Mọi người đều quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh, hóa ra là một người phụ nữ trên năm mười tuổi đang đứng cuối hội trường, nhìn thẳng vào Liên Hoa, đằng đằng sát khí hỏi.
Người phụ nữ một thân âu phục đẹp đẽ, khuôn mặt bảo dưỡng vô cùng tốt, ngũ quan dịu dàng trông vẻ ưa nhìn, nhưng ánh mắt kia lại lóe lên ác ý kiêu ngạo, sát khí tỏa ra bốn phía vô cùng khí thế.
Các phóng viên kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, hôm nay thật là vui mừng không thôi, các loại chuyện lớn nhỏ đều đủ hết, xem ai đến này!
"Thì ra là Ôn phu nhân của Ôn thị cũng tới. " Ánh mắt Liên Hoa chợt lóe, nhếch mép cười, "Ôn phu nhân đã đến, không nghênh đón từ xa, bà có việc gì cứ hỏi, tôi tự nhiên biết sẽ nói."
Liên Hoa vuốt mày, sự hưng phấn thu lại ở khóe mắt. Đến đây đến đây, cô luôn luôn chờ kịch hay bắt đầu diễn! May là Ôn Ngữ không để cô thất vọng, cô đúng là sợ Ôn Ngữ hoặc Ôn Như Cảnh vẫn không đến, không cho cô cơ hội ra tay chứ!
"Vậy là tốt rồi, Liên tổng, đúng là có một vấn đề tôi rất tò mò, cô đã không ngại, tôi đây nhân tiện hỏi thẳng." Ôn Ngữ cao ngạo bước đến hỏi Liên Hoa, "Vừa rồi may mắn theo dõi quảng cáo thiết kế của Thịnh Thế Liên Hoa, quả thực là suy nghĩ độc đáo làm người ta tán thưởng, nhưng mà vì sao tôi có cảm giác giống như đã từng quen biết, không biết mọi người có đồng cảm không?"
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt trao đổi suy nghĩ, đây chính là thời khắc các phóng viên chuẩn bị ghi lại tình hình hiện trường. Ân oán tình cừu của Liên Hoa và Ôn gia toàn bộ thành phố K đều biết, Ôn Ngữ phu nhân đại diện pháp nhân của Ôn thị xuất hiện ở buổi họp báo của Thịnh Thế Liên Hoa này đã rất kỳ lạ rồi, Bây giờ bà đứng trước mặt Liên Hoa nói ra những lời này, hay quả thật bà muốn đến phá đám, nắm được nhược điểm gì của Thịnh Thế Liên Hoa, muốn đến vạch trần tại chổ?
"Ôn phu nhân có lời gì cứ việc nói thẳng." Liên Hoa lạnh nhạt nói, "Không biết Ôn phu nhân cảm thấy thiết kế của Thịnh Thế Liên Hoa giống cái gì vậy?"
Ôn Ngữ cười bí hiểm: "Tôi nghĩ, sự thật thắng hùng biện, giống hay không, nên để mọi người phán xét."
Đang lúc nói chuyện, trợ lý của Ôn ngữ đã mang laptop lên kết nối với máy chiếu ở hội trường, nhấn play trên máy tính, màn hình trước mặt dần chiếu lên hình ảnh.
Trên hình ảnh có cô gái xinh xắn mỹ lệ, có người phụ nữ cao quý diễm lê, còn có một người đàn ông anh tuấn dịu dàng, ba người nói bọn họ nói cười ríu rít vui vẻ tán gẫu với nhau, dáng vẻ cử chỉ hài hòa rộn rã. Ba người này đều vô cùng xinh đẹp, nhưng diện mạo của họ, lại giống ba người trong quảng cáo của Thịnh Thế Liên Hoa như đúc!
Nếu là như vậy, có lẽ Thịnh Thế Liên Hoa tìm cùng người mẫu đến quay phim, nhưng làm người ta ngạc nhiên là, diện mạo ba người trong hai đoạn phim khác nhau kia đều giống nhau, cả tính cách đặt ra, quần áo giọng điệu, ngay cả động tác nhỏ theo thói quen đều giống nhau như đúc!
"Hả!" Mọi người xôn xao, cho dù người mẫu giống nhau, nhưng về mặt chi tiết tính cách quần áo này nọ làm sao có thể cùng một công ty quảng cáo khác giống nhau hoàn toàn! Chẳng lẽ, Liên tổng thật sự làm loại chuyện sao chép lấy cắp bản quyền, loại hành vi xấu xa trong giới thiết kế bị người người kêu gọi chống lại!
Liên Hoa ôm cánh tay nhìn Ôn Ngữ, xem kỹ từ đầu đến chân người phụ nữ lòng dạ rắn rết này, cô đoán được Ôn Ngữ sẽ có hành động lớn, nhưng mà có chút kinh ngạc Ông Ngữ có thể chuẩn bị đầy đủ chứng cứ như thế.
Chỉ có một ngày mà Ôn Ngữ tìm được những tư liệu kia, lại có thể nhanh như vậy lục ra đoạn ngắn phù hợp, nhất định Ôn thị bị lỗ vốn, thề ngày hôm nay phải một kích giết chết cô đây!
Ôn Ngữ đắc ý hỏi: "Liên tổng, cô còn lời gì nói nữa không? Mười ngày trước đoạn phim ngắn vừa rồi đã chiếu ở nước ngoài, chẳng lẽ bọn họ sao chép thiết kế của cô, trước đó cô đã phát biểu tuyên truyền rồi?"
"Sao lại thế này? thực sự Liên tổng sao chép? Sự nghiệp của Thịnh Thế Liên Hoa đều không ngừng vững bước bay lên cao, tội gì cô làm ra loại chuyện phát sinh này là chuyện vạn kiếp bất phục(*). . . ." Mọi người dưới đài lủi thủi thở dài thì thầm, bằng chứng đã không thể chối cãi, Liên Hoa phạm sai lầm bị nhà họ Ôn kẻ thù của cô nắm trong tay bằng chứng chính xác, nhất định là không có cơ hội trở mình rồi!
(*) Vạn kiếp bất phục: muôn đời muôn kiếp không quay trở lại được.
"Liên Hoa!" Triển Thiếu Khuynh nhíu mày nắm tay Liên Hoa, muốn truyền sức mạnh cho cô. Anh sợ cô không ứng đối nỗi nguy cơ này, ở thời điểm cô đắc chí vừa lòng bước lên đỉnh điểm, lại bị kẻ thù nắm được nhược điểm công kích như vậy, cô có thể sụp đổ không. . . .
Ánh mắt sắc bén của Triển Thiếu Khuynh quét nhìn dưới đài, gấp gáp lớn tiếng nói với Ôn Ngữ: "Chuyện này Triển thị sẽ điều tra lại, về hạng mục công việc hợp tác giữa Triển thị và Thịnh Thế Liên Hoa, cũng không nhọc làm phiền Ôn phu nhân lo nghĩ!"
Ôn Ngữ bị Triển Thiếu Khuynh nói không chừa mặt mũi tức đến đỏ mặt: "Triển thiếu gia, đây cũng không phải đơn giản là chuyện Triển thị và Thịnh Thế Liên Hoa cùng hợp tác thiết kế sản phẩm như vậy, hiện tại liên quan đến thị hiếu của cả thành phố K, chúng tôi tuyệt đối không thể nhân nhượng việc sao chép lấy cắp bản quyền! Chứng cớ Thịnh Thế Liên Hoa sao chép vô cùng xác thực, tất cả mọi người đều là người làm chứng, hôm nay trước mặt mọi người phải nghiêm túc xử lý chuyện sao chép này, bằng không, cậu để cho giới thiết kế ở thành phố K về sau làm sao nghiêm túc chấp pháp(**), làm sao bảo vệ phương án của mình không bị người khác sao chép!"
(**)Chấp pháp: chấp hành pháp luật.