Hồi đó, chúng tôi đang làm chương trình Buổi sáng với Steve Harvey trực tiếp từ xa ở Detroit, thì một phụ nữ bước tới bục chào tôi và cả nhóm – một phụ nữ vô cùng hấp dẫn, ăn mặc tinh tế, với nước da sẫm màu xinh đẹp, hàm răng trắng xinh xắn, cơ thể thon thả tuyệt vời, thực sự thu hút mọi người xung quanh. Và khi cô ấy bắt đầu nói, cô ấy thực sự làm tôi bối rối vì qua giọng nói, tôi nhận thấy cô ấy đã tới tuổi trưởng thành, nhưng trông bề ngoài cô ấy không như giọng nói. Vì thế tôi hỏi cô ấy bao nhiêu tuổi; cô ấy trả lời là bốn mươi hai. Tôi sửng sốt. Tôi không hề nghĩ cô ấy quá tuổi ba mươi lấy một ngày. Rồi tôi hỏi cô ấy có bao nhiêu con. “Năm,” cô ấy nói, cười ngoác đến tận mang tai. “Tôi có ba con đẻ, và tôi nhận nuôi hai.”
Giờ đây tôi ngồi đây và nghĩ, ái chà – thật là hấp dẫn. Cô ấy đã quá tuổi bốn mươi hai, cô ấy không chỉ chăm sóc những đứa trẻ do cô ấy sinh ra, mà thêm cả hai đứa trẻ mà cô ấy nhận nuôi chỉ vì lòng nhân hậu và trái tim rộng mở, và trông cô ấy trẻ hơn tuổi rất nhiều – cô ấy thực sự đã làm được điều tuyệt vời. Hãy làm rõ điều này: tôi sẽ không làm gì với thông tin này, bởi vì các bạn đoán được điều gì không? Tôi là một người đã có gia đình hạnh phúc – nhấn giọng ở từ hạnh phúc. Nhưng vài năm trước, cuộc chuyện trò đó có thể đi theo một hướng hoàn toàn khác, và sẽ không hề liên quan đến chuyện tôi hỏi cô ấy bất cứ điều gì về con cái, nơi làm việc, cuộc sống của cô ấy – không hề.
Nhưng có một anh chàng hướng toàn bộ sự chú ý đến cô ấy trong khi chúng tôi tiếp tục làm chương trình – đó là một câu chuyện khác. Rõ ràng anh ta có kế hoạch với người phụ nữ này. Ta có thể thấy rõ điều đó chỉ qua cách anh ta ngả người về phía cô ấy, hứng lấy từng lời của cô ấy. Ồ, anh ta nói chuyện với cô ấy như thể không có hàng trăm người đứng xung quanh – như thể không có mặt tôi và người cùng dẫn chương trình vậy. Tôi biết anh ta đang cố gắng làm điều gì. Nhưng rõ ràng cô ấy không hề biết.
Trước mặt mọi người trong một đoạn nghỉ quảng cáo, tôi hỏi cô ấy, “Anh ta muốn gì?”
Cô ấy cười và nhìn tôi bối rối. “Không gì cả,” cô ấy cười khúc khích. “Chúng tôi chỉ chuyện phiếm.” Các bạn thân mến ạ, anh chàng đó không đơn giản chỉ muốn nói chuyện. Anh ta cũng hiểu rằng tôi biết điều đó. Sau vài đoạn nghỉ quảng cáo nữa, và rất nhiều những động thái rõ ràng hơn nhiều của anh ta, cuối cùng tôi nói với cô ấy rằng anh ta không chỉ tìm kiếm một cuộc chuyện trò đơn giản.
“Anh ta muốn gì đó ở cô,” tôi nói. “Tôi có thể chứng minh với cô.”
Giờ đây đám đông, phần lớn phụ nữ, đang thúc giục cô. “Thỏa thuận thế này,” tôi nói. “Bây giờ hãy quay sang phải, nhìn vào mặt anh ta, và không rời mắt khỏi mắt anh ta. Nói với anh ta cô có bao nhiêu con, và quan sát phản ứng của anh ta.”
Người đàn ông tỏ ra bình thản cho tới khi cô ấy nói tới từ năm. Anh ta lảo đảo lùi lại như một con ngựa hoảng hốt; toàn bộ cơ mặt anh ta thay đổi, và mặc dù che miệng, anh ta không thể kìm nén tiếng kêu “Ồ” đầy ngạc nhiên thoát ra khỏi môi.
Anh ta chuồn khỏi cô ấy thật nhanh. Giờ nghỉ tiếp theo, anh ta ở tận đầu kia của khu vực chương trình – cách đó khoảng mười lăm mét, ghé sát khuôn mặt một phụ nữ khác. Thấy chứ, anh ta muốn điều gì đó ở cô, nhưng rõ ràng điều đó không bao gồm năm đứa trẻ. Anh ta có công việc ổn định, có vẻ là người thông minh. Anh ta nói với tôi anh ta kiếm được khá tiền; tuy nhiên, rõ ràng anh ta không thể htấy tiền của mình phải chia ra cho nhiều hướng đến vậy. Khi anh ta tán tỉnh người phụ nữ, tất cả những gì anh ta hình dung là anh ta và người phụ nữ đi tới chuyện đó, không có gì vướng víu.
Bạn dẫn chương trình của tôi cứ cười mãi và hỏi tại sao tôi biết tất cả những chuyện này. Thật đơn giản: khi một người đàn ông tiếp cận với bạn, anh ta có một kế hoạch. Và kế hoạch chính là ngủ với ban, hoặc tìm hiểu xem phải làm thế nào để có thể ngủ với bạn.
Điều này có vẻ hơi khái quát hóa, nhưng theo kinh nghiệm của tôi, đó là sự thật. Phụ nữ thích ngồi chuyện gẫu chẳng vì lý do rõ ràng nào, chỉ đơn giản là nói chuyện. Nhưng đàn ông chúng tôi, chúng tôi không sinh ra để tán gẫu chỉ với mục đích tán gẫu. Đàn ông chúng tôi là những người rất đơn giản: nếu chúng tôi thích những gì mình thấy, chúng tôi sẽ tới đó. Nếu chúng tôi không muốn gì nơi bạn, chúng tôi sẽ không tới đó. Chấm hết. Hãy gạch chân phần này ngay đây để bạn luôn nhắc nhở mình mỗi khi có một người đàn ông bước tới chỗ bạn: một người đàn ông luôn luôn muốn gì đó. Luôn luôn. Và liên quan đến phụ nữ, kế hoạch đó luôn là tìm ra hai điều: (1) liệu bạn có sẵn lòng ngủ với anh ta, và (2) nếu bạn sẵn lòng, anh ta phải mất những gì để bạn ngủ với anh ta.
Đó là sứ mệnh của anh ta trong câu lạc bộ.
Đó là nhiệm vụ của anh ta trong phòng ăn trưa tại văn phòng.
Đó là ý định của anh ta khi anh ta bỏ qua tất cả những cái ghế trống ở nhà thờ và ngồi xuống trên chiếc ghế băng ngay bên cạnh bàn.
Nếu một người đàn ông nhìn thấy bạn và hỏi thăm xem bạn thế nào, bạn nghĩ anh ta tới gần bạn để làm gì? Anh ta không tới để tìm hiểu bất cứ điều gì ở bạn, để tìm ra mối quan tâm, sở thích, ha ý muốn của bạn. Đó là điều phụ nữ làm khi họ quan tâm và muốn tìm hiểu ai đó. Với một người đàn ông, mọi chuyện ít phức tạp hơn nhiều, anh ta thích điều anh ta thấy từ phía bên kia phòng và giờ đây anh ta bước tới để có được điều đó. Anh ta không quan tâm chút nào về tính cách của bạn hay bạn làm gì để kiếm sống; bạn bè của bạn chẳng có ý nghĩa gì với anh ta, và chuyện bạn có biết tới Jesus không thì chẳng hề có liên quan. Anh ta chỉ muốn biết liệu anh ta có thể ngủ được với bạn không, và anh ta nói chuyện với bạn để xác định snh xác anh ta phải đầu tư bao nhiêu để có được điều mình muốn.
Khi nói “đầu tư”, tôi không chỉ nói về giá trị tiền bạc, tôi nói về các giá trị của bạn – những đòi hỏi của bạn. Anh ta cố gắng xem liệu cái “giá” của bạn có quá cao, anh ta có đủ khả năng không, hay anh ta có thể trả chậm, và liệu anh ta có thể đạt được điều đó đêm nay. Nếu bạn không đưa ra bất cứ đòi hỏi gì, vậy bạn miễn phí – cuộc chơi tiếp tục. Anh ta biết anh ta có thể đưa bạn lên giường mà chẳng cần mấy nỗ lực. Nhưng nếu bạn nói thẳng với anh ta rằng bạn có đòi hỏi – rằng bạn cần thời gian, sự tôn trọng, sự chú ý của anh ta – khi đó anh ta biết rằng bạn đắt giá, rằng anh ta sẽ cần đầu tư công sức để có được miếng bánh. Với một số đàn ông, chi phí đó có thể quá cao – họ chỉ tìm kiếm một khoảng thời gian vui vẻ và không quan tâm tới việc “đầu tư” thời gian, tôn trọng và cam kết. Một người đàn ông có thể đánh giá ngay. “Trời, mình phải ghé qua đó hai, ba lần mỗi tuần, tiền xăng là năm đô la một ga lông, mình mà có được người phụ nữ mình đang tán tỉnh, mình sẽ phải gọi cho cô ta và đủ thứ. Không, cái giá đó quá tầm của mình.” Với người đàn ông khác, mức giá niêm yết của bạn có thể nằm trong khả năng chi trả của anh ta.
Đây là thông tin hữu ích với các bạn vì giờ đây các bạn biết khi một người đàn ông lại gần, bạn có thể bỏ qua những chuyện tầm phào, đặt ra những yêu cầu (mà tôi sẽ thảo luận sau), và quyết định được ngay liệu anh ta có muốn chi trả cho những gì anh ta tìm kiếm. Được thôi, vậy thì các quý cô: bây giờ điều đó không còn là bí mật – và các bạn có thể hành động tương xứng với điều đó. Khi bạn không nhận thức được mọi người đàn ông đều có kế hoạch, bạn không đòi hỏi gì ở anh ta, và nếu bạn không đặt ra bất cứ nguyên tắc cơ bản nào, thực chất bạn đang nói với anh ta rằng bạn sẵn sàng tiếp nhận những nguyên tắc của anh ta. Bạn cho anh ta thấy bạn không quan tâm chuyện bao lâu anh ta gọi một lần, khi nào anh ta ghé qua, tần suất chuyện trò của hai người, và liệu anh ta có mở cửa nhường đường cho bạn; điều này nghĩa là anh ta sẽ gọi bạn khi anh ta sẵn sàng, anh ta sẽ không mở bất cứ cánh cửa nào cho bạn, và mặc dù bạn đề nghị anh ta tới lúc bảy giờ, mãi tới tám giờ anh ta mới xuất hiện – tất cả chỉ vì bạn không (a) biết rằng một người đàn ông luôn có kế hoạch và (b) hành động tương xứng.
Đó chính xác là điều diễn ra trong bộ óc ông bố vợ tôi khi một cô con gái của tôi mang về nhà một anh chàng được cho là “bạn trai” vào bữa tối gia đình. Các bạn nên biết bố vợ tôi là một trong những người khôn ngoan nhất tôi từng gặp trong đời – ông là người mà tôi ngưỡng mộ; và tôi chỉ ngưỡng mộ rất ít người. Những điều ông nói ra thường, nếu không phải là luôn luôn, chính xác và khiến tôi suy nghĩ. Buổi tối hôm đó cũng như vậy khi ông gọi anh chàng đó tới chỗ ghế dài trong phòng khách và hỏi hết sức thẳng thắn, “Vậy kế hoạch của cháu với cháu gái ông là thế nào?”
Chàng trai trẻ, khoảng ba mươi, hỏi rất đơn giản. “Ông hỏi như vậy nghĩa là sao ạ?”
“Đúng như ông hỏi thôi,” bố vợ tôi trả lời. “Kế hoạch của cháu là gì?”
“Cháu không có kế hoạch gì hết,” cậu ta nói.
“Vậy cháu đang làm gì?” bố vợ tôi hỏi.
“Cháu chỉ cố gắng tìm hiểu cô ấy,” cậu ta khăng khăng.
“Nhưng kế hoạch của cháu là gì? Chuyện này sẽ dẫn tới đâu?” bố vợ tôi cáu kỉnh.
Cuối cùng, dưới sức ép của việc bị thẩm vấn, cùng với việc hai người đàn ông da đen lạnh lùng làm rõ rằng chúng tôi biết rõ về các mánh khóe, cậu trai rốt cuộc đã chịu thua và nói những từ định mệnh, “Bọn cháu chỉ chơi bời.”
Bố vợ tôi ngồi đó và nhìn cậu ta chằm chằm cả phút, rốt cuộc khi cậu ta đã nói đến ngọn nguồn của vấn đề. Cậu ta đã nếm mùi. “Được thôi, vậy thì – tốt thôi,” bố vợ tôi khẽ nói. “Hãy chia sẻ điều đó với con bé, rằng cậu chỉ ‘chơi bời’. Hãy xem con bé cảm thấy thế nào khi nó chỉ là đồ chơi. Hãy nói lại điều đó với con bé.”
Trông con bé như phát điên khi chúng tôi cho nó biết về kế hoạch của người đàn ông của nó vài phút sau đó – rằng chúng chỉ “chơi bời.” Vì con bé biết từ những cuộc nói chuyện và thảo luận liên tục của chúng tôi về đàn ông rằng liên quan đến các mối quan hệ, hoặc ta chỉ là đồ chơi, hoặc ta là điều quan trọng lâu dài. Không thể là cả hai. Rõ ràng, cậu ta có một kế hoạch khác với những gì con bé mong muốn.
May mắn là con gái tôi có ông ngoại và tôi giúp giải mã kế hoạch của bạn trai nó. Nhưng không phải người phụ nữ nào cũng có một ông bố ở gần để giúp họ biết hết các mánh khóe. Giờ đây, khi người đàn ông đó tới, mỉm cười rạng rỡ với bạn và nói năng như thể anh ta thực sự thích bạn, bạn hãy hành động như bạn biết. Bởi vì bạn đã biết: anh ta muốn ngủ với bạn.
Cái giá của bạn là gì?
Nếu bạn cho anh ta biết ngay từ đầu, anh ta sẽ cho bạn biết ngay liệu cái giá đó quá cao đối với anh ta. Và sau đó bạn có thể tiếp tục.