Diệp Khuyết đưa Trì Tảo Tảo về nhà, trên xe, cô gái nhỏ rất không hiểu nhìn chăm chú Diệp Khuyết hỏi, "Tại sao bác sĩ lấy máu của em, kiểm tra nội tạng của em vậy? Cái chân này, có liên quan tới nội tạng sao?"
Diệp Khuyết đang lái xe, bất thình lình trả lời một câu, "Có liên quan tới cơ thể em."
Ý chính là, kiểm tra toàn diện có gì không tốt.
Nghe vậy, Trì Tảo Tảo im lặng.
Hai người về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ, sau đó nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Khuyết đến công ty trước, dặn dò mẹ của mình, "Lát nữa mẹ nói cho cô ấy, bảo cô ấy đừng đến trường học, cơ thể cô ấy không tốt, cần nghỉ ngơi hai ngày, phía trường học, con sẽ xin nghỉ cho cô ấy."
Khuôn mặt Tiết Dung Chân lo lắng, "Sao vậy? Tối hôm qua con dẫn con bé đi làm kiểm tra, kiểm tra ra cái gì sao?"
Mặt Diệp Khuyết không cảm xúc, "Không có, nói chung không nên để cho cô ấy đến trường học, cứ ở nhà đừng đi đâu hết, nếu như cô ấy thực sự không chịu được thì bảo cô ấy đến Đường gia, hoặc là tới công ty tìm con."
"Ừm, vậy cũng tốt!"
Diệp Khuyết đi tới công ty, vừa tới cửa công ty, Vân Phi mắt sắc nhìn thấy anh, vội vàng chạy tới, một mực cung kính.
"Tổng giám đốc, anh..."
Lời nói bị Diệp Khuyết đưa tay cắt ngang, hai người cùng tiến vào thang máy, vào trong phòng làm việc, Diệp Khuyết mới mở miệng, "Tra được cái gì sao?"
Vân Phi đưa một xấp tài liệu cho Diệp Khuyết, "Tra được, người này từng làm phẫu thuật thay đổi mặt mũi, chúng ta phí sức lực rất lớn mới có được tin tức chính xác, sở dĩ anh ta xuất hiện ở trong sơn cốc Linh Sơn, cũng chỉ là đặt chân ở nơi đó trước khi các người đi ba ngày, xem ra anh ta cũng thật là có mưu đồ."
"..."
"Mặt khác, tra được anh ta rất thân cận với vị công tử kia."
Vân Phi chỉ vào tin tức trong tài liệu nói, "Đây là tin tức bọn họ trò chuyện, anh vừa nhìn liền rõ ràng mục đích của anh ta."
Diệp Khuyết nhìn sang chỗ ngón tay Vân Phi chỉ, quả nhiên, nhìn thấy tin tức giật gân.
Anh lạnh lùng hừ một tiếng, lại có vẻ thật xem thường.
Vân Phi bên cạnh hỏi, "Tổng giám đốc, bây giờ chúng ta nên xử lý thế nào?"
Khuôn mặt Diệp Khuyết thâm sâu khó lường, "Trước tiên đừng đánh rắn động cỏ, chúng ta liền tương kế tựu kế."
Vân Phi rõ ràng, lại có chút lo lắng, "Vậy phía tiểu thư Tảo Tảo..."
"Tôi sẽ nói với cô ấy."
Dứt tiếng, điện thoại đột nhiên vang lên, Vân Phi nghe điện thoại, đối phương là thư ký Tiêu Lam.
"Trợ lý đặc biệt Vân, bộ trưởng bộ phận mua hàng mới được bổ nhiệm, Cừu bộ trưởng muốn gặp tổng giám đốc."
Lời này, Diệp Khuyết cũng nghe thấy.
Vân Phi nhìn về phía anh, chỉ thấy ông chủ gật gật đầu, "Cậu đi ra ngoài đi, cho anh ta đi vào, ghi nhớ kỹ, đừng đánh rắn động cỏ."
Vân Phi cúp điện thoại, cúc cung, xoay người đi ra ngoài.
Trong chốc lát, Cừu Tử Mặc đi vào.
Thấy Diệp Khuyết ngồi trước bàn làm việc xử lý văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên, anh ta trực tiếp đi tới, ngồi xuống đối diện với anh.
"Tôi không muốn làm bộ trưởng bộ phận mua hàng gì đó."
Diệp Khuyết cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục công việc trong tay anh, "Vậy anh muốn làm cái gì? Chỉ bằng lý lịch của anh, anh cảm thấy anh có thể đảm nhiệm được cái gì?"
"Tôi phải giống như Vân Phi, mỗi giờ mỗi phút đi theo bên cạnh anh."
Bỗng nhiên, động tác trên tay người đàn ông dừng lại, ngẩng đầu, ánh mắt u ám lành lạnh, giống như lưỡi đao sắc bén, thẳng tắp bắn về phía Cừu Tử Mặc.
Anh còn chưa mở miệng nói chuyện, Cừu Tử Mặc lại nói: "Tôi còn có một yêu cầu, chính là phải ở cùng một chỗ với anh."
"..."
Nếu là anh trước đây, sẽ thẹn quá thành giận, vỗ bàn đứng dậy, nhưng lúc này, vẫn cứ khoan dung không kêu một tiếng.
Một lát sau, anh tàn nhẫn bỏ ra vài chữ, "Anh biết, anh sẽ chết như thế nào không?"
Cừu Tử Mặc không cho là đúng, nhún nhún vai, "Không đáng kể, tôi chết rồi có người phụ nữ của anh dẫn đường cho tôi trên đường xuống Suối Vàng, tôi cũng không cô quạnh."