Trì Tảo Tảo cố ý muốn đính hôn với Hoàn Quân, dù cho Tiết Dung Chân và Diệp Chấn Hoa đi tới, cũng không làm nên chuyện gì.
Đường gia rất vui mừng, mời mấy vị bạn thân tốt, hẹn ở khách sạn 5 sao của mình, sắp xếp một phòng riêng xa hoa.
Người nhà họ Đường đều đến đông đủ, còn có mấy người bạn thân tốt nhất của Đường gia cũng ở đây, Trì Tảo Tảo và Hoàn Quân là nam nữ chính, vì vậy nhất định cũng phải ở đây.
Tiết Dung Chân và Diệp Chấn Hoa là đến muộn nhất, nhìn thấy Trì Tảo Tảo mặc váy cưới đỏ ngồi bên cạnh Đường Hoàn Quân, cô không kiêng dè hình tượng liền đi tới, kéo Trì Tảo Tảo một cái.
"Tảo Tảo, đến cùng xảy ra chuyện gì? Sao con lại đột nhiên..."
Trì Tảo Tảo ngại ngùng nở nụ cười với Tiết Dung Chân, "Mẹ, cảm ơn mẹ và ba tới chứng kiến lễ đính hôn của con và Hoàn Quân, thật sự cảm ơn ba mẹ."
Sợ Tiết Dung Chân gây sự, Đường phu nhân cũng nhanh chóng lại đây kéo cô, "Dung Chân, đều là lựa chọn của con mình, cô cần gì phải kích động như thế chứ, phải, trẻ con đính hôn, chúng ta đều kích động, nhanh ngồi xuống đi."
Tiết Dung Chân bị kéo ngồi xuống, nhưng vẫn khó mà tin nổi nhìn xem Trì Tảo Tảo, khát vọng cô cho mình một lời giải thích, ai biết, con bé kia nghiêng đầu đi, không thèm nhìn bà.
Lần đầu tiên, Tiết Dung Chân cảm thấy đau lòng.
Con dâu bà một tay nuôi lớn, nháy mắt trở thành con dâu người khác, bà thật không cam lòng.
Diệp Chấn Hoa liên tục nhìn chằm chằm vào Trì Tảo Tảo, từ nhỏ hiểu rõ con bé, đến bây giờ nhìn khuôn mặt cô, vẻ mặt không dám đối diện với ba mẹ đó, ông cảm thấy, con bé có tâm sự.
Vì vậy, ông cũng chỉ ngồi, nói cái gì cũng không nói.
Ông rất khẳng định, Trì Tảo Tảo, sẽ không làm cho ông thất vọng.
Đường Nghiêu cười ha ha đứng dậy, nói với mọi người: "Hôm nay là ngày vui, rất vinh hạnh, đứa con thứ hai vô dụng này của nhà tôi, sẽ lấy Tảo Tảo ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại như hoa như ngọc."
Đường Nghiêu đảo mắt nhìn về phía Đường Hoàn Quân, "Hoàn Quân, sau này, nhất định phải đối xử tốt với Tảo Tảo, nếu như dám để cho Tảo Tảo bị một chút oan ức, ta sẽ là người đầu tiên không tha cho con."
Ngày hôm nay Đường Hoàn Quân, quá mức vui vẻ, nhanh chóng cười ôm Trì Tảo Tảo bên cạnh, "Ba, ba yên tâm đi, con nhất định sẽ dùng cả đời để thương yêu cô ấy, che chở cô ấy, làm bạn với cô ấy."
Anh nhìn xem Trì Tảo Tảo, ẩn tình đưa tình, "Sau này, em chính là vị hôn thê của anh, chờ em tốt nghiệp, chúng ta liền kết hôn, đến lúc đó, em chính là vợ anh, Tảo Tảo, anh yêu em, Đường Hoàn Quân anh, sẽ toàn tâm toàn ý, bảo vệ em cả đời."
Trì Tảo Tảo gượng ép cười cười, ở trước mặt nhiều người như vậy, chui vào trong ngực anh gật đầu, "Ừm, cảm ơn anh, Hoàn Quân."
Xem tới đây, Tiết Dung Chân tức giận đến suýt chút nữa phun máu, bà tức giận muốn đứng lên nói gì đó, nhưng mà, tay lại bị chồng mình đè lại, ra hiệu bà không nên cử động.
Bà cũng không muốn hủy hoại hình tượng hiền lương thục đức của mình cho tới nay, không thể làm gì khác hơn là nuốt giận vào bụng.
Nhìn lướt qua, chỗ ngồi không có Diệp Khuyết, Đường Vãn Nguyên mở miệng, "Anh Diệp Khuyết đâu? Sao anh ấy không tới? Tảo Tảo và Hoàn Quân đính hôn, làm sao có thể thiếu anh ấy được?"
Tất cả mọi người nghe vậy, vừa nhìn, quả thật không có Diệp Khuyết, các trưởng bối đều gật đầu, "Đúng vậy, không thể thiếu Diệp Khuyết, Thì Sơ, con gọi điện thoại cho Diệp Khuyết, bảo nó nhanh chóng tới đây."
Đường Thì Sơ nói: "Con gọi rồi, cậu ấy nói đang trên đường tới."
Nghe được nói Diệp Khuyết, Đường Hoàn Quân liền cúi đầu liếc mắt nhìn Trì Tảo Tảo, thấy khuôn mặt cô rõ ràng có chút không ổn.
Anh thấp giọng hỏi, "Hay là... Liền không cho anh ấy đến?"
Trì Tảo Tảo lắc đầu, "Không, để anh ấy đến đây đi, dù sao anh ấy cũng là anh trai em, em không sao, Hoàn Quân, mặc kệ anh ấy có tới hay không, đều không ngăn cản được em đính hôn với anh."