*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc hai người trở về nhà họ Cố thì đêm đã khuya, lúc người hầu mở cửa cho bọn họ thì phát hiện, dưới trời rét căm căm mà mặt hai người lại đỏ đến mang tai, hơn nữa cả người còn đổ đầy mồ hôi.
"Lão gia và phu nhân đã ngủ rồi, có cần gọi họ dậy không ạ?" Lão quản gia cũng thức dậy đón tiếp hai người.
Du Yến vội vàng xua tay nói không cần quấy rầy họ.
Tắm rửa và ăn khuya xong, Du Yến thoải thoải mái mái nằm trên giường, cô kiềm lòng không được ôm Cố tiên sinh nói: "Đêm nay quả là một đêm tuyệt đẹp."
Ý của Du Yến rất đơn thuần chính là buổi ngắm cảnh đêm ngày hôm nay mà thôi.
"Đúng vậy." Cố tiên sinh lại cố ý bóp méo vấn đề, anh nghĩ, cảm giác ăn cô gái nhỏ nhiệt tình như lửa này hai lần trong xe, quả là tuyệt không nói nên lời. <;"><;">