Giúp Trì Tảo Tảo chuẩn bị tất cả xong, Đường Hoàn Quân vỗ vỗ tay đi tới, không để ý đến tiếng thét chói tai xung quanh, cười cười vò đầu Trì Tảo Tảo.
“Em xem vừa lòng chưa?”
Trì Tảo Tảo nhìn giường đệm sạch sẽ, mọi thứ đâu vào đấy, không thể không thừa nhận, Đường Hoàn Quân là một người đàn ông tốt nha.
Trì Tảo Tảo vỗ vỗ vai Đường Hoàn Quân, giơ ngón tay cái lên “Không tồi, em rất vừa lòng, lát nữa em sẽ mời anh ăn McDonald’s.”
Đường Hoàn Quân hừ lạnh “Thứ rác rưởi đó ăn làm gì, nhà anh còn có việc, anh phải về để giải quyết đã, có chuyện gì thì em gọi điện thoại cho anh, biết chưa?”
“Oa? Anh đi luôn sao?”
“Đúng vậy, anh cũng bận lắm, anh đi trước đây.”
Trì Tảo Tảo đưa anh ra đến cửa ký túc xá nữ, vẫy tay tạm biệt rồi nhìn theo bóng anh rời đi.
Đường Hoàn Quân vừa đi, hai cô bạn cùng phòng với Trì Tảo Tảo liền chạy tới, lôi kéo Trì Tảo Tảo.
“Đó là bạn trai của cậu hả? Thật là đẹp trai quá.”
Hai người này, một gọi là Mộ Hương Ninh, một gọi là Ôn Nghi, tính cách đều rất rộng rãi.
Trì Tảo Tảo cười cười, đánh gãy lời bọn họ “Không phải sao, anh ấy là anh họ của tớ.”
“Anh họ à? Vậy anh họ cậu có bạn gái chưa?”
Trì Tảo Tảo cười ha hả, xoay người, trở về ký túc xá.
Mộ Hương Ninh và Ôn Nghi chạy theo, mỗi người túm một bên hỏi “Tảo Tảo, anh họ cậu có bạn gái chưa, có hay chưa vậy?”
“Khụ khụ, chưa có.”
Theo cô biết, Đường Hoàn Quân chưa có bạn gái đâu.
Vừa nghe Trì Tảo Tảo nói chưa có, hai người liền mất bình tĩnh, lôi kéo tìm cách liên hệ với Đường Hoàn Quân, Trì Tảo Tảo không biết làm sao, đành nói cho bọn họ WeChat của Đường Hoàn Quân.
Dàn xếp xong xuôi, Trì Tảo Tảo mới gọi điện thoại cho Diệp Khuyết.
Diệp Khuyết vừa tan tầm, đang lái xe về nhà.
Nghe chuông di động vang lên, Diệp Khuyết liền đeo tai nghe Bluetooth lên, ấn nghe.
“Có chuyện gì sao?”
Trì Tảo Tảo ngồi xếp bằng trên giường, vừa vuốt tóc vừa gọi “Ông xã……”
Nói rất nhỏ, có lẽ chỉ có người bên kia điện thoại nghe thấy, ba cô bạn cùng phòng đang làm việc riêng, nên không rảnh để ý đến Trì Tảo Tảo.
“Uh!”
Ngoài dự đoán, Diệp Khuyết thế nhưng hỏi lại cô “Chuyện gì?”
Trì Tảo Tảo cười ha hả, lắc đầu “Không có việc gì, em chỉ muốn báo em đã sắp xếp xong rồi, lát nữa sẽ đi ra ngoài ăn cơm, anh qua với em được không? Em ở một mình, rất cô đơn.”
“Ký túc xá không có ai nữa sao?”
“Có, có chứ, nhưng đây là lần đầu tiên em ở ký túc xá, hơn nữa lại không có anh bên cạnh, nên nhớ!”
“Trì Tảo Tảo, lúc em chạy đi du lịch một mình em có nhớ đến anh không?”
Ách!
Chuyện đó qua lâu rồi mà.
Với lại lúc ấy không phải còn có Hoàn Quân nữa sao.
Trì Tảo Tảo “A, lúc nào thì anh đến đây?”
Diệp Khuyết lãnh đạm nói “Vài ngày nữa.”
Con bé này có não không thế? Hỏi lui hỏi tới mãi.
“Vậy à, mấy ngày, để em chờ.”
“Trì Tảo Tảo, đi ăn cơm thôi.”
Trì Tảo Tảo vừa mới dứt lời, cô bạn cùng phòng đã la lên, Trì Tảo Tảo cầm điện thoại cười cười, rồi nói vào điện thoại “Thôi, không nói chuyện nữa, em đi ăn cơm đây, tốt nhất anh nhanh đến đây đi, bằng không em không để ý tới anh nữa đâu, tạm biệt”
“……”