Edit: Hanna Lu
Beta: salemsmall
"Nương nương, người để cho nô tỳ vào trong thông báo một tiếng đã!" Bên ngoài truyền tới tiếng nói của những cung nữ.
"Thông báo? Cút ngay! Bổn cung muốn gặp con tiện nhân kia còn cần thông báo sao? Có phải con tiện tì nhà ngươi ko hiểu quy định trong cung hay không? Nếu như ngươi còn không biết điều thì hãy xem bổn cung dạy dỗ cho nhà ngươi hiểu thế nào là quy định trong cung." Giọng nói đầy ngạo mạn của Thượng Quan Diễm Nhi truyền tới tai của Thiên Thiên, làm cho khóe miệng nàng càng cong thêm.
Rồi sau đó chỉ nghe "Rầm" một tiếng thật lớn, Thượng Quan Diễm Nhi vô cung giận dữ, đột nhiên đá văng cánh cửa chính ra.
Khi nàng ta nhìn thấy bộ dạng nhàn nhã ngồi uống trà của Thiên Thiên thì lửa giận trong hai con mắt càng bùng cháy dữ dội.
"Ngươi thật đúng là một con tiện nhân, lại dám vào cung quyến rũ Hoàng thượng. Ngươi đừng quên là ngươi chỉ là một đãng phụ * mà không ai cần, ngươi cho rằng Hoàng thượng sẽ thích ngươi? Ngươi đừng ôm mộng hão huyền nữa, Hoàng thượng chỉ là đang chơi đùa với ngươi thôi, bởi vì ngươi chính là đôi giày rách mà Kỳ vương gia vứt bỏ." Cơn tức trong lòng bộc phát, vì thế mà khuôn mặt nàng ta trở nên vô cùng dữ tợn.
"Thì ra là Đức Phi nương nương, nếu như Đức Phi nương nương còn chưa nói hết, vẫn còn muốn nói tiếp, thì ta sẽ rửa tai lắng nghe." Nói xong Thiên Thiên tiếp tục thưởng thức ly trà ngon trong tay, nghe nói trà trong hoàng cung đều là cống phẩm, đây chính là trà ngon nhất của các nước khác mang đến cống nạp cho Hoàng thượng.
Ưm! Thiên Thiên khẽ nhấp một ngụm, quả thật là trà ngon, đầu lưỡi còn cảm thấy hơi ngòn ngọt, hương trà từ chóp mũi thấm dần đến cổ họng, làm cho người ta cảm thấy thật thư thái.
"Ngươi đừng tưởng Hoàng thượng cho ngươi vào cung, thì ngươi đã có cơ hội, bổn cung nói cho ngươi biết, chỉ cần bổn cung còn ở trong hoàng cung này ngày nào thì bổn cung tuyệt đối không cho phép ngươi có cơ hội hầu hạ Hoàng thượng ngày đó." Thượng Quan Diễm Nhi tức giận nói.
"Tinh Nhi, trà này không tệ, chúng ta có thể mang một chút về cho Như Huyên uống thử." Thiên Thiên nhìn Tinh Nhi đang đứng sau khẽ cười nói.
Thượng Quan Diễm Nhi bị lửa giận làm cho mặt mày đỏ bừng, hô hấp dồn dập, ngay sau đó nàng ta vung tay một cái khiến cho ly trà trên tay Thiên Thiên rơi xuống đất, nhưng ngược lại, nước trà cũng bắn lên tay nàng ta.
"Á, con tiện nhân này lại dám hắt nước trà làm bỏng tay của bổn cung, hôm nay ta sẽ tính luôn món nợ khi ngươi hãm hại bổn cung bị đánh. Bổn cung muốn cho ngươi biết, trong hậu cung này, bổn cung mới là người làm chủ. Ta sẽ cho ngươi nếm thử cái gọi là sống không bằng chết." Thượng Quan Diễm Nhi gào lên.
"Nương nương, tiểu thư không hề hắt nước trà nóng làm bỏng người, là người cố ý vỗ vào tay tiểu thư nên mới bị trà nóng hắt vào." Tinh Nhi vội kêu lên.
"Trong hậu cung này không có chỗ cho con tiện tì như ngươi nói chuyện, hôm nay bổn cung sẽ cho cả hai ngươi phải chịu phạt,......"
Thượng Quan Diễm Nhi còn chưa nói xong, nàng ta đã bị Thiên Thiên bóp chặt hai bên má, mà các cung nữ đằng sau Thượng Quan Diễm Nhi bị Thiên Thiên trừng mắt đều không dám tiến lên. Hơn nữa bọn họ cũng không muốn, ai bảo từ trước đến giờ họ đều bị Đức phi đánh mắng, bây giờ nàng ta bị như vậy, trong lòng bọn họ còn âm thầm vui mừng đấy.
"Ngươi......" Hai má truyền tới cảm giác đau đớn khiến cho nàng ta không thể thốt nên lời, chỉ muốn ngăn bàn tay kia lại.
"Ngươi càng cử động thì càng đau hơn." Giọng nói lạnh lùng của nàng khẽ cất lên.
Mà Thượng Quan Diễm nhi cũng ngoan ngoãn buông đôi tay đang vung loạn xạ của mình xuống, cặp mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Thiên, "Ngươi… buông… bổn cung… ra… Ngươi… dám… đối xử… với bổn cung… như vậy… Bổn cung, bổn cung phải…… giết chết ngươi."
"Ta cho ngươi biết, ngươi cứ tiếp tục kiêu ngạo đi, ta để cho số phận của ngươi cũng giống như mẹ già hói đầu của ngươi. Nếu như bây giờ Hoàng thượng phát hiện ngươi và nam nhân kia tằng tịu với nhau thì như thế nào?" Thiên Thiên lạnh lùng nhả từng chữ từng chữ bên tai Thượng Quan Diễm nHi
Thượng Quan Diễm Nhi trợn trừng hai mắt, sắc mặt trắng bệch nhìn nữ nhân trước mắt, câu nói vừa rồi của nàng có phải ý nói là…. Nàng chính là người hại chết mẫu thân mình hay không? Hơn nữa......
"Đúng như những gì ngươi nghĩ đấy, nếu như ngươi muốn tiếp tục sống ở hậu cung này thì tốt nhất không nên khiêu khích tính nhẫn nại của ta."
Cuối cùng, bàn tay của Thiên Thiên cũng buông xuống, Thượng Quan Diễm Nhi lảo đảo ngã trên mặt đất, hai mắt vẫn lộ vẻ kinh ngạc như vậy, thậm chí còn có them vài phần sợ hãi.
"Ta đây không ngại cho ngươi biết một chuyện, chuyện về đôi chân tàn phế của phụ thân ngươi – người vẫn luôn tự cho mình là dưới một người, trên vạn người!" Thiên Thiên nhìn nữ nhân đang sợ hãi, trong lòng không khỏi cười lạnh, mới vừa rồi còn kêu gào ầm ĩ, hiện giờ...... Ha ha
Hai mắt Thượng Quan Diễm Nhi càng trừng lớn hơn, nàng nói... Chẳng lẽ...
"Không sai, đó cũng là kiệt tác của ta, nếu như ngươi muốn nói ra, ta cũng sẽ thành toàn cho ngươi." Tay ngọc nhẹ nhàng lướt trên đôi chân thon dài của nữ nhân ngã trên mặt đất, hai mắt nàng mang theo nụ cười tà ác nhìn nữ nhân đã bắt đầu sợ hãi.
Thượng Quan Diễm Nhi càng lúc càng hoảng sợ, vội vàng rụt hai chân của mình lại, rồi sau đó chật vật bò dậy chạy nhanh ra ngoài.
"Tiểu thư, người rốt cục đã nói gì với nàng ta mà thể làm cho nàng sợ hãi chạy khỏi nơi này như vậy? Cứ làm như viện chúng ta có quỷ không bằng? Chẳng lẽ tiểu thư thật sự đã hù dọa nàng, rằng trong viện chúng ta có quỷ?" Tinh Nhi nhìn Thượng Quan Diễm Nhi lảo đảo chạy ra ngoài, vô cùng vui vẻ nói.
"So với quỷ còn kinh khủng hơn, nữ nhân giống như nàng ta, ngươi nhất định phải hung ác hơn nàng ta mới có thể khiến cho nàng câm miệng, nếu không chúng ta sẽ phải chịu khổ." Thiên Thiên dung khăn tay lau nhẹ phấn trên tay áo, những thứ thuộc về nữ nhân kia, thật đúng là làm ô uế đôi tay của nàng.
"Trên đời này còn có thứ đáng sợ hơn cả quỷ sao? Tiểu thư, đó là thứ gì vậy?"
"Bốn người các ngươi cũng lui xuống đi!" Thiên Thiên không trả lời câu hỏi Tinh Nhi, mà nhìn bốn người Hồng Hoàng Lam Lục vẫn đang chờ mệnh lệnh.
"Dạ, Nô tỳ/nô tài xin cáo lui!" Hôm nay bốn người bọn họ coi như đã được mở rộng tầm mắt, vị Đức phi vẫn luôn phách lối kia, ở trước mặt tiểu thư cũng sẽ giống như chó rơi xuống nước, nhếch nhác chạy khỏi đây.
Đồng thời điều này cũng làm cho bốn người bọn họ biết được, vị tiểu thư bọn họ hầu hạ cũng không phải là nhân vật bình thường, nếu mà bọn họ đắc tội với tiểu thư thì sẽ có kết cục rất bi thảm. Chỉ có điều nhìn nàng đối xử với hạ nhân của mình rất ôn hòa, nhưng mà......
Ôi, một lần nữa lại thương thay số phận nô tài của bọn họ! Bốn người bọn họ nhìn nhau sau đó lắc đầu căm hận ông trời!
Mà Thiên Thiên lại đang chìm trong suy nghĩ của mình, xem ra Long Khải Diêm cũng không có lừa gạt mình, Thượng Quan Diễm Nhi quả thực đã trúng kịch độc, nhưng nàng ta trúng độc rốt cuộc là do Long Khải Diêm hạ hay là…
Những chuyện này không có liên quan gì đến nàng, nhưng nàng lại thấy hứng thú với loại độc này
...
"Gia, thuộc hạ đã tra rõ thân phận của nữ nhân ở Tân Nguyệt lâu kia, nàng ta là nữ nhi của Thượng Quan Kiệt Hùng - Thượng Quan Thiên Thiên, đã từng bị Hoàng thượng Tây Lũng quốc gả cho Kỳ vương gia, rồi sau đó chẳng biết tại sao, nàng ta lạibị Kỳ vương gia hưu. Nhưng là nữ tử này có chết cũng không chịu trở về Thượng Quan phủ, mà là lựa chọn ở bên ngoài, mở một Tân Nguyệt lâu." Vô thông báo cho hắn kết quả điều tra của hai ngày nay
"Nàng là nữ nhi của Thượng Quan Kiệt Hùng?"
"Dạ, thuộc hạ còn nghe được, vài ngày trước nàng đã trở về Thượng Quan phủ một lần, sau đó hai chân Thượng Quan Kiệt Hùng liền bị tàn phế." Khi Vô tra được những thứ này thì lại càng hoảng sợ hơn, một nữ nhân có thể một mình quản lý Tân Nguyệt lâu, hơn nữa còn có thể nhẫn tâm làm cho phụ thân mình bị tàn phế, nàng rốt cuộc là người như thế nào?
"Ồ?" Xem ra nữ tử rất thú vị, nàng xử sự mọi chuyện không hề sợ hãi, mà rất tỉnh táo và tàn nhẫn. Nàng là người rất có ích đối với hắn, nếu có nàng bên cạnh thì chắc chắn sẽ có rất nhiều điều bất ngờ.
"Còn nữa, thuộc hạ nghe ngóng được, nữ tử này hôm nay bị triệu vào cung, đến tận bây giờ còn chưa xuất cung, có lẽ là đã ở lại trong cung rồi?"
"Ngày mai vào cung!" Xem ra không chỉ có hắn vừa ý nữ tử này rồi, ngay cả Long Khải Diêm cũng xem trọng nàng, nữ nhân như vậy lại càng khiến hắn muốn gặp lại.
___________
Chú thích:
(*) – đãng phụ: người đàn bà dâm đãng.