Lý Tư Không bị Công tước đại nhân kéo từ Thanh Thành đến Gaddles không phải để cho anh ta đến chơi, thật sự là có chuyện nhờ anh ta giúp đỡ.
Công tước đại nhân là quý tộc ở Gaddles, đương nhiên phải hết sức bảo vệ danh tiếng. Có một số chuyện không phải là không thể làm, mà là phải cố gắng hết sức tránh tin đồn tiêu cực, tránh cho đến lúc đó có người cố ý dùng mấy chuyện nhỏ này để rêu rao khắp nơi. Cho nên anh kéo Lý Tư Không qua đây1là để có chuyện gì thì bảo anh ta làm, muốn đánh muốn giết đều có anh chống đỡ sau lưng, càng có hiệu quả hơn.
Ở cái quốc gia chuyên môn sản xuất súng ống này, súng ống tràn lan đương nhiên cũng là một vấn đề. Mặc dù quốc gia có kiểm soát, song vẫn không ngăn được những người biết chế tạo súng lén chế tạo ra súng ống lạc hậu nhưng lại có lực sát thương. Nếu cứ như vậy sẽ gây ra cái chết cho rất nhiều người vì đủ loại nguyên nhân dưới họng8súng hàng năm, đương nhiên cũng sinh ra đủ loại đảng phái bạo lực xưng bá ở khắp nơi.
Quả thật, Công tước đại nhân không hề hy vọng dùng bạo lực áp chế bạo lực, nhưng có rất nhiều lúc dùng bạo lực áp chế bạo lực là phương pháp xử lý tốt nhất.
Thế lực đối nghịch của Công tước đại nhân từ đâu mà ra? Ở Gaddles, có sợ hãi sẽ có sùng bái, có đối nghịch sẽ có lôi kéo mưu đồ, bất cứ chuyện gì trên đời này đều có hai mặt, chỉ có thể xem2bản thân cân nhắc được mất thế nào thôi.
Lý Tư Không chỉ lộ mặt một lần vào ngày hôm đó, sau đó rất lâu Cung Ngũ đều không nhìn thấy anh ta, nghe nói anh ta lại đến một vùng hoang vu rồi.
Sau khi kỳ thi cuối của năm hai đại học kết thúc là đến một kỳ nghỉ rất dài.
Đã một năm Cung Ngũ không về nhà, cả năm ngoái cô vô cùng bận rộn.
Trước khi nghỉ, cô nôn nóng muốn về nhà, sau khi được cứu từ Tam Giác Vàng về, tâm lý xảy ra ra thay4đổi rất lớn. Cô cảm thấy thời gian quá quý giá, mặc dù rất nhớ nhà cũng rất nhớ Nhạc Mỹ Giảo nhưng cuối cùng cô vẫn quyết định ở lại Gaddles học bù. Trong thời gian đó Công tước đại nhân dẫn cô ra ngoài nửa tháng đi tuần tra mọi sản nghiệp của gia tộc Edward một lần giống như một năm trước, xong xuôi hai người lại trở về Gaddles.
Cô biết năm nay chắc chắn vẫn phải đi, thời gian nghỉ cũng phải học bù. Trước kia ít nhiều gì cô cũng có thời gian, bây giờ ông Eugene đã sắp xếp chương trình học kín mít toàn bộ thời gian cho cô, một tuần mới có một ngày nghỉ, nhưng Cung Ngũ cảm thấy có thể học được cái gì thì cũng đáng giá.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Cung Ngũ dựa vào đầu giường đọc sách, Yến Đại Bảo gọi điện thoại cho cô, “Tiểu Ngũ!”
Cung Ngũ uể oải: “Yến Đại Bảo à? Có chuyện gì thế?”
Yến Đại Bảo: “Năm nay cậu vẫn không trở về à?”
Cung Ngũ: “Tớ đã nói với mẹ tớ là không về rồi. Lịch học năm nay của tớ kín mít. Giáo viên nói năm hai, năm ba đại học là giai đoạn học tập quan trọng, năm tư đại học là đi lên giai đoạn thực tập xã hội quan trọng, tớ ngốc hơn cậu nhiều, nếu như tớ không cố gắng không nghiêm túc thì xong đời mất.”
Yến Đại Bảo nói nhỏ: “Được rồi. Đợi tớ thi xong tớ sẽ đi thăm Tiểu Bát mập, quay thật nhiều video cho cậu xem. Sau đó tớ sẽ tới đó tìm cậu.”
Cung Ngũ: “Được, cậu đến đây đi.”
Nửa tháng sau, Yến Đại Bảo ở sân bay gọi điện thoại cho Cung Ngũ. Lần này chỉ có mình cô đến, Triển Tiểu Liên và Yến Hồi đều không đến.
“Tiểu Ngũ, tớ đến sân bay rồi! Cậu phải ngoan ngoãn ở nhà đợi tớ đấy! Phải tắm rửa sạch sẽ, bla bla bla...”
Công tước đại nhân hỏi: “Tại sao Đại Bảo lại bảo em tắm rửa sạch sẽ?”
Cung Ngũ nghiêng đầu nhìn anh, chớp mắt nói: “Đây là câu nói đùa giữa hội con gái, ý giống như em nói tắm rửa sạch sẽ buộc nơ bướm đợi anh Tiểu Bảo ăn ấy.”
Công tước đại nhân: “Buổi tối Tiểu Ngũ có muốn thử không?”
Cung Ngũ: “...”