Công tước đại nhân nghĩ rằng sự hào hứng của cô đã qua đi, kết quả tối hôm đó anh vô tình nghe thấy cô trốn trong một góc gọi điện thoại, còn nói chuyện rất hào hứng.
“...1thật đấy thật đấy, không lừa cậu đâu, tớ chính mắt nhìn thấy mà, thật là thần kỳ!... ừ ừ!”
Công tước đại nhân: “.”
Anh hít thật sâu, lặng lẽ bỏ đi, để tránh cho cô cảm thấy ngại.
Cung8Ngũ ở bên này tiếp tục nói chuyện điện thoại với Yến Đại Bảo, “Yến Đại Bảo tớ nói cậu biết, cô ấy rất đẹp trai. Lúc đầu, tớ còn nghĩ kiểu con gái thích mặc đồ phong2cách con trai như vậy, cách ăn mặc và trang điểm cũng sẽ trung tính hóa, ai ngờ cô ấy lại là đồng tính. Thật đấy! Hình ảnh rất chân thật!”
Yến Đại Bảo hào hứng gào thét: “Woa,4tớ cũng rất muốn nhìn. Tiểu Ngũ lần sau cậu chụp một tấm ảnh cho tớ xem được không? Tớ cũng muốn nhìn thấy một người đồng tính!”
Chuyện như vậy cũng thường xuyên xuất hiện trên mạng hay trên báo, dù bên cạnh thật sự có người như vậy, thông thường mọi người sẽ không công khai ra ngoài. Dù sao thì thái độ của người nước ngoài và trong nước đối với chuyện đó không giống nhau, thậm chí có người còn kỳ thị và ác mồm ác miệng. Đa phần là để bảo vệ bản thân và người nhà, bọn họ đều sẽ lựa chọn im lặng.
Sự hào hứng của Yến Đại Bảo hoàn toàn do Cung Ngũ khơi gợi lên, cô nói một cách thần bí, mới lạ như vậy, khiến cho Yến Đại Bảo càng hiếu kỳ hơn.
“Yến Đại Bảo cậu yên tâm, giờ tớ và cô ấy chưa thân cho lắm, đợi đến khi tớ và cô ấy thận hơn rồi, tớ sẽ chụp ảnh cho cậu xem! Bảo đảm cậu cũng sẽ khen cô ấy đẹp trai! Đương nhiên là không đẹp trai bằng anh Tiểu Bảo
Yến Đại Bảo: “Anh tử đẹp trai nhất, sau đó là ba, sau cùng là đến anh Bánh Bao!”
Cung Ngũ: “Ừ! Yến Đại Bảo này, tớ nói cậu biết, đợi đến một ngày khi cậu cảm thấy anh Bánh Bao đẹp trai nhất thì lúc đó cậu đã yêu thành công rồi!”
Yến Đại Bảo: “Ừ, tớ biết rồi!”
Cúp máy xong, Yến Đại Bảo lập tức chạy đi nói với mẹ cô, “Mami, hôm nay Tiểu Ngũ gặp được một cô gái đồng tính. Cậu ấy nói cô gái đó rất đẹp trai, rất có sức hút, đối với người khác cũng rất dịu dàng.”
Triển Tiểu Liên nghe xong, chẳng có chút gì hào hứng giống như Yến Đại Bảo, mà bà còn thở dài, “Tiểu Bảo đáng thương của mami, phải phòng bị đàn ông đã mệt rồi, nay còn phải đề phòng cả phụ nữ!”
Yến Đại Bảo sững sờ: “Mami, tại sao phải để phòng phụ nữ chứ?”
Triển Tiểu Liên nhìn Đại Bảo ngốc của bà, lại thở một hơi thật dài, “Ôi, Đại Bảo đáng thương của mẹ, trong đầu của con tới khi nào mới nhét được những thứ có ích đấy? Mẹ đau lòng chết được rồi!”
Yến Đại Bảo trừng mắt, “Mami, con rất thông minh mà! Năm nào con cũng lấy được học bổng, năm nào con cũng là học sinh ưu tú! Hôm nay con vừa điền đơn xin vào Đảng đấy!”
“Đại Bảo, con điền cái đấy làm gì?”
Yến Đại Bảo ngẩng đầu thẳng ngực: “Con là một thanh niên trẻ yêu nước có xuất thân tốt, thanh niên tốt thì phải vào Đảng chử.
Triển Tiểu Liên khua khua tay: “Đừng có điền vào đó, con không vượt qua được đâu.”
Yến Đại Bảo sững sờ: “Tại sao chứ?”
Triển Tiểu Liên thở dài, “Anh con là Công tước của Gaddles, ba con.” Đó là một ông già lưu manh, những lời này bà không thể nói với cô: “Không có hứng thú với chuyện này, hơn nữa con mà vào Đảng rồi, sau này xuất ngoại nhất định sẽ không được thuận lợi.”
Yến Đại Bảo vừa nghe thấy thế thì nói: “Vậy được rồi, con không vào Đảng nữa.”