Kể từ khi bộ phim "Không liên quan đến tình yêu" được phát sóng trên truyền hình, cuộc sống của Tô Nhan cũng bắt đầu trở nên bận rộn, bởi vì tỷ suất xem đài của bộ phim này một đường tăng vọt, mà Tô Nhan chưa một lần xuất hiện trước công chúng cũng trở thành đối tượng khiến người xem vô cùng tò mò.
Hình tượng ác độc trong vai diễn của cô khiến ai nấy đều trầm trồ khen ngợi, sau khi phát sóng hơn mười tập, nhân vật phản diện Lâm Mỹ do Tô Nhan thủ vai nhận được sự ái mộ của rất nhiều người.
Trong buổi gặp mặt người hâm mộ, đạo diễn giới thiệu với cô một người đại diện vàng.
"A Ken, đây chính là người tôi muốn giới thiệu cho cậu, Tô Nhan."
Tô Nhan nhìn người đàn ông trước mắt, mang đến cho cô một cảm giác nói không nên lời, tóc nâu, đeo khuyên tai, ngay đến quần áo cũng thiên về phái nữ.
Gì thế này? Đầu xù tóc dài cũng đâu phải là trào lưu năm nay đâu...
"Chào anh, tôi tên Tô Nhan."
A Ken quan sát Tô Nhan một lần từ trên xuống dưới, gật đầu nói: "Cũng không tệ lắm, cô đồng ý để tôi làm người đại diện cho cô không?"
Tô Nhan nghe nói thì sửng sốt, cô biết mỗi nghệ sĩ đều có một người đại diện riêng, nhưng cô chỉ là một người nửa đường chui ra, tìm đâu ra người đại diện, không ngờ hôm nay lại có người chịu dẫn dắt cho mình.
Đạo diễn thấy Tô Nhan không đồng ý, vội vàng mở miệng: "Tô Nhan, A Ken là một người đại diện vàng đó, chỉ cần là người cậu ta dẫn dắt thì không ai không nổi tiếng, cô còn không mau cám ơn cậu ấy đi."
Nghe vậy, Tô Nhan mới lấy lại tinh thần, vội nói: "Cảm ơn, A Ken có thể dẫn dắt cho tôi là vinh hạnh của tôi."
A Ken chỉ nhìn cô ra chiều suy nghĩ, cười cười, khoát tay nói: "Không cần cảm ơn tôi, muốn cảm ơn thì cảm ơn chính cô đi."
"..." Tô Nhan nhất thời không hiểu được lời của anh ta, cho nên lựa chọn mỉm cười, trầm mặc, nhưng vào một ngày rất lâu rất lâu sau đó, cô mới thật sự hiểu được thâm ý trong câu nói này của A Ken.
"Được rồi, cô xem thử bản hợp đồng này đi, nếu không có ý kiến thì ký tên vào."
Tô Nhan nhận lấy hợp đồng, cẩn thận xem xét từng tờ, sau khi xem xong mới gật đầu nói: "Không vấn đề."
"Ký rồi, sau này tôi sẽ trở thành người đại diện của cô, tất cả công việc của cô đều sẽ do tôi sắp xếp."
"Được." Tô Nhan cầm bút ký tên mình xuống.
Bộ điện ảnh đầu tiên A Ken nhận giúp cô là một bộ phim cổ trang, bởi vì A Ken tự mình dẫn dắt, cho nên, trong phút chốc, tên tuổi của Tô Nhan đã dần được lan rộng trong giới.
Tác phẩm tuy ít, nhưng danh tiếng lại lớn, điều này khiến cho không ít nữ minh tinh phải đỏ mắt.
Người tức giận nhất chính là là Bạch Khuynh, sau khi nghe nói người đại diện của cô là A Ken thì lại càng bốc hỏa hơn.
"Tô Nhan? Cô ta vốn chỉ là một trợ lý nhỏ của tôi, sao lại để cho A Ken dẫn dắt cô ta chứ? Cô ta đủ tư cách sao?" Tô Nhan đang ở phim trường, giận đến mức quơ đổ hết đống mỹ phẩm trang điểm trên bàn.
Cô trợ lý mới bên cạnh sợ đến mức không dám thở mạnh."
"Chị, chị chị Bạch."
Bạch Khuynh nhìn Tô Nhan đang tuyên truyền cho bộ phim điện ảnh mới "Sấm cung" (Sấm nghĩa là xông vào) trên tivi, tức đến run rẩy, hai trong mắt phẫn hận nhìn chằm chằm nét mặt tươi cười như hoa của Tô Nhan trên ti vi.
"Tô Nhan, tôi nhất định sẽ cho cô biết, cái giới này không phải côcứ muốn vào là vào được, cô nhất định sẽ phải trả giá thật lớn."
Sau khi Sấm cung được trình chiếu, danh tiếng của Tô Nhan tăng mạnh, có không ít người hâm mộ, điều này khiến cho Tô Nhan rất vui mừng, từ ban đầu là thấp thỏm bất an đến bây giờ đã thành vui vẻ không thôi.
Trong tâm cô rất thích diễn xuất, thích hóa thân vào từng nhân vật, cảm nhận rõ từng thay đổi trong cuộc sống của mỗi người.
"Ở đây này, Nhan Nhan..."