Mấy năm này, sự nghiệp cô phát triển rất thuận lợi, càng ngày càng có danh tiếng, sau đó trong một lần quay phim, cô tình cờ quen biết một nam sinh tên Kỷ Hải.
Kỷ Hải nhỏ hơn cô 5 tuổi, khuôn mặt như ánh mặt trời sáng sủa, cả ngày cười hì hì, lúc vừa mới bắt đầu cô cũng chẳng chú ý đến cậu ta, song cậu ta luôn tìm cơ hội bắt chuyện với cô, thường xuyên kể mộtvài chuyện vui chọc cô cười, hoặc là tự tay làm mấy thứ đồ thủ công xinh xắn tặng cho cô, đôi lúc còn mang điểm tâm mời cô ăn, Kỷ Hải hiểu biết rất rộng, cũng rất biết cách chơi, mỗi lần ra ngoài chơi với cậu ta cô đều có cảm giác hết sức mới lạ.
cô thích nghe Kỷ Hải hát, mỗi lần ở chung Kỷ Hải đều hát cho cô nghe, có những lúc phát sốt cổ họng đau rát, cậu ta vẫn kiên trì hát, có điều bị cô ngăn cản, một Kỷ Hải như thế đã làm cô cảm động.
Sau đó Kỷ Hải nói thích cô, cô có cảm giác cuối cùng mình cũng tìm được bạch mã hoàng tử.
Về sau, cô yêu cầu ly hôn, cô cảm thấy 5 năm hôn nhân quả thật chính là gông xiềng nặng trĩu, ép côcô không thở nổi, cô muốn tự do, muốn tình yêu, muốn Kỷ Hải.
Chẳng màng đến ba ba sinh bệnh, cô vì tình yêu của mình mà chống đối đến cùng, thậm chí không tiếc đối nghịch với cả thế giới.
Tiếp theo sau đó, tất cả mọi người cũng thoả hiệp, cô thắng, thắng được tự do, cũng thắng được tình yêu.
cô cho rằng, từ nay về sau, cô sẽ có cuộc sống hạnh phúc mĩ mãn.
Có điều sự thật tàn khốc báo cho cô biết, cô quá ngây thơ rồi.