm mà thôi, Tinh Huyền tinh chủ chính thức đã không còn tồn tại.

- Tinh Huyền các hạ, trong lòng của ta có một ít nghi hoặc, không biết các hạ có thể giải đáp giúp ta không? Chương mới hơn tại doctruyen.org nhé các bác!


Trong lòng Diệp Thần khẽ động, mở miệng hỏi, cơ hội khó được hắn không muốn bỏ qua.

- Ngươi hỏi đi.

Tinh Huyền đứng chắp tay, quần áo của hắn không gió tự bay.

- Thiên Nguyên tiền bối năm đó tại sao phải cùng các vị tinh chủ khác che dấu Tử Hoàn Tinh trong tinh không, chẳng lẽ trên Tử Hoàn Tinh có bí mật gì? (Phân thân này không liên lạc được với phân thân thứ ba cho nên không biết tên của Tử Hoàn Tinh là Tử Vân Tinh)

Diệp Thần hỏi, một phân thân của hắn ở lúc ở bên ngoài Tử Vân Tinh nhìn thấy tất cả hình ảnh kia, Diệp Thần cũng cảm giác được, lúc ấy Nhược Vân nói cho hắn biết, tinh vân màu tím là do người ta bố trí ra, sau khi phân thân truyền tống vào Tử Vân Tinh, hắn không cảm thấy gì nữa, hắn biết phân thân vẫn còn sống.

Tinh Huyền nhìn qua Diệp Thần, không nghĩ tới Diệp Thần lại hỏi vấn đề này, sau nửa ngày nói:

- Vấn đề này ta không thể giải đáp giúp ngươi rồi. Trong vũ trụ tinh không, mỗi một chủng sinh linh tồn tại đều có ý nghĩa đặc thù của nó, bất kể là Tinh Hồn hay là tổ ma, cơ hồ tất cả chủng tộc trong tinh không phồn diễn sinh sống, bọn chúng chỉ tranh thủ không gian sinh tồn trong tộc của mình mà thôi, mỗi một chủng tộc đều có lập trường của mình, không quan hệ đúng sai. Tổ ma vì sinh tồn mà thôn phệ Tinh Hồn, mà chúng ta lại chiến đấu vì nơi sinh sống của bản thân, mặc dù dùng một ít thủ đoạn phi thường cũng là tình thế bất đắc dĩ.

Vì chủng tộc mà chiến, dùng một ít thủ đoạn phi thường đem che dấu Tử Hoàn Tinh?

Diệp Thần nhíu mày. Đáp án này dường như Tinh Huyền tinh chủ nói có ý khác, nhưng Diệp Thần không có hiểu được, có lẽ phải biết thêm một ít bí mật mới được, mới có thể biết đáp án. Diệp Thần càng ngày càng cảm giác được, Tử Hoàn Tinh ẩn giấu bí mật kinh người, bằng không mười hai tinh chủ cũng không đi che dấu Tử Hoàn Tinh.

- Năm đó ta tự cảm giác tuổi thọ không nhiều, liền từ chỗ các tinh chủ khác mua mấy ngàn bí pháp truyền thừa, lại mang chúng giấu vào trong nhân thần cấm địa này, nơi nay chỉ là đệ lục trọng thiên. Bí pháp trong này không thích hợp với ngươi, nếu như ngươi có thể, vậy thì lên bát trọng thiên hoặc cửu trọng thiên đi, có lẽ sẽ có một ít thu hoạch!

Tinh Huyền tinh chủ nhìn ra phương xa với ánh mắt thâm thúy, nói:

- Chỗ đó có vài loại bí pháp thích hợp cho người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 như ngươi. Nhưng mà có thể đi lên hay không phải xem chính ngươi rồi.

Đệ bát trọng thiên hoặc là đệ cửu trọng thiên?

Diệp Thần không biết mình có thể đi lên cấp độ cao như thế không, đệ lục trọng thiên thế giới sa mạc này đã phi thường đáng sợ, muốn vượt qua được thế giới sa mạc này cần phải có tâm trí vô cùng kiên định, tam trọng thiên phía trên khó khăn có thể nghĩ.


- Trong bức họa này che dấu một cảnh giới, gọi là hư vô trống vắng.

Tinh Huyền thần sắc tiêu điều nói:

- Thẳng đến khi chết đi ta mới hiểu được một đạo lý. Tuy ta là tinh chủ của Thiên Nguyên tinh, nhưng mà trong vũ trụ bao la bát ngát này ta chỉ là tồn tại nhỏ bé mà thôi, chúng ta không cách nào vĩnh hằng, cuối cùng nhất sẽ phải chết đi, mặc cho chúng ta có giãy dụa thế nào, cuối cùng nhất cũng chỉ là hạt bụi trong vũ trụ mà thôi.

Đứng trong vùng quê tối đen này, gió lạnh phần phật, đây chính là tâm tình của Tinh Huyền tinh chủ giờ phút này, cảm giác như tro tàn, giống như ẩn chứa tử vong chi lực vô cùng đáng sợ, cảm giác không có một tia sinh cơ làm cho người ta thở không nổi.

Đạo lực lượng tiêu cực này giống như muốn nhấn chìm Diệp Thần xuống.

Diệp Thần cảm giác được lực lượng này ảnh hưởng, Cửu Tinh trong người bắt đầu nhiễm một đống lớn tử vong chi lực, chúng bi thương thống khổ, không cam lòng chết đi, mắt thấy Cửu Tinh sắp biến thành tử tinh.

Cảnh giới này thật đáng sợ.

Đây là cảnh giới Tinh Huyền tinh chủ lĩnh ngộ trước khi chết đi sao?

Dùng năng lực của Tinh Huyền tinh chủ nếu như hắn còn sống sót, tóm lại hắn cho dù còn thọ nguyên mấy trăm năm hoặc mấy ngàn năm, lại lĩnh ngộ cảnh giới này, tánh mạng không ngừng trôi qua, cuối cùng nhất chỉ gia tốc Tinh Huyền tinh chủ tử vong!

Tâm lý không muốn sống ngay cả thần linh cũng không tồn tại, cuối cùng nhất cũng sẽ tiêu vong mà thôi.

Không ai không bị loại cảnh giới này ảnh hưởng.

Diệp Thần cau mày, toàn thân mồ hôi lạnh ướt đẫm, cực kỳ thống khổ, nội tâm kịch liệt địa giãy dụa lấy.

Diệp Thần thời điểm này ngồi xuốn suy nghĩ, cực lực vận chuyển Cửu Tinh, Cửu Tinh là linh thể tử vong hơn một trăm vạn năm qua, nhưng dù như thế nó vẫn có khát vọng sinh tồn, cùng chống lại tử vong chi lực này.

Thân thể của Diệp Thần hư thối mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng mà trong lòng của hắn vẫn đầy khát vọng sống!

Nhìn thấy thân thể đang hư thối, lại lẳng lặng yên ngồi xếp bằng ở đó, Diệp Thần giống như một ông phật, Tinh Huyền tinh chủ nhíu mày, hắn nhìn thấy trong người của Diệp Thần tuy không ngừng tử vong nhưng lại tràn ngập ánh sáng chói lọi của tính mạng.

- Chẳng lẽ là ta sai? Vũ trụ áo nghĩa cũng không phải quay về trống vắng, mà là tánh mạng tân sinh?

Tinh Huyền tinh chủ nhìn qua Diệp Thần, thì thào nói ra, có chút thất hồn lạc phách.

- Nếu như khi đó Tinh Huyền tiền bối lĩnh ngộ là ý nghĩa là tân sinh thì khi đó tiền bối chắc chắn sẽ là vĩnh hằng, nhưng mà tiền bối lại buông tha nó, lựa chọn tịch diệt.

Diệp Thần nội tâm có điều ngộ ra.