Liên Hoa đứng thẳng người, gương mặt hoàn mỹ lộ ra vẻ mặt trịnh trọng và nghiêm túc, cô cười nhẹ quay về hướng mọi người dưới hội trường nói: "Các vị, xin cho phép tôi được giới thiệu lại một lần nữa. Tôi là con gái của Liên Thanh Sông Liên Hoa, tên tiếng anh là Lotus, là tổng giám đốc của FL và Thịnh Thế Liên Hoa. Trong khoảng thời gian này được mọi người chiếu cố, tôi vô cùng cảm ơn, cũng xin các vị tha thứ cho tôi không để lộ ra thân phận khác. Mặc dù tôi đã nói qua không có lừa bất cứ ai, nhưng vì không để lộ ra thân phận khác nên đã tạo ra một chút hiểu lầm, tôi xin chân thành xin lỗi."
Ánh mắt Liên Hoa cười nhạo lại châm chọc nghiêng nghiêng nhìn Ôn Ngữ: "Thật sự rất xin lỗi, nhưng tôi cũng không nói mình không phải là Lotus, không nghĩ tới điều này làm bà hiểu lầm hai công ty sao chép của nhau. còn náo loạn trước mặt mọi người, bây giờ thân phận của tôi tiết lộ khắp thế giới, cũng khiến bà lãng phí thời giờ rồi. Chỉ là cũng không phải là lỗi của tôi, tôi chưa từng nói qua tôi không phải là Lotus, chưa từng lừa gạt bà, chính là bà không phát hiện ra thôi à."
Ánh mắt Liên Hoa hời hợt giống như là cọng rơm cuối cùng áp đảo Lạc Đà, khiến khuôn mặt Ôn Ngữ thoáng chốc tái nhợt.
Trong nháy mắt, bà giống như già đi mười tuổi, cho dù môi thoa son xinh đẹp cũng không còn chút huyết sắc, cả người Ôn Ngữ run rẩy, dù muốn nói một câu cũng không nói nên lời.
Điều này sao có thể, nhà thiết kế Lotus truyền thuyết ở nước Mỹ chính là Liên Hoa, đây rốt cuộc là trò đùa của nước nào, trên đời còn có đạo lý không, năm năm trước Liên Hoa rõ ràng ra khỏi nhà không có gì cả, cô dựa vào cái gì có được một thành tựu đáng chú ý như vậy ở Mỹ.
Bà cũng biết, Liên Thanh Sông xem đứa con gái Liên Hoa này là tâm can bảo bối duy nhất, khi ông còn sống miệng khen không ngớt Liên Hoa có thiên phú về thiết kế, rất nhiều bạn bè thân thiết của Liên Thanh Sông đều khen ngợi Liên Hoa sẽ trở thành nhà thiết kế thiên tài, nhưng đây không phải là những lời khen tặng thôi sao, Liên Hoa làm sao có thể là nhà thiết kế đẳng cấp quốc tế đó được chứ! Năm đó Liên Hoa rời khỏi thành phố K không có một xu dính túi, dựa vào cái gì có thể sáng lập được tập đoàn xí nghiệp đẳng cấp FL này, bà nói loại đầm rồng hang hổ này sao có thể là thật!
Triển Thiếu Khuynh hé môi mỉm cười, anh nhìn ánh mắt không thể tin được của mọi người dưới đài, nhẹ nhàng mở miệng, giúp cô xác nhận thân phận: "Các vị không cần hoài nghi, Liên Hoa thật là Lotus, chính là nhà thiết kế truyền thuyết Lotus của nước Mỹ. Mấy hôm trước trong lúc vô tình tôi mới biết được chuyện này, biết Liên tổng thâm tàng bất lộ(*). Triển thị có thể cùng tổng giám đốc của FL hợp tác một hạng mục nhỏ như vậy, trên thực tế là chúng tôi đã trèo cao rồi."
(*) Thâm tàng bất lộ: không để lộ tài năng
Tất cả nhân viên công ty Thịnh Thế Liên Hoa nhất thời kinh ngạc dừng mọi hoạt động, bọn họ đều là nhân viên thâm niên trong công ty, nhưng bọn họ cũng không hề biết, công ty của mình vậy mà cùng danh dương quốc tế FL có chung tổng giám đốc!
Khó trách Liên tổng yêu cầu bản thiết kế nghiêm khắc như vậy, khó trách cô liên tục trả lại phương án thiết kế nhưng lại làm cho họ không có lời nào để nói, bản thân cô chính là nhà thiết kế thiên tài siêu hạng! Bọn họ may mắn được Liên Hoa chỉ điểm, được cô đích thân thực hành điều chỉnh, chỉ bảo hơn một tháng, thảo nào có tiến bộ thần tốc như vậy!
Dưới đài các phóng viên và các vị tổng giám đốc nghe công bố thân phận của Liên Hoa, giật mình hít một ngụm khí lạnh, miệng mở to không thể khép lại được.
Liên Hoa lại là Lotus? Là tổng giám đốc của công ty quốc tế hàng đầu FL? Vị "linh hồn người sáng tạo thế kỷ hai mươi mốt" kia vậy mà lại đến thành phố K thành lập công ty? Những điều này đều là sự thật? Hôm nay bọn họ không phải là vẫn chưa tỉnh ngủ, vẫn còn nằm mơ chứ!
Quá huyễn hoặc rồi! Khó mà tin được! Vừa rồi trong lòng mọi người còn chỉ trích Thịnh Thế Liên Hoa sao chép thiết kế của FL, thế nhưng bây giờ Liên tổng lắc mình biến thành tổng giám đốc chung của Thịnh Thế Liên Hoa và FL! Sự chênh lệch giữa thiên đường và địa ngục cũng chỉ có vậy, vậy mà cô giấu kín thân phận hiển hách chấn động như vậy!
Đầu óc của các phóng viên nhanh chóng xoay chuyển đã bắt đầu suy nghĩ tiêu đề tin tức này, "FL bay đến giới thiết kế thành phố K - Liên Hoa chính là Lotus!" Hay là "Lotus và Liên Hoa, tịnh đế liên(**) đồng tổng giám đốc", hoặc là "Kinh thiên! Liên Hoa lại là "linh hồn người sáng tạo thế kỉ hai mươi mốt"!” . . . .
(**) Tịnh đế liên: đây là tên một loại hoa sen ( trong câu ý chỉ Liên Hoa ).
Mọi người hai mắt đều lóe sáng, hôm nay sẽ có vô số điểm tin chấn động, nhưng tin này nhất định là kinh hãi nhất, thậm chí đủ để trở thành dấu ấn không thể xóa nhòa trong lịch sử thiết kế trong nước! Thân phận cô gái thiên tài xinh đẹp là một bí ẩn, hôm nay công bố làm long trời lở đất!
Ánh mắt thanh niên trẻ tuổi chưa kết hôn dưới đài tỏa ra đào tâm, thèm nhỏ dãi nhìn báu vật vô cùng xinh đẹp trên đài. Bọn họ vốn tưởng rằng Liên Hoa chỉ là người phụ nữ xinh đẹp, ai ngờ được, cô có xuất thân giàu có, bối cảnh hiển hách như vật! Theo đuổi cô mới là vụ làm ăn một vốn bốn lời, cùng cô kết thông gia chỉ có trăm lợi mà không một hại, họ đồng thời có cả người đẹp, tiền tài cùng danh tiếng, không ai có thể kháng cự!
Giờ khắc này, các vị tổng giám đốc như hóa thân thành sói, nhìn chằm chằm chuẩn bị xuống tay!
Triển Thiếu Khuynh thoáng nhìn phân nửa hội trường đều là ánh mắt sói tính, cái loại hơi thở quen thuộc của thợ săn làm cay mắt của anh, Triển Thiếu Khuynh nhíu lại mi tâm, ánh mắt trở nên thâm trầm.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt thô bạo như chim ưng nhớ kỹ bộ dáng từng người đàn ông này. Hừ, chỉ là một vài động vật giống đực tinh trùng lên não, cũng dám nhớ thương người phụ nữ của anh, thực sự là không biết sống chết!
Những người này chờ đi, anh sẽ làm cho những người rảnh rỗi không có việc gì làm đến theo đuổi người phụ nữ của anh, không phải là rất rảnh rỗi không có việc gì làm sao, bọn họ sẽ phải sức đầu mẻ trán vì việc công ty nhà mình, sẽ vì cổ phiếu ngã ngừng (hạn chế) không cần nghĩ đến chuyện ăn uống, để khách hàng chạy mất ăn ngủ không yên!
Dám thương nhớ người phụ nữ anh nhận định, người tuổi trẻ trên thương trường thật sự càng ngày càng không có mắt không có suy nghĩ, muốn cướp người phụ nữ của anh, đều chết chắc rồi!
Giờ phút này Triển Thiếu Khuynh hận đến nghiến răng nghiến lợi, quyết định xuống tay với những gã đàn ông đối với Liên Hoa thèm nhỏ dãi, nhưng thế nào anh đều không đoán được về sau sẽ có một ngày, có một người khác cũng nghiến rắng nghiến lợi nói với anh những lời giống như vậy. Người nọ lớn tiếng quát không được đoạt người phụ nữ của hắn, nói tất cả những người như thế này đều chết hết rồi.
Liên Hoa không chú ý mạch nước ngầm dưới đài bắt đầu tuôn ra, cô chỉ nhìn Ôn Ngữ, tiếp tục thêm dầu vào lửa đả kích Ôn Ngữ nói: "Kỳ thật, tôi phải rất cảm ơn Ôn phu nhân đã chú ý đến Thịnh Thế Liên Hoa và FL, bà có thể lấy tốc độ nhanh chính xác như vậy tra tìm điểm giống nhau thiết kế của hai công ty, thật sự là làm cho người ta cảm động! Bởi vì Ôn phu nhân nói đến mức độ đó, tôi cũng chỉ có thể thẳng thắn thành khẩn thân phận của mình, để bà tiết kiệm việc tố cáo lên tòa án. Dĩ nhiên, nếu thực lên tòa án, nguyên cáo và bị cáo đều cùng một người, nhất định sẽ làm cho ngài thẩm phán lãng phí thời gian."