Ý thức hỗn độn, tư duy hỗn loạn, Tô Thần từng ngụm từng ngụm thở dốc liều mạng áp chế dục hỏa đang cuồn cuộn dâng trào trong người mình, cậu không muốn mình tiếp tục khuất phục dưới thân nam nhân.
“Ngoại trừ tận dụng sức mạnh, anh….anh…không có thủ đoạn nào khác sao?’” Hạ thân cậu đang bị hắn nắm lấy tận lực xoa nắn, vuốt ve.
Ý thức của Tô Thần dường như bị kích thích cùng lúc bởi hai loại cảm giác, cậu chỉ còn cách cắn răng cố gắng dời đi sự chú ý của bản thân, cùng lúc thỉnh thoảng sẽ mở miệng nói chuyện.
Hai tròng mắt Tiếu Nam không biết tự bao giờ chỉ còn lại u ám đáng sợ, thậm chí cậu có cảm tưởng tưởng như mình đang nhìn thấy hai hòn lửa rừng rực bốc cháy trong ấy.
“Dùng sức mạnh sao?” Tiếu Nam nghe xong chất vấn của cậu, chỉ nhếch môi cười nhạt, tay trái càng đẩy nhanh tốc độ: “Bản thân tôi cho rằng em đang rất hưởng thụ đấy.”
Đây chính là sự thực, đại não Tô Thần “ông” lên một tiếng, cũng không thể tiếp tục phản bác nổi, cho dù ngực biết như vậy là không tốt nhưng thân thể cậu lại vô pháp chống cự nam nhân.
Một ngón tay thon dài trượt thẳng vào khe mông mềm mại, cúc hoa gắt gao đóng chặt tựa như một pháo đài kiên cố, đầu ngón tay đi vào thăm dò, khó khăn khi đi vào làm lông mày Tiếu Nam khẽ nhíu lại.
“Xem ra người yêu em cũng không hảo hảo yêu thương em nhỉ?’”
Tô Thần bị hắn vach trần lời nói dối chỉ có thể khó khăn quay đầu đi, hạ thân run run đã gần lên đỉnh, thế nhưng nam nhân lại bị nam nhân bỏ rơi mà chuyển đi mở rộng hậu huyệt, non nóng tỏa ra khắp thân thể, cậu cắn chặt răng, mồ hôi cũng chảy ròng ròng trên trán.
“Khốn..khiếp!” Cả người Tô Thần tràn đầy lửa nóng, cộng với sự lo lắng, thanh âm phát ra không khỏi khàn khàn, chỉ còn cách hung hăng trừng mắt với nam nhân.
Ánh mắt Tiếu Nam vô cùng nôn nóng, lập tức rút ngón tay ra đưa cự vật cực nóng cứng rắn của mình chống đỡ vào tiểu huyệt. Tô Thần bỗng nhiên giật mình kinh hoàng, thân thể theo bản năng lùi lại phía sau, nhưng đã nhanh chóng bị Tiếu Nam giữ chặt lấy thắt lưng, cho dù cậu có vùng vẫy như thế nào cũng không thể nhúc nhích nổi.
“A!” Ngay trước lúc hắn tiến vào, Tô thần vội vàng ngẩng đầu lên như không muốn phải chứng kiến cảnh tượng ấy, hậu huyệt đã lâu không tiếp nhận ngoại vật như vậy, tuy rằng có thả lỏng hơn trước nhưng vẫn truyền đến cảm giác trướng đau khó chịu như cũ.
“Thả lỏng”. Tiếu Nam thì thầm, thịt non ấm áp bao vây quanh hắn, tuy rằng vô cùng sung sướng đến mất hồn nhưng vẫn bó chặt đến mức phát đau.
Tô Thần bị đè xuống, hạ thân không chiếm được thư sướng cùng với đau đớn truyền đến từ hậu huyệt càng làm cho cậu không cam lòng, nổi lên phẫn hận, không khỏi hung hăng mắng to: “Khốn khiếp! Tôi hận anh!”
Mắt màu lam nguy hiểm nheo lại, ngữ khí cũng không che dấu hết hưng phấn: “Cắn chặt lấy tôi như thế, còn dám lừa gạt cùng nam nhân khác lên giường?”
“Tôi nói có chính là có đó!”
“Vậy sao? Ngoại trừ Ngô Nguyên còn có ai nữa? An Tuần sao?” Thanh âm trầm thấp của Tiếu Nam vang lên, đi kèm với lời nói châm chọc là cự vật mạnh mẽ đâm thẳng vào trong dũng đạo ấm nóng của Tô Thần.
Không gian trong phòng chỉ vang tiếng hít thở hổn hển của Tô Thần, cậu cứ như vậy vừa run vừa liều lĩnh trả lời: “Anh nghĩ tôi cũng xấu xa như anh sao?”
“Xấu xa? Vậy tôi với em vừa hợp là một cặp đôi xấu xa đó.”
Tiếu Nam cười nhẹ, một tay cầm lấy hạ thân cậu mà chậm rãi nhẹ nhàng vuốt ve khiến Tô Thần đang run lên cầm cập lập tức thở dốc từng ngụm, chưa phát giác được hạ thân đã phun nước ra ngoài theo sự vuốt ve của hắn.
Nhân cơ hội Tô Thần đang đê mê thỏa mãn, hung khí của hắn lập tức tiến thẳng vào hậu huyệt mềm mại, cảm xúc nhẵn nhụi của thịt non bao vây lấy hắn, sung sướng từ hạ thân truyền thẳng đến đại não Tiếu Nam, khiến cho dục vọng nhất thời trầm lắng nổi lên dữ dội!
Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của Tô Thần, ôn nhu liếm qua khóe mắt đóng chặt đang lặng lẽ nhỏ lệ của cậu, cho dù cậu có quật cường bao nhiêu, thì vẫn sẽ bộc lộ sự yếu đuối ở một thời khắc nào đó. Đáy lòng Tiếu Nam lập tức nảy sinh yêu thương, đúng vậy trong toàn bộ suy nghĩ của hắn chính là yêu thương, như thủy triều của đại dương từng cơn từng cơn cuồn cuộn xô vào nhau, yêu thương ấy tràn đầy ngay cả trong mắt Tô Thần.
Mà Tiếu Nam đang trầm mê trong dục vọng mãnh liệt bỗng dưng bị một tiếng hô nhỏ đến mức gần như không thể phát hiện phá vỡ, hắn nhanh chóng ngẩng đầu lên – trước cửa là một hình bóng rất quen thuộc – An Tuần.
An Tuần tựa hồ rất khiếp sợ khi phá vỡ chuyện tốt của người khác, cậu ta cúi đầu xuống, mặt cũng xấu hổ đến đỏ bừng. Tiếu Nam không khỏi khinh bỉ Ân Úc là tên vô dụng, làm gì mà để cậu ta thoát được, đã vậy còn phá vỡ chuyện tốt của hắn!
May mắn Tô Thần đang nằm dưới thân hắn vẫn chìm sâu trong dục vọng mà rên rỉ, cậu dường như vẫn chưa phát hiện được điều gì bất thường, Tiếu Nam đã nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt của hắn lập tức chuyển dời sang khuôn mặt cậu: “Em đã sớm yêu tôi đúng không?”
Giọng nói dịu dàng của hắn lúc này rất tương phản với ánh mắt sắc lạnh dành cho An Tuần vừa rồi, đột nhiên hắn lại nhìn thẳng vào cậu ta. Khi Tiếu Nam nhìn thấy hình dáng ngơ ngác sợ hãi của cậu ta, khóe miệng không khỏi nở ra nụ cười câu dẫn, đồng thời hạ thân cũng mạnh mẽ đẩy vào một cú.
“A!” Hậu huyệt non mịn gắt gao ôm chặt lấy cú đẩy của hắn khiến Tô Thần không khỏi hét lên một tiếng chói tai, rên rỉ ngọt ngào lập tức thoát ra khỏi miệng nhỏ, trong phòng lúc này dày đặc hương vị mà Tiếu Nam yêu thích, rất tích cực câu dẫn dục vọng của hắn nổi lên.
“Đi nhẹ như mèo con ăn trộm, không tìm được đường về nhà sao?” Tiếng nói nhè nhẹ trầm thấp vang lên, ánh mắt Tiếu Nam ngày càng lạnh, như đang tự hỏi cậu ta muốn nhìn thêm bao lâu nữa?
Mặt An Tuần lúc này đã vô cùng, cậu ta hiểu lời nói vừa rồi của hắn có ý gì cũng rất muốn bỏ chạy khỏi nơi này, nhưng lại bị ánh mắt sắc lạnh của Tiếu Nam nhìn chằm chằm còn lộ ra vẻ ghen tuông đố kị nồng nặc, khiến hai chân cậu ta nhất thời như đóng đinh tại chỗ.
“Cái…cái gì vậy?” Lúc này ý thức của Tô Thần mới chậm rãi hồi phục, cậu nhận ra câu hỏi khác lạ của Tiếu Nam, mở mắt nhìn về nam nhân phía trên mình.
Cố sức ngẩng đầu nhìn sang bên cạnh lập tức đụng phải khuôn mặt đang xấu hổ đến đỏ bừng của An Tuần?
“Tiểu An?” Kinh ngạc lóe lên, xấu hổ lập tức tràn khắp thân thể, bị An Tuần nhìn thấy bộ dáng khuất phục dưới dục vọng của mình, đầu óc Tô Thần như bị dội một gáo nước lạnh, lập tức tỉnh lại!
“Khốn khiếp! Anh còn không buông ra!” Cậu liều mạng giãy dụa, một bên muốn thoát khỏi kìm kẹp của nam nhân, một bên hoảng loạn nhìn An Tuần.
“ Đúng rồi…xin lỗi!” Lúc này An Tuần mới chợt hoàn hồn, cậu ta vôi vàng nói lời xin lỗi rồi chạy thẳng đi.
“Tiểu An! Cậu trở lại đi! Tiểu An!” Tô Thần cố gắng nhỏm dậy hô to với người đang hoảng sợ chạy đi kia lại Tiếu Nam dùng sức giữ lại.
“Vẫn còn tâm trí lo lắng cho người khác? Có phải tôi đã không cho em ăn no?” Ánh mắt Tiếu Nam lạnh đi vài độ, hừ nhẹ nhìn bộ dáng hốt hoảng chạy đi của An Tuần, sau đó cúi đầu nhìn bộ dáng kinh hoàng của Tô Thần: “Em là của tôi, người khác không nên chú ý đến em, nam hay nữ đều không được!”
Hắn nhẹ nhàng liếm láp lên xương quai xanh khêu gợi của cậu, nỗ lực một lần nữa làm tan rã ý chí của Tô thần, nhưng cậu chỉ khom gối ngồi vào trong lòng hắn: “Anh đã làm tôi nhục nhã nhiều lần, còn muốn thế nào nữa? Anh không phải có Mị Sắc hay sao, nơi đó thiếu gì người, muốn dạng nào cũng được đáp ứng. Buông tha cho tôi được không? Cầu xin anh….”
Trái tim cậu đang rất đau đớn, nam nhân trước mặt lại một lần nữa khiến cậu nhục nhã không thể chịu nổi, càng muốn giãy dụa như thể mong mỏi thoát được kiếp sống đầy đau khổ này, thế nhưng Tiếu Nam lại như một chiếc vòng kim cô khóa đi ý muốn giải thoát của cậu.
“Anh sẽ không để cho em đi, nghĩ cũng đừng!” Tiếu Nam nắm chặt lấy hai bả vai cậu đến mức đầu ngón tay trở nên trắng bệch, mắt màu lam hung ác trừng lớn.