Trên quận thành Châu Giang Ngưu quận, bây giờ mới vừa qua tết, trong thành có nhiều võ giả tới du ngoạn, hoặc là tụ tập ở những trà lâu nhỏ bên đường nói chuyện.
- Việc này mà giả sao? Vừa rồi ta nghe trên tửu lâu nói đó. Cung chủ Thiên Thần cung Bùi Tam trực tiếp hạ chiến thư với Vũ Hoàng môn, Doanh Thị gia tộc và Hình Ý môn ở Dương châu chúng ta. Hai người kia là ai thì không nhớ, nhưng Hình Ý môn có Đằng môn chủ của chúng ta. Bùi Tam muốn lần lượt khiêu chiến với ba người.
Một tên công tử mặt trơn nhẵn như bôi phấn huênh hoang nói.
- Lão Tam nói đúng, ta cũng nghe nói như vậy.
Một thiếu niên tuấn mỹ da nhợt nhạt, nhưng có vẻ rất "lão đại" nói:
- Bây giờ trong sáu đại tông phái trên Cửu Châu, cung chủ Thiên Thần cung Bùi Tam là mạnh nhất. Hắn có thể tiêu diệt cả Ma Ni tự. Bùi Tam hạ chiến thư với Hoàng Thiên Cần của Vũ Hoàng môn, Tần Thập Thất của Doanh Thị gia tộc cùng với Đằng Thanh Sơn của Hình Ý môn chúng ta; phân biệt là ngày sáu tháng chạp mùa đông năm nay, rồi mười hai tháng chạp hai năm sau, cuối cùng là ngày mười tám tháng chạp năm năm sau; địa điểm lần lượt là ở Thiên Đảo hồ thuộc Vũ châu, Thanh Long sơn trong Tần Lĩnh sơn mạch Ung châu, cùng với Bạch Mã hồ ở Giang Ninh Dương châu chúng ta.
- Đúng đúng đúng! Đúng là những người này.
Tên công tử nhà giàu mặt mập mạp trông như bôi phấn vội kêu lên:
- Lão đại nói đúng. Chính là tên Hoàng gì đó, cùng với Tần Thập Thất, còn có cả Đằng môn chủ chúng ta. Bùi Tam quả là lớn gan, dám khiêu chiến Đằng môn chủ của chúng ta, muốn chết à!
- Tam ca, ngươi nói như vậy là không đúng. Bùi Tam là cung chủ Thiên Thần cung...
Một phú gia công tử mặc áo vàng bên cạnh vừa mở lời, tên công tử mặt phấn liền trừng mắt quát:
- Lão Lục, Đằng môn chủ của chúng ta là loại người nào? Lướt mắt nhìn cả Cửu Châu đại địa, có người nào là đối thủ của Đằng môn chủ chứ? Ngươi nhìn xem, chờ ta luyện Nội Gia quyền ra được nội kình, nhất định phải bái nhập Hình Ý môn. Ta nằm mơ cũng muốn gặp Đằng môn chủ.
- Hôm nay lão Tam uống hơi nhiều.
Thiếu niên tuấn mỹ không khỏi cười.
Mấy công tử bột cùng đàm tiếu. Trên trà lâu, tửu lâu, thậm chí là những tiệm binh khí đều nghe được đủ loại thảo luận.
- Xem ra trong mắt Bùi Tam, trên Cửu Châu đại địa cũng chỉ có ba người này là đáng để hắn khiêu chiến.
Trên đường phố cũng có thể nghe những tiếng đàm luận.
- Đúng! Ta thấy Cửu Châu đại địa hiện giờ cũng chỉ có bốn người mạnh nhất. Bùi Tam ở Thanh châu, Tần Thập Thất ở Ung châu, Hoàng Thiên Cần ở Vũ châu cùng với Đằng Thanh Sơn của chúng ta ở Dương châu.
Tiếng thảo luận ồn ào.
Không ai biết tin tức bốn vị cường giả đương thời sắp quyết chiến được truyền bá từ đâu ra, nhưng có cảm giác, dường như trong vòng một ngày, cả Cửu Châu đại địa đều có người đàm luận về việc này. Thậm chí đến cả tên của bốn người, địa điểm, thời gian sắp quyết chiến đều vô cùng rõ ràng.
oOo
Trong Đông Hoa uyển thuộc Hình Ý môn, một nhà Đằng Thanh Sơn đang cùng nhau ăn cơm.
- Rốt cuộc là ai truyền tin tức này ra?
Hồng Lâm giận tới mức mặt đỏ bừng:
- Bây giờ gần như cả thiên hạ đều biết việc này rồi.
- Chị, ngồi xuống đi!
Hồng Vũ cười nói:
- Chị giận cái gì thế? Người sáng suốt đều nhìn ra được, tin tức này khẳng định là do Thiên Thần cung sau lưng âm thầm truyền ra, làm cho vô số dân chúng trên Cửu Châu đại địa đều biết có một loạt những trận đại chiến sắp xảy ra trên Cửu Châu.
- Đúng.
Đằng Thanh Sơn mỉm cười gật đầu:
- Dù sao Hình Ý môn ta, còn có cả Vũ Hoàng môn và Doanh Thị gia tộc, phỏng chừng đều chỉ biết mình bị khiêu chiến chứ không biết hai bên kia. Do đó, người có thể truyền ra thông tin như vậy cũng chỉ có Thiên Thần cung. Ta cũng từ những tin đồn này mới biết địa điểm quyết chiến của hai người kia.
- Ngày sáu tháng chạp năm nay, Thiên Đảo hồ ở Vũ Châu.
- Hai năm sau, ngày mười hai tháng chạp, Thanh Long sơn trên Tần Lĩnh sơn mạch Ung Châu.
- Năm năm sau, đánh với ta ở Bạch Mã hồ thuộc Nghi thành Dương châu.
- Bùi Tam chọn người, cũng chỉ chọn những cường giả đạt đến cảnh giới động hư trên Cửu Châu đại địa hiện giờ. Lướt mắt nhìn cả Cửu Châu, e rằng cũng hỉ có bốn người chúng ta là động hư.
Đằng Thanh Sơn hiểu rất rõ những thế lực trên Cửu Châu đại địa hiện gờ.
Dù sao mạng lưới tình báo của Hình Ý môn cũng đã rất mạnh.
Đằng Thanh Sơn thậm chí còn tra ra, hai anh em Bùi Tam và Bùi Hạo đều có xuất xứ từ Vạn Tượng môn, Bùi gia vốn là một gia tộc trong Vạn Tượng môn.
Nhưng sau đó, bởi vì Bùi Tam nên Bùi Gia mới ra khỏi Vạn Tượng môn.
Dù sao Vạn Tượng môn cũng không tranh bá thiên hạ.
Căn cứ vào đó, Đằng Thanh Sơn mới hiểu được vì sao Bùi Tam có thể quật khởi một cách thần bí, không một tiếng động nhanh như thế. Thì ra là sau lưng hắn có Vạn Tượng môn âm thầm trợ giúp. Vạn Tượng môn không tranh bá thiên hạ, nhưng việc hỗ trợ thì không có vấn đề gì.
- Cha, trong bốn người ai mạnh nhất thế?
Hồng Lâm không kìm được buột miệng hỏi.
- Trong bốn người chúng ta, Bùi Tam hẳn là mạnh nhất.
Đằng Thanh Sơn suy nghĩ rồi nói:
- Ta vẫn không xác định được thực lực của Tần Thập Thất, nhưng theo đánh giá thì hắn vẫn yếu hơn Bùi Tam. Bây giờ ta hẳn là người thứ ba. Còn tên Hoàng Thiên Cần là người yếu nhất.
Hồng Vũ liền nói:
- Cha, người quyết chiến với Bùi Tam...
- Đừng lo, còn cả gần sáu năm nữa mà.
Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói:
- Bùi Tam cũng có chút thủ đoạn. Hắn lo lắng chúng ta sẽ lánh đi không đánh, do đó mới công khai truyền bá tin tức, làm cho mọi người trên Cửu Châu đại địa đều biết. Làm như vậy, ba người chúng ta không chỉ đại biểu cho riêng mình, mà còn đại biểu cho cả tông phái mình.
- Nếu ta lánh đi không đánh, thanh danh của Hình Ý môn, thậm chí là của Dương châu sẽ bị khinh thường.
- Mà hai người khác cũng phải bận tâm đến điểm này.
Đằng Thanh Sơn hiểu rõ, đây là mượn thế của ức vạn dân chúng để bức người tiếp chiến.
Lý Quân lo lắng nhỏ giọng nói:
- Thanh Sơn, việc quyết chiến giữa chàng và Bùi Tam...
- Thật ra ta cũng có thể đoán được vài phần suy nghĩ trong lòng Bùi Tam.
Đằng Thanh Sơn cười nói:
- Lần trước trong chiến dịch Ma Ni tự, Bùi Tam có vẻ hơi điên khùng. Ta có cảm giác, giữa Bùi Tam và Ma Ni tự hẳn là có chuyện gì vướng mắc rất sâu. Tiêu diệt xong Ma Ni tự, tâm tình của Bùi Tam có lẽ đã hơi biến hóa. Sau khi tiêu diệt Ma Ni tự được nửa năm, hắn khẳng định là muốn hiểu rõ việc gì đó, hoặc là muốn ngộ thông điều gì, cho nên mới đưa ra quyết định ước chiến với ba người một cách vội vã.
- Hơn nữa sắp xếp trật tự quyết chiến cũng có gì đó huyền bí.
Đằng Thanh Sơn cười.
Hồng Lâm bên cạnh đoán:
- Có huyền bí sao? Cha, dựa theo cha nói, Hoàng Thiên Cần là người yếu nhất trong bốn người, vậy sao lại đánh đầu tiên, còn cha lại là người cuối cùng?
- Cách sắp xếp này không phải dựa vào thực lực cao thấp, mà là theo kỳ vọng cao thấp của Bùi Tam.
Đằng Thanh Sơn nói
- Trong lòng Bùi Tam, hắn đặt kỳ vọng vào Hoàng Thiên Cần thấp nhất, do đó lần ước chiến đầu tiên là để chấn nhiếp ta và Tần Thập Thất. Còn đối với Tần Thập Thất, hắn kỳ vọng khá cao. Riêng đối với ta, cõ lẽ hắn cho rằng tốc độ tiến bộ của ta rất nhanh, do đó mới cho ta gần sáu năm. Đến lúc đó, hắn hi vọng ta đủ sức đánh với hắn một trận, có thể làm cho hắn ngộ ra trong lúc chiến đấu, đạt đến Chí cường giả.
Thậm chí ngay cả Lôi Tiểu Như vốn lẳng lặng ngồi nghe bên cạnh Hồng Lâm và Hồng Vũ cũng giật mình gật đầu.
Theo Lôi Tiểu Như, những gì Đằng Thanh Sơn nói có lực hấp dẫn rất lớn.
Bởi vì... bốn người này là những người mạnh nhất trên Cửu Châu hiện giờ.
Mặc dù cảm thấy áp lực do Bùi Tam gây ra, nhưng ý chí chiến đấu của Đằng Thanh Sơn ngược lại dâng cao.
Kiếp trước và kiếp này, hắn chưa bao giờ sợ chiến.
Việc này ngược lại càng làm hắn mài giũa "Tam Thể thức" một cách si mê, muốn làm thế giới lực ngũ hành chuyển thành thế giới lực sinh.
Trên Cửu Châu, tin tức bốn cường giả đỉnh cao quyết chiến đã được truyền ra đúng một tháng.
- Cha, cha, người xem này!
Hồng Lâm lao tới, tay nắm một quyển bí tịch.
Đằng Thanh Sơn quay đầu lại, liếc mắt đã thấy bộ sách trong tay Hồng Lâm, có tên là "Cuộc Chiến Đỉnh Cao".
- Cha, đây là quyển sách do Vạn Tượng môn vừa mới phát hành hôm nay, trong đó có viết về cha cùng với ba người kia. Người nhìn xem!
Hồng Lâm hưng phấn đưa tới.
Đằng Thanh Sơn biết, bộ sách do Vạn Tượng môn phát hành chỉ trong một ngày đã xuất hiện trên những tiệm buôn khắp cả Cửu Châu đại địa.
Trước đó, đến cả Hình Ý môn cũng không biết Vạn Tượng môn sắp xuất bản một quyển sách.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn nhận lấy, vừa mở ra.
"Trên Cửu Châu, từ khi khai thiên tích địa tới nay, những chuyện trong ba mươi năm vừa qua, xét về mức độ rung chuyển hỗn loạn trên cả Cửu Châu thì có thể xem như xếp thứ ba trong lịch sử Cửu Châu. Đằng Thanh Sơn và Thiên Thần cung trước sau quật khởi. Đằng Thanh Sơn sáng tạo ra Nội Gia quyền nhất mạch, rải rác khắp cả Cửu Châu, bây giờ trong bảy mươi hai người Địa bảng thì có đến bốn mươi chín người tu luyện Nội Gia quyền. Còn Thiên Thần cung càng triển lộ ra thực lực đáng sợ, chiến lĩnh toàn bộ Thanh châu, U châu và đại thảo nguyên bắc bộ; trăm vạn đại quân, xuyên qua sa mạc vạn dặm tới Tây Vực, theo con đường hoàng kim đánh vào Ma Ni tự, tiệu diệt tông phái mạnh nhất trên Cửu Châu là Ma Ni tự."
"Bây giờ, cung chủ Thiên Thần cung, Bùi Tam thần bí cường đại đã gởi chiến thư đến tam đại cường giả, muốn tiến hành quyết chiến."
"Vạn Tượng môn đem những tin tức trong vòng mấy trăm năm về bốn vị cường giả này biên soạn lại, xuất bản quyển Cuộc Chiến Đỉnh Cao này."
Đằng Thanh Sơn hứng thú xem tiếp.
Quyển sách này lần lượt viết về Hoàng Thiên Cần, Tần Thập Thất, Bùi Tam và một vài quá trình trong cuộc đời của mình. Rất nhiều việc ngay cả bản thân Đằng Thanh Sơn cũng đã quên, thế mà Vạn Tượng môn lại viết rất rõ ràng rành mạch.
Hoàng Thiên Cần và Tần Thập Thất, mấy trăm năm trước cũng là những người có thanh danh rất lớn.
Bùi Tam mặc dù thần bí, nhưng Vạn Tượng môn đã lộ ra một vài "đại sự" làm Đằng Thanh Sơn cũng vô cùng thán phục.
Khi Đằng Thanh Sơn đọc quyển sách này, những bản sách "Cuộc Chiến Đỉnh Cao" cũng nhanh chóng truyền bá khắp cả Cửu Châu đại địa. Vô số vọ giả, thậm chí là đám phú hào, trong lúc trà dư tửu hậu đều thi nhau thảo luận. Nhờ nó tất cả mọi người đều hiểu rõ hơn về tứ đại cường giả này, cũng biết rõ hơn về sự lợi hại của bọn họ.
- Bùi cung chủ nhất định có thể thắng, một người dám ước chiến ba người, không có thực lực thì sao dám làm như thế?
- Ta thấy Tần Thập Thất có thể thắng. Từ khi y xuất đạo tới nay cũng gần bốn trăm năm rồi, nhưng cứ đánh là thắng. Ngươi nhìn xem sách nói thế nào, mười bảy tuổi đã xuất quan rồi.
- Đằng Thanh Sơn, nhất định là Đằng Thanh Sơn thắng. Y có thể sáng tạo ra Nội Gia quyền nhất mạch ngang hàng với Phật tông nhất mạch và Đạo Gia nhất mạch, ai trong ba người kia có thể so sánh được?
- Nếu trên trăm năm nữa, Đằng Thanh Sơn nhất định là có thể thắng, nhưng bây giờ y chỉ mới chừng đó tuổi, quá bất lợi.
Nhất thời, trên Cửu Châu đại địa ai ai cũng thảo luận về bốn vị cường giả. Vô số người sùng bái Bùi Tam, Hoàng Thiên Cần, Tần Thập Thất và Đằng Thanh Sơn. Vô số võ giả trên Cửu Châu đại địa có mong chờ cuộc chiến đỉnh cao này.
Trong lúc chờ đợi...
Khát vọng!
Cãi cọ!
Mọi dân chúng trên Cửu Châu đại địa đều chờ đến ngày sáu tháng chạp.
Ngày này chính là trận đấu đầu tiên trong ba "cuộc chiến đỉnh cao" giữa Hoàng Thiên Cần và Bùi Tam.