Cửu Đỉnh Ký

Chương 155: Vũ các

Bây giờ là buổi sáng, ánh nắng ban mai ôn hòa chiếu rọi lên những bậc thang xanh đậm đi lên lầu, làm cho các tầng lầu các của một tòa thạch thất cổ xưa bao phủ một vầng sáng, trông như mộng như ảo. Trên vách tường thạch thất đầy rêu xanh có những dấu vết kể rõ sự cổ xưa của căn thạch thất này!

Căn lầu phía trên có hai chữ trạm to như rồng bay phượng múa …Vũ Các!

- Thanh Sơn. Đây là nơi Quy Nguyên Tông ta giữ bí tịch, Vũ Các! - Gia Cát Nguyên Hồng cười khẽ nói.

- Năm đó khi Quy Nguyên Tông ta được khai sáng, thì Vũ Các cũng được thành lập. Cho tới bây giờ, đã có một trên ngàn năm lịch sử rồi!

- Tông chủ!

Hai đệ tử trông coi cửa Vũ Các, vừa nhìn thấy Gia Cát Nguyên Hồng lập tức khom mình hành lễ.

Đằng Thanh Sơn đi theo Gia Cát Nguyên Hồng, tiến vào trong Vũ Các. Lầu một Vũ Các kê toàn giá sách. Trên giá sách bày biện một dãy những bản bí tịch.

- Ước chừng cũng có tới mấy trăm bản bí tịch!

Đằng Thanh Sơn trong lòng thầm thán phục.

- Tông phái ngàn năm lịch sử, đích xác không tầm thường.

- Lầu một và lầu hai, đều là bí tịch nhân cấp và bí tịch cấp thấp. Địa cấp mật điển đều được cất ở tầng hầm. Đi theo ta.

Gia Cát Nguyên Hồng nói xong, theo một lối đi sâu vào bên trong.

- Ở hầm cũng có?

Đằng Thanh Sơn vội đuổi theo. Ở góc lầu một, trên cửa sổ cạnh lối vào, có một cái bàn viết. Trên bàn viết bày biện một cái bầu rượu, một chén rượu ngoài ra còn có cả một bộ sách. Một lão giả tóc hoa râm, đang chăm chú xem một quyển sách giấy đã ố vàng.

- Sư tổ!

Gia Cát Nguyên Hồng kêu nhẹ một tiếng. Đằng Thanh Sơn nghe xong như muốn nhảy dựng lên:

- Sư tổ của sư phụ? Ký Hồng thống lĩnh là nhị sư bá của sư phó! Vậy, người này, hẳn là sư phụ của Ký Hồng. Ký Hồng đã hơn trăm tuổi thì lão giả này cũng phải ….

Nhưng trong tông phái có rất nhiều điều bí ẩn, theo bối phận mà luận tuổi thì cũng rất khó. Ở Quy Nguyên Tông, lão giả tám mươi tuổi lắm khi còn gọi thanh niên hai ba mươi tuổi là sư thúc!

- A! À, Tông chủ. - Lão giả tóc hoa râm lúc này mới bừng tỉnh.

- Sư tổ xin giao chìa khóa xuống tầng hầm bí mật cho Nguyên Hồng. Làm phiền sư tổ. - Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, cầu thang xuống mật đạo chính ở phía sau lão giả hoa râm.

- Tông chủ chờ một lát.

Này lão giả lập tức đi xuống cầu thang, lấy ra một cái chìa khóa mở cánh cửa sắt đen ra. Chỉ nghe kẹt một tiếng, cánh cửa đã được mở ra.

- Ủa..

Đằng Thanh Sơn liếc qua bộ sách của lão già đang đọc. Chỉ thấy có một trang đang mở ra, trên đó có viết: "Ngày hôm sau, Trương Dã cầm chặt tinh thiết cung, một lần nữa đi vào núi. Lúc này, Trương Dã không mắc phải một sai lầm nào, thành công săn được một đầu heo rừng". Thấy mấy câu đó, Đằng Thanh Sơn có vẻ ngạc nhiên. Hắn đã đoán ra đó là … một tạp thư về dã sử.


Lão giả đó nhìn Đằng Thanh Sơn, nhếch miệng:

- Cậu thanh niên! Ngươi cũng thích xem tạp thư à? Đây là tác phẩm một ngàn năm trước, là một cuốn dã sử về Trương Dã, hào kiệt một thời của Dương Châu chúng ta. Mặc dù phần lớn đều nói khoác, nhưng xem cũng hay hay. Nếu ngươi thích xem, ta cũng có thể cho ngươi mượn vài bản?

- Không cần. Không cần. - Đằng Thanh Sơn nói liên tục.

- Thanh Sơn. Sư tổ là người trông coi Vũ Các. Ngươi gọi ông là Vũ trưởng lão đi. - Gia Cát Nguyên Hồng cười nói.

- Thanh Sơn ra mắt Vũ trưởng lão. - Đằng Thanh Sơn vội khom người.

Vũ trưởng lão nhãn tình sáng lên, rồi hơi nheo mắt lại:

- Hả? Ngươi chính là Đằng Thanh Sơn à. Nghe Ký Hồng nói lui khỏi, chức đệ nhất thống lĩnh chính là do ngươi tiếp nhận! Ừm, hay hay... Ký Hồng cũng phải hơn trăm tuổi rồi, quá già để giữ vị trí thống lĩnh. Sớm lui xuống một chút thì không đến mức đứt mất một cái cánh tay.

- Vũ trưởng lão, ta xin đưa Thanh Sơn vào trước. - Gia Cát Nguyên Hồng liền nói.

- Được …được, biết ngươi chê ta lắm chuyện. - Vũ trưởng lão lại vùi đầu vào xem dã sử.

Đằng Thanh Sơn nửa khóc nửa mếu. Đúng là một lão tiểu hài. Người già hơn một trăm tuổi, tính tình đích xác rất thú vị.

Dọc theo cầu thang, thông đạo đi vào xuống hầm rất u ám. Theo thông đạo đi xuống dưới mấy trượng, đẩy cửa đá ra, rồi tiến vào một gian phòng rộng. Bên trong phòng có đốt hai ngọn đèn nên cũng không quá tối. Sau khi Gia Cát Nguyên Hồng đi vào, lại đốt thêm hai cây nến nữa!

- Thanh Sơn, sách được bày biện ở hai bên này là những bí tịch Địa Cấp! - Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện ra, hai bên phòng, hai bức tường cơ hồ hoàn toàn là những giá sách. Trên giá sách xếp đầy những quyển bí tịch. Trong đó có những phiến đá, phiến trúc ….

- Bí tịch ở đây, tuyệt đại đa số đều là chỉ có một vài chiêu thức và phương pháp vận chuyển tiên thiên chân nguyên.

- U Nguyệt Thương Điển ở bên kia. Nó là mật điển về thương pháp rất trân quý của Quy Nguyên Tông. Nó bao hàm tất cả quá trình, phương pháp làm sao bước vào tiên thiên, cho đến lúc đạt tới cảnh giới tiên thiên Kim đan. Bên trong cũng có một vài tâm đắc của những tiền bối ghi lại.

Gia Cát Nguyên Hồng chỉ vào giá sách cách đó không xa. Đằng Thanh Sơn lập tức nhìn tới. Chỉ thấy nơi đó bày biện một xấp da dê thật dày, được bọc ba lần vải.

- Đây là...

Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc.

- Đó là tấm da dê nguyên bản U Nguyệt Thương Điển! Bên trong chỉ có phương pháp tu luyện thương, không có những kinh nghiệm tâm đắc. Bởi vì lúc đó chưa có nghề giấy. Phải mấy trăm năm sau mới có. Những nguyên bản đã được thu thập từ rất lâu, kỳ thật đều là những tấm đá, lá sắt, da dê, mảnh trúc, vân vân. Bên cạnh quyển sách, là bản sao. Ngươi lấy một quyển đi! - Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Bản sao bộ sách U Nguyệt Thương Điển có ba bản. Thanh Sơn cũng phát hiện ra ba bản này vốn giống nhau như đúc. Đằng Thanh Sơn liền lấy một quyển

- Thật là dày! - Đằng Thanh Sơn tùy ý lật tới lật lui.

U Nguyệt Thương Điển chính do một cường giả tên là Ngũ Khắc Phiền sáng chế. Trong đó chủ yếu chia làm các bộ phận là Hậu Thiên, Tiên Thiên Hư Đan, Tiên Thiên Thực Đan, Tiên Thiên Kim Đan.

- Bí tịch này ngươi mang về rồi từ từ xem. Thanh Sơn! Nhớ kỹ, U Nguyệt Thương Điển này là một thứ thượng đẳng trong những Địa Cấp mật điển. Ngươi nhất định thiết không thể ngoại truyền! - Gia Cát Nguyên Hồng nói nghiêm túc.

- Vâng. Sư phó. - Đằng Thanh Sơn cũng hiểu.

Bình thường bí tịch địa cấp chỉ nói về sự tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên Hư Đan, căn bản không có tới cảnh giới khác, và cũng chỉ nói về thương pháp.


Còn U Nguyệt Thương Điển, từ hậu thiên tới Tiên thiên kim đan, cái gì cũng có. Bí tịch như thế, đích xác rất quý.

- Với thiên tư của ngươi, nếu bỏ thương học kiếm thì trong vòng ba năm, về mặt kiếm pháp, tuyệt đối vượt qua thương pháp! Đến lúc đó có Quy Nguyên Tâm Điển, việc ngươi tu luyện để có thể bước vào tiên thiên sẽ dễ dàng hơn nhiều!

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn Đằng Thanh Sơn.

- Ngươi chọn U Nguyệt Thương Điển, sau này hối hận thì vi sư cũng không có khả năng giúp ngươi lấy Quy Nguyên Tâm Điển đâu. Ngươi bây giờ nên suy nghĩ kỹ đi.

Đằng Thanh Sơn cười.

- Sư phụ! Ta vẫn học thương pháp. - Đằng Thanh Sơn hiểu ý của sư phụ.

Ba năm? Kiếm pháp đạt tới cảnh giới thương pháp bây giờ? Trong vòng ba năm, thương pháp của mình sợ có thể đạt tới một cảnh giới mới rồi.

- Con đường này do ngươi tự mình chọn lấy!

Gia Cát Nguyên Hồng vẻ mặt nghiêm túc.

- Sau này ta xem ngươi tự mình phát triển! Còn nữa, vài ngày sau, ngày hai mươi tám tháng chín, sư huynh ngươi sẽ đấu với ngươi. Đến lúc đó... Ta hy vọng ngươi đừng lưu thủ, thắng cho thật gọn gàng!

- Vâng thưa sư phó. - Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc nghĩ: "Sư phó bảo mình không được lưu thủ?"

- Nhưng ngươi cũng đừng sơ ý. Sư huynh ngươi một mực tiềm tu, rất ít khi lang bạt bên ngoài. Mặc dù danh khí không lớn, nhưng thực lực rất khá đó.

Gia Cát Nguyên Hồng nói xong, rồi thổi tắt hai ngọn nến, rồi bước ra ngoài! Đằng Thanh Sơn đi theo sau Gia Cát Nguyên Hồng ra khỏi Vũ Các.

Keng!

Cửa thông đạo xuống hầm được đóng lại, Đằng Thanh Sơn và Gia Cát Nguyên Hồng chẳng mấy chốc đã rời khỏi Vũ Các. Sau đó... Đằng Thanh Sơn đi tới nơi Hắc Giáp quân, còn Gia Cát Nguyên Hồng thì về chỗ ở của mình.

Đêm tối, gió mát, những lá cây bị thổi phất phơ, Đằng Thanh Sơn khoanh chân tĩnh tọa bên trong đình viện. Ánh mắt dán vào U Nguyệt Thương Điển. U Nguyệt Thương Điển đang mở. Trang đang mở ra chính là giảng thuật làm sao bước vào tiên thiên!

- Dựa theo U Nguyệt Thương Điển, cái khó nhất là làm cho Thần đột phá nê hoàn cung! Thần của ta bây giờ đã đột phá nê hoàn cung rồi, cũng đã là hậu thiên đỉnh phong. Hẳn là có thể gắn Thần với Khí. Làm cho Thần và nội kình dung hợp thành một khối, hóa thành tiên thiên chân nguyên rồi.

Đằng Thanh Sơn đọc đi đọc lại nội dung mấy lần. Dựa theo giảng thuật trong bí tịch thì Thần đột phá nê hoàn cung xong, muốn cho Ý Tồn Đan Điền, Thần Dữ Khí Hòa thì rất đơn giản!

Dựa theo kinh nghiệm tâm đắc của ba tiền bối đã từng tu luyện U Nguyệt Thương Điển. Thì Ý Tồn Đan Điền Thần Dữ Khí Hòa chính là: ý tồn đan điền kỳ thật cũng là tâm thần và nội kình dung hợp vào nhau. Muốn sinh ra luồng Tiên thiên chân nguyên đầu tiên, trong ba vị tiền bối người nhanh nhất chỉ cần một giờ, còn người chậm nhất mất ba ngày! Tóm lại một khi Thần đột phá nê hoàn cung, lại là hậu thiên đỉnh phong, vậy muốn đạt tới tiên thiên là việc không khó. Về phần tốc độ, hẳn là có liên quan tới sự mạnh yếu của Thần!

- Kiếp trước ta đã có thể để Thần đột phá nê hoàn cung rồi. Tu luyện lâu như vậy, xét về cảnh giới cũng không thua kém tiên thiên hư đan cường giả là mấy. Thần của ta, trong một canh giờ hẳn là có thể sinh ra Tiên thiên chân nguyên rồi. Thế mà...

Buổi chiều hôm nay, Đằng Thanh Sơn đã tu luyện được hai canh giờ!

Nhưng vẫn không sinh ra chút Tiên thiên chân nguyên nào cả.

- Rốt cuộc là chuyện gì thế?

Đằng Thanh Sơn lắc đầu, đứng dậy, nhét bí tịch vào trong lòng.

- Trước tiên ăn cơm đã. Ba vị tiền bối đó, người chậm nhất cũng mất ba ngày mới được… Ừm! Buổi tối tiếp tục tu luyện.

...

Đằng Thanh Sơn không phải là người nói mà không làm. Song... Liên tiếp sáu ngày! Trong sáu ngày này, Đằng Thanh Sơn căn bản không quan tâm về việc mình sắp đấu với Tang Phong.. mọi tinh lực của hắn đều tiêu phí vào việc làm sao đạt tới được cảnh giới tiên thiên!

Mỗi ngày, tuyệt đại bộ phận thời gian Đằng Thanh Sơn đều bỏ vào việc này. Nhưng liên tục sáu ngày khổ luyện, nội kình trong đan điền Đằng Thanh Sơn vẫn không sinh ra luồng Tiên thiên chân nguyên nào cả! Luồng tiên thiên chân nguyên đầu tiên này, là quan trọng nhất. Một khi có cái đầu tiên, sau này chuyển hóa cũng dễ dàng hơn!

Trong vòng sáu ngày, nội kình vẫn không chuyển hóa! Nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật, tiếp tục làm cho sức mạnh thân thể Đằng Thanh Sơn tăng lên với tốc độ chậm rãi nhưng rất đều.

- Ba vị tiền bối tu luyện U Nguyệt Thương Điển luyện xuất ra luồng tiên thiên chân nguyên đầu tiên thì người nhanh nhất mất một canh giờ, chậm nhất mất ba ngày. Ta mất sáu ngày rồi, nội kình vẫn không chút động tĩnh.

Đằng Thanh Sơn đầy nghi hoặc.

- Rốt cuộc vì nguyên nhân gì? Hậu thiên đỉnh phong, Thần đột phá nê hoàn cung, đều có mà! So với vũ giả khác, ta có đặc thù là thân thể rất mạnh! Chẳng lẽ, việc đạt tới tiên thiên có liên quan tới việc thân thể quá mạnh?

Đằng Thanh Sơn tiếp tục suy tư về nguyên nhân thất bại!