Công Tước

Chương 791: Chương 207.2 CÔ GÁI ĐỒNG TÍNH

Đối với người của phủ Công tước, Công tước đại nhân ban đầu thật sự là một cỗ máy không có cảm xúc, hoặc là gương mặt không chút biểu cảm, hoặc là cười rất xã giao. Trong mắt mọi người anh giống như một vật thể không có thân nhiệt, đừng nói là hôn hay là nói đùa, đến cả nụ cười thật lòng1cũng rất ít khi thấy.

Nhưng từ khi Cung Ngũ đến, mọi thứ dần dần thay đổi.

Trên người Công tước đại nhân xuất hiện hơi thở tươi mới hơn, anh bắt đầu giống như những người đang yêu, biết lo lắng sốt ruột vì một cô gái trẻ, vì cô mà thay đổi một số thói quen anh cơ bản không muốn thay đổi, cũng vì8cố mà có rất nhiều biểu cảm đa dạng hơn.

Khi anh nổi giận sẽ chau mày, khi vui vẻ sẽ mỉm cười thật tươi, anh sẽ vì Cung Ngũ mà có những động tác lén lút một mình, sẽ vì cô mà âm thầm trêu ghẹo nhưng lại giả vờ chính trực bên ngoài.

Anh thay đổi như những hạt mưa rơi nhẹ trên lá cây,2như gió xuân nhẹ nhàng lướt qua mặt, đến cả thái độ của anh đối với mọi người trong phủ Công tước cũng trở nên rất khác biệt.

Anh không còn già dặn dù vẫn còn trẻ tuổi nữa, cũng không còn chỉ biết vùi đầu vào công việc mỗi ngày, không còn tức giận vì người hầu quét dọn làm rối tung tài liệu của4anh nữa. Những lúc như vậy anh chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở một câu “lần sau không được làm như vậy nữa, phải chú ý cẩn thận, chứ không trực tiếp đuổi người ta ra ngoài.

Đối với người của phủ Công tước, Cung Ngũ xuất hiện giống như một liều thuốc, điều trị được rất nhiều căn bệnh khác thường lạ đời của Công tước đại nhân.

Đương nhiên, trong mắt họ, Cung Ngũ cũng có thay đổi.

Cô không còn giống như lúc vừa đến Gaddles, cứ hai ba ngày thì lại gây chuyện ẩm ĩ để trường phải gọi điện thoại thông báo cho Công tước đại nhân đến xử lý, cũng không còn nổi giận thì liền muốn bỏ đi khỏi nhà, càng không giống như lúc đầu luôn cảm thấy nghi ngờ đối với tất cả mọi thứ xung quanh.

Nụ cười của cô dần dần trở nên chân thành hơn, sở thích của cô cũng ngày càng nhiều hơn, đến cả cử chỉ lời nói cũng bất tri bất giác mà trở nên nho nhã lịch thiệp.

Cô bắt đầu chấp nhận những thứ mới mẻ hoàn toàn khác với những gì ở xung quanh mình trước đó, cũng bắt đầu hiếu kỳ với cuộc sống của con người nơi đây. Điều khiến mọi người kinh ngạc nhất là đột nhiên có một ngày, cô đồng ý chấp nhận tất cả những lịch học hà khắc mà Eugene đã sắp xếp, còn rất kiên trì cố gắng.

Cung Ngũ rốt cuộc là một cô gái như thế nào? Có lẽ trong mắt của những người ở phủ Công tước, cô là một cô gái rất thần kỳ.

Một cô gái trẻ xinh đẹp trên người có một ma lực có thể cảm hóa được những người ở bên cạnh. Khi cô bỏ đi sự phòng bị mà chấp nhận tất cả mọi người thì thế giới này bỗng trở nên tươi đẹp hơn.

Công tước đại nhân thích hợp với cô gái thế nào không ai biết được, nhưng bọn họ biết Công tước đại nhân và Cung Ngũ nhất định là lương duyên trời định, vì chỉ khi hai người ở bên cạnh nhau, cả hai mới trở nên tốt đẹp hơn.

Có người nói, hai người ở bên nhau sau thời gian dài sẽ phát hiện ngày càng nhiều khuyết điểm của đối phương. Có người nói khi hai bên không môn đăng hộ đối, bên yếu thế sẽ bị ép buộc từ bỏ, hoặc là sẽ bị bên mạnh đồng hóa. Nhưng Công tước đại nhân và cô Ngũ ai hòa vào ai, ai mạnh ai yếu, không ai phân biệt được.

Lúc ăn tối, Cung Ngũ vừa ăn vừa nói: “Anh Tiểu Bảo, hôm qua thức ăn trưa của bọn em là do Catherine đích thân nấu. Catherine cũng biết làm bánh kem nữa, thật lợi hại!”

Công tước đại nhân: “.”

Anh cảm thấy Tiểu Ngũ đang ám chỉ điều gì đó nên ngẩng đầu nhìn cô, thấy cô vẫn cúi đầu nghiêm túc ăn, biểu cảm trên mặt cũng rất bình thường.

Công tước đại nhân ngập ngừng, lẽ nào là anh nghĩ nhiều rồi?

Công tước đại nhân không kìm được mà đếm thử số lần cổ nhắc đến cái tên Catherine. Anh đang suy nghĩ thì bất ngờ Cung Ngũ lại nói: “Anh Tiểu Bảo, trưa mai bọn em sẽ đến chỗ của tiểu thư Catherine, cô ấy nói muốn đích thân nấu cho bọn em ăn”

Công tước đại nhân: “Tiểu thư Catherine mới bao nhiêu người?”

Cung Ngũ trả lời: “Ba người, em là một trong số đó. Có phải em rất ưu tú nên mới được mời không? Những người khác muốn đi cũng không được!”

Dù sao đó cũng là một quý tộc hoàng thân, mẹ của Catherine là họ hàng xa của Quốc vương, Quốc vương còn phải gọi mẹ của Catherine một tiếng cố. Vị nữ bá tước vừa kế vị này toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn đầy sức sống, đi đến đâu cũng là trung tâm của sự chú ý. Từ nhỏ cô ta sinh sống ở nước ngoài, khi vào đại học mới trở về trường hoàng gia Gaddles để tiếp tục học, tuy xinh đẹp động lòng người nhưng trên phương diện học hành lại không nổi bật. Trước đó có rất ít người chú ý đến, vì đa phần những người kế thừa tước vị đều là con trai, nên khi cô ta vừa chính thức kế vị, lập tức trở nên rất đặc biệt.

Nữ bá tước này có một vị hôn phu, đó là một quý tộc vừa chính thống vừa quy tắc, con người có chút cứng nhắc, tính cách hoàn toàn trái ngược với tính cách của Catherine. Vì ba của Catherine mất chưa lâu, cô ta lại vừa kế vị nên tạm thời không thể kết hôn, Catherine liền mượn cớ hôn lễ của Quốc vương, đến đây để thay đổi không khí.

Công tước đại nhân lật xem tài liệu về Catherine, đột nhiên tầm nhìn lướt qua một hàng chữ nhỏ, “Chỗ này là ý gi?”

Người điều tra nghiêng đầu nhìn, trả lời: “Khi tiểu thư Catherine còn đi học trong trường hoàng gia, từng xảy ra mâu thuẫn với một cô gái cùng phòng, không biết xảy ra chuyện gì, nhưng sau đó cô gái kia đã tự sát, Catherine liền dọn ra ngoài”

Công tước đại nhân trầm ngâm: “Cô ta và bạn của cô ta xảy ra mâu thuẫn, nghiêm trọng đến mức khiến đối phương phải tự sát?”

“Sau khi được cứu sống, cô gái đó đã dọn đi, Catherine cũng dọn ra ngoài.”

Công tước đại nhân híp mắt, “Là bạn học cổ ta?”

“Theo như tôi biết là cùng một trường, không phải bạn cùng lớp”

Công tước đại nhân mỉm cười: “Có chuyện gì mà khiến một người bạn cùng trường tự sát vì cô ta?”

“Haiz..” Người điều tra tằng hắng, nói: “Vì thân phận quý tộc của Catherine, khi chúng ta chưa có được bằng chứng, không thể tùy tiện suy đoán. Nhưng khi tôi cho người điều tra, từng nghe những người xung quanh nói, Catherine và cô gái kia hình như có mối quan hệ đó.”

Công tước đại nhân ngẩng đầu.

“Tiểu thư Catherine thích con gái, hơn nữa, nghe nói cô ta có một sở thích, đó là rất thích các cô gái tóc đen”

Công tước đại nhân trầm ngâm một hồi, mở miệng: “Ừ. Phái người đến chỗ ở của tiểu thư Catherine, nói tôi cảm thấy không được khỏe, mời Ngũ tiểu thư trở về”

“Vâng thưa ngài”

Cổng tước đại nhân đợi người đó đi rồi thì anh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, làm sao để khiến Tiểu Ngũ cảm thấy anh thật sự không khỏe, chứ không phải lừa cô trở về.